Cũng không
ngoài dự đoán của hắn, dù sao đây là Lưỡng Nghi Tụ Long Trận tốn thời
gian vạn năm ngưng tụ, nếu như chỉ tần hoàng hấp thu, thậm chí có thể
trực tiếp bước vào chí cảnh vị giai.
Lúc này thân thể của hắn không chịu nổi, một thân khí cơ của hắn thôi
động tinh nguyên, đã chậm rãi vượt qua giới tuyến Tiên Cảnh đỉnh phong,
chỉ cần bước ra một bước là trở thành tu sĩ Thần Cảnh --
Thiên kiếp cũng khẩn cấp theo tới!
Tông Thủ cũng không phải lo lắng mình độ kiếp không được, thậm chí cho
dù là Thánh Cảnh chi kiếp hắn cũng có vài phần tự tin có thể lông tóc
ít bị tổn thương.
Vấn đề là những tinh nguyên này cho dù tinh khiết như thế nào cũng là mượn ngoại lực mà thành.
Không phải căn bản đại đạo, đạt được bổ ích.
Một bước lên trời mặc dù tốt, mượn nhờ những tinh nguyên này không bước vào chí cảnh cũng bước vào nửa bước chí cảnh.
Nhưng nếu không thành lập căn cơ, ngày sau có khả năng bị thụt lùi, không cần thiết.
- Những tinh nguyên quá mức bàng bạc, lúc này tiến giai đã không cách
nào tránh khỏi. Nhưng mà sau Thần Cảnh tiến thêm một bước chính là con
đường chết.
Tuy toàn thân đau đớn, tâm niệm của Tông Thủ đặc biệt thanh minh.
- Không thể lại tăng tu vị, như vậy --
Toàn thân bỗng nhiên chấn động.... Hai khí mạch trong cơ thể hơi bài
xích, bị Tông Thủ cưỡng ép đánh tan, đánh vào tứ chi bách hài của mình,
vào trong huyết nhục.
Trực tiếp dùng tinh nguyên này cường hóa thân thể của mình.
- Trừ chuyện đó ra còn có sinh tử chi lực.
Chuyện này có phần khó giải quyết, sinh tử khí tức đối lập lẫn nhau, trung hòa lẫn nhau, đối kháng lẫn nhau.
Tông Thủ dứt khoát tháo ra ngoài. Phân biệt dung nhập vào trong hai luân mạch song song, cộng minh lẫn nhau.
Lúc này tình hình của Tô Tiểu Tiểu đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp. Hắn đã có thể phân tâm nhị dụng, chải vuốt khí mạch bản thân.
Thế nhưng đúng lúc này huyết nhục toàn thân của Tông Thủ hết lần này tới lần khác bị nổ tung.
Cao thấp nhìn như không tổn hao gì, nhưng kỳ thật huyết nhục dưới da
thịt đã biến thành bùn máu. Ngay cả xương cốt cũng thế, nếu không phải
có nguyên thần chống đỡ, thân thể chỉ sợ lập tức hóa thành bùn nhão.
Cơ thể của hắn lúc này không thể chứa được nguyên lực nữa
Tông Thủ không lưu tình chút nào, hồn nhiên quên đi đau đớn. Hắn không ngừng trùng kiến huyết nhục của mình.
Phá rồi lại lập, Tô Tiểu Tiểu là như thế, Tông Thủ hắn cũng như thế.
Muốn tránh trực tiếp tiến vào Thánh Giai, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp cho tinh nguyên bàng bạc này tiết ra ngoài.
Mà Tông Thủ lựa chọn chính là thân thể. Không hề tiết chế đem thân hình của mình triệt để cường hóa tới mức càng mạnh hơn nữa.
...
Ngay sau đó qua một chút thời gian, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện linh lực chấn động cực nhỏ.
Nơi này thời không chi lực vốn cuồng bạo không yên. Mà khi khí cơ xuất hiện, lập tức khiến chung quanh chấn động mạnh mẽ.
Nhưng mà sau một lát một nữ tử áo xanh hiện ra ở nơi này.
Chính là Lâm Huyền Huyên, lúc này thần sắc vô cùng lạnh lẽo. Giống như
mới trải qua chiến sự, toàn thân vẫn ẩn chứa khí tức giết chóc.
Lúc này ánh mắt u lãnh, quét mắt nơi đây. Đây là trong tần hoàng mộ, sau khi toái diệt chỉ là tàn phiến của Tiểu Thiên Thế Giới.
Lúc này ngũ hành chi lực bộc phát, trùng kích sáu mươi thế giới chung quanh!
Trong phạm vi này tu sĩ dưới Tiên Cảnh trong thời gian ngắn không thể tiến vào trong hư không.
Mà Tiểu Thiên Thế Giới bị toái diệt, cũng trực tiếp từ trong tần hoàng mộ thoát ra khỏi Vân Giới.
Từng khối tàn phiến trượt ra bên ngoài Vân Giới.
Lâm Huyền Huyên đang đứng là một chỗ như vậy.
Ước chừng nửa ngày trước nàng chuẩn bị đúng hẹn phá hủy một trận khí phục sinh ở phía nam, đã cảm giác khác thường.
Khi đó đã phát hiện ra vị trí sáu người Tông Thủ tụ hợp. Lại bị nửa
đường chặn đường, bị dây dưa hai giờ, không cách nào thoát thân đi qua.
Thật vất vả mới đánh tan đám người chặn đường, xử lý thất thất bát bát,
nhưng mà thấy Tiểu Thiên Thế Giới nghiền nát. Nàng mặc dù không tình
nguyện, cũng cần bảo vệ mình trước.
Mà lúc này mới đi tìm thì vô cùng gian nan.
Chẳng những nguy hiểm, hơn nữa khó có thể triển khai thần niệm. Chỉ có mấy người liên thủ sưu tầm từng tấc không gian.
- Vẫn không thể nào tìm được, có lẽ không ở đây.
Trầm Nguyệt Hiên là người đầu tiên đi tới bên cạnh Lâm Huyền Huyên, sắc mặt không ngờ.
- Cũng không biết bệ hạ lúc này như thế nào? Dù sao cũng là mười lăm Thánh Giai, đồng thời liên thủ --
- Tánh mạng không lo!
Lâm Huyền Huyên lắc đầu, nàng đã sớm liên hệ với Thương Sinh khung cảnh rồi.
- Huyền minh kim sách còn có tên của hắn. Hơn nữa --
Nói đến chỗ này ánh mắt Lâm Huyền Huyên vô cùng kỳ quái.
- Chẳng những vẫn còn, vị trí trang của hắn cũng biến đổi đến trang thứ năm.
- Trang thứ năm?
Trầm Nguyệt Hiên kinh ngạc, hắn nghe nói qua huyền mệnh kim sách của Thương Sinh Đạo.
Đây là dựa theo tu vi và tiềm lực mà sắp xếp. Mà lúc này Thương Sinh Đạo đã có bốn chí cảnh.
Đổi cách nói, trên huyền mệnh kim sách đã tán thành Tông Thủ, hắn là đệ nhất nhân dưới chí cảnh của Thương Sinh Đạo.
Tình hình như thế hoặc là tu vi của Tông Thủ tăng trưởng phạm vi lớn. Hoặc là tiềm năng của Tông Thủ đã có biến hóa.
- Không chỉ có như vậy đâu...
Lâm Huyền Huyên lắc đầu, dường như không biết nên nói thế nào mới tốt.
Trầm Nguyệt Hiên cũng kinh ngạc, không chỉ là như thế? Lâm Huyền Huyên nói vậy là có ý gì?
Sau đó lại nghe âm thanh của Lâm Huyền Huyên tiếp tục nói:
- Khi đó vị trí tờ của Tông Thủ biến ảo bất định. Thời điểm thấp nhất là trang thứ ba mươi sáu, thời điểm cao nhất thậm chí vượt qua Ngụy Húc,
đến trang thứ tư. Thẳng đến không lâu mới ổn định lại.
Trầm Nguyệt Hiên càng cảm thấy mơ hồ, nghĩ vậy là tình hình gì?
Nhưng mà thấy tình hình của Lâm Huyền Huyên thì không biết được nhiều lắm, đoán chừng hỏi cũng vô dụng.
Mà khoảng chừng sau một lát thân ảnh của Nguyên Vô Thương đã hiện thân cách đó không xa, bước qua nơi này.
- Ta bên kia chưa từng tìm được, hẳn là không ở đây.
Thần sắc Nguyên Vô Thương hơi có chút quái dị:
- Ngược lại ta gặp được vài đạo môn, thiếu chút nữa tranh tài một hồi.
Bọn họ cũng đang sừu tìm, lần này sáu tên Thánh Giai Tôn Giả tiến vào
tần hoàng mộ thì chỉ có hai người bình yên quay về. Bốn người còn lại
không có bóng dáng.
Lâm Huyền Huyên nhíu mày, trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng. Hai người
trốn về nhất định là nhìn thấy nàng, hơn nữa không lâu trước đó mới đại
chiến với nàng.
Khi đó nàng tận mắt nhìn thấy hai người này cùng nhau đi vào hư không, thoát ly Tần Thủy Hoàng cổ mộ.
Về phần bốn người khác, hẳn là khi vây giết Tông Thủ, cùng biến mất chung với Tông Thủ.
Không thấy tung tích, cũng không biết rốt cuộc là bị khốn trụ, hay là đã chết.
Trầm Nguyệt Hiên cũng lâm vào trầm ngâm:
- Ta bên kia cũng nhìn thấy không ít tu sĩ cung phụng của thế gia, thần
sắc cũng có phần vô cùng lo lắng. Thánh Giai mất tích chỉ sợ là không
chỉ có đạo môn đâu.
Thật không biêt trong tần hoàng mộ rốt cuộc là phát sinh chuyện gì, Tông Thủ và hơn mười Thánh Giai Tôn Giả vây giết có sống sót không?