Nhưng đây không phải là truyền thừa của Hổ Thiên Thu, mà là hắn nghiên tập Bạch Kiêm Long Kiếm mà Tông Thủ lưu lại trong Càn Thiên Tàng Thư Các mà tự nghĩ ra.
Đến nay chỉ có ba thức, nhưng lại không có gì không trảm, không có gì không phá!
Ánh đao kia lướt qua, lập tức là một tiếng kêu to. Liên tiếp hai vị Dạ Ma thất giai, cơ hồ lập tức rơi xuống từ không trung, máu tươi rơi vãi, dĩ nhiên đã không còn tiếng động nữa
Bất quá càng nhiều phản kích cũng bắn về phía hắn, Hổ Trung Nguyên không thèm để ý, một bên né tránh, một bên thân hình vội vàng thối lui.
Chỉ tới lúc tránh cũng không thể tránh thì Hổ Bá Đao trong tya mới huy động, chém tan những đao quang kiếm ảnh kia.
Quả nhiên ngay vào lúc hắn sắp sửa lực tẫn thì một cái Cự Phủ, còn có mấy đạo kình mang, đều ngang trời tới. Tiếp dẫn lấy hắn, bình yên trở về đến đài linh trận trong thạch lâu.
- Móa, ngươi tên này mặc dù muốn chết, cũng đừng lựa vào lúc này chứ!
Sài Chu trước tiên liền chửi ầm lên. Trong lòng lại đang nghĩ mà sợ, nếu vừa rồi có một vị Dạ Ma cửu giai ra tay với hắn thì tên này chưa chắc đã về được.
Hổ Trung Nguyên lại ‘ hắc ’ cười, nhìn đao trong tay.
Trên chiến trường, quả nhiên nơi ma luyện người tốt nhất..
Vài năm trước mình trầm mê tửu sắc, đam luyến phù hoa Càn Thiên Sơn. Khi đó hùng tâm biến mất dần, tuyệt không ngờ qua mình còn có lúc bước vào thất giai!
Mà chỉ riêng tinh nhuệ quan trọng của Càn Thiên, những ngày này, cũng có vô số người đột phá cảnh giới trước kia.
Nói đến người nọ, lúc này cũng nên bước vào bát giai đỉnh phong rồi!
- Sợ cái gì? Có Huyết Vân Kỵ, có chi huyết kỵ kia của Tông Nguyên ở đây. Cũng không tin Già cái gì La kia dám mang cường thủ chính thức đến chỗ ta.
Sài Chu nghe tiếng, cũng chú mục nhìn qua một bên. Chỉ thấy bên ngoài ước chừng hơn mười dặm, đang có một chi kỵ quân khổng lồ đang lẳng lặng đứng sửng trên một mảnh đất bằng.
Không có thạch bảo che lấp, không có linh trận bảo vệ. Nhưng lại khiến mười mấy Dạ Ma quân trận ở đối diện đều lộ vẻ cảnh giác, trận địa sẵn sàng đón quân địch!
Ngồi trên vương tọa màu vang, Tông Thủ nhìn kỹ chiến cuộc bên dưới, suốt hai canh giờ cũng chưa từng dời ánh mắt.
Có thể rõ ràng cảm giác, lúc này cường độ tiến công của Dạ Ma Tộc đã tăng vọt mấy lần so với trước kia.
Một ít khu vực cường công thương vong cực lớn cũng không hề lảng tránh mà vẫn cứ cường công tới.
Một ít vốn thạch bảo dự tính có thể chèo chống ít nhất một đêm chỉ trong mấy khắc chung đã không thể không buông tha toàn bộ.
Toàn bộ chiến trận, phảng phất bị một cái thiết chùy gõ, bị ép không ngừng lui về chân núi, cho đến khi không còn đường để đi nữa.
Duy nhất coi như bình tĩnh chính là phiến bình nguyên ở bên trái.
30 vạn thiết kỵ dùng Huyết Vân Kỵ cầm đầu thủy chung chưa từng đầu nhập vào trong chiến sự.
Lại kiềm chế suốt 60 vạn đại quân dưới trướng Già Minh La, trong đó tinh nhuệ ngũ giai đã có hai trấn. Tứ giai quân, cũng nhiều đến mười bốn trấn, phân bố ở hai bên trái phải, phong tỏa hướng đột kích của thiết kỵ dưới trướng Tông Nguyên.
Càng có cận vệ của Già Minh La, 2000 Dạ Ma võ sĩ cao đến lục giai che dấu ở trong đó.
Đây là tinh nhuệ duy nhất có thể chống lại Huyết Vân Kỵ trong Dạ Ma quân. Chỉ là số lượng hơi kém một chút, không thể một mình ngăn cản Huyết Vân Kỵ. Mấy lần giao phong, cũng hao tổn không ít.
Tự nhiên Huyết Vân Kỵ cũng không phải không có tổn thất.
Chỉ là mấy tháng nay, lục tục lại có 400 vị cường giả cao tới ngũ lục giai gia nhập vào trong đó. Một ít là đến từ Đông Lâm, một ít lại xuất từ Huy Châu.
Ba tháng ác chiến, chi huyết kỵ này vẫn bảo trì số lượng 5000, cũng càng thêm tinh nhuệ bưu hãn.
Rèn luyện trên chiến trường, Hiên Viên Y Nhân mới luyện Long Nguyên Huyết Tinh Đan, gần đây tu vị đều nhanh chóng tiến mạnh. Bốn ngàn huyết kỵ sớm nhất đã có chừng gần nửa người lục tục có tiến cảnh.
Kỵ sĩ lục giai trong Huyết kỵ cũng lần đầu đạt đến mấy ngàn người!
Đây là chiến lực mạnh nhất trong tay hắn hiện giờ. Cũng là một trong các trụ cột mà mặc dù mấy tháng này chiến cuộc dù hiểm nhưng lại thủy chung có thể duy trì bất bại.
Lúc này 60 Dạ Ma quân trấn kia lại thủy chung chưa từng nhúc nhích, đầu nhập cường công.
Thực sự không phải vì cận thận, mà là Tông Nguyên mang chi thiết kỵ này một đao một thương, bày ra tư thế giết ra khiến chư tướng Dạ Ma không thể không kiêng kị, không thể không đề phòng.
Chỉ là dù quan sát chiến cuộc nhưng lông mày Tông Thủ vẫn hơi hơi nhíu lại.
Ngoại trừ Tông Nguyên thống soái chi kỵ quân kia ra, bốn phía đều rất căng thẳng.
Một ít hàng quân bản thổ Huy Châu mà Tông Lam mang về chắc chắn là tinh binh, không một ai dưới nhị giai, đường lui đoạn tuyệt, lại vì đây là cuộc chiến gìn giữ đất đai nên sĩ khí cũng coi như không tệ.
Nhưng chiến lực, đến cùng vẫn thua kém Dạ Ma một bậc.
Dựa vào tường đá thạch bảo, còn có thể tới tránh một trận. Nhưng khi linh trận bị phá huỷ, nhưng công sự kia cũng bị phá hủy, cũng có chút chống đỡ hết nổi, cần càng nhiều quân lực chặn đường hơn nữa.
Nhìn qua, cơ hồ mỗi một khắc, đều có hàng trăm hàng ngàn người, chết trận dưới tay đám Dạ Ma kia
Hơi lắc đầu, Tông Thủ nhìn nhìn trời, trăng sáng nhô lên cao, ánh trăng chiếu xuống như nước
Lúc này lại hắn lại không có lòng thưởng thức cảnh đẹp. Cũng lần đầu cảm giác ban đêm lại dài dằng dặc như thế. Hắn hận không thể khiến tinh không sáng chói này lập tức tiêu tán thì tốt hơn.
- Quân thượng hối hận sao?
Khổng Dao ở bên cạnh kinh ngạc nhìn Tông Thủ, mẫn cảm phát giác trong mắt tên này lại lần đầu tiên hiện ra một tia thương cảm. Lập tức khó hiểu đấy, khẽ lắc đầu.
Đối với Đông Lâm mà nói. Một trận chiến này thật ra lại không thể không đánh..
Càn Thiên quân lúc này dĩ nhiên đã bảy ra thế mạnh. Dạ Ma Tộc tổn thương không nhỏ, mặc dù nhất thời kiêng kị quân lực Càn Thiên, không dám dễ dàng khinh phạm. nhưng một khi Dạ Ma Tộc đã có căn cơ ở Vân Giới, viện quân có thể liên tục không ngừng.
Sớm muộn đều sẽ có chủ ý đánh Đông Lâm, cuối cùng cũng khó tránh khỏi một trận chiến.
Những móng vuốt mà Dạ Ma vươn ra này trước tiên phải cắt đứt đi!
Tông Thủ nhịn không được cười lên, mới rồi chỉ là cảm giác lần này cùng với hoàn cảnh kinh nghiệm khi hắn dùng thân ‘ Đàm Thu ’trong trò chơi giả thuyết ở kiếp trước có chút bất đồng thôi.
Dưới chân núi, giờ phút này đang lục tục nhạt nhòa một mảnh nhân mạng dài hẹp.
Mà trong trò chơi Thần Hoàng , chết có thể phục sinh, chơi cũng có thể lại xuất hiện.
Trước kia hắn suất lĩnh đại quân chinh chiến, tử thương tối đa chỉ mấy ngàn, còn không có cảm xúc sâu như vậy .
Nhưng mà lúc này, mấy trăm vạn nhân sinh chém giết, cuối cùng cũng khiến tâm tình hắn có chút dao động.
Nếu không thương cảm, vậy đó chính là diệt tuyệt nhân tính. Nhưng nếu quá quan tâm, Tông Thủ hắn cũng không xứng làm Càn Thiên chi Vương, không xứng đi truy tầm võ đạo đỉnh phong!