- Không biết Thánh Nữ có thể giải thích cho chúng ta hiểu đôi chút không? Lục Thủ này là người phương nào? Người này có công lớn gì với Lục gia ta, vì sao có thể ngồi ở vị trí Trữ Quân đệ nhất chứ?
Câu này vừa nói ra, khiến cho mười đôi mắt lợi hại trên không trung cùng một lúc quét qua.
Bất qua người nói ra câu này vẫn thản nhiên như không. Bị hơn mười vị Tôn giả Thánh Cảnh nhìn chăm chú cũng chưa từng lộ ra một chút nhát gan thấp thỏm.
Trong mắt Lục Vân Qua lập tức xẹt qua một tia tán thưởng.
“Thuyết Ngũ luận” để lên vị trí Trữ Quân của Lục gia chính là thứ khiến hắn chán ghét nhất.
Cho dù hắn lập được nhiều ích công tích, lại ở trên các chiến trường đánh tan bao nhiều cường địch, thì đến cuối cùng trong trận tranh đoại danh vị, luôn luôn chịu thiệt.
Có đôi khi công lao to lớn như thế nào cũng không bằng kẻ khác có huyết mạch tinh khiết hơn hắn dù chỉ một chút xiu xíu thôi ——
Mọi chuyện trước đến nay quả thật khiến Lục Vân Qua đặc biệt không phục!
Vị Thánh Nữ Phần Không đứng trước Tổ miếu kia dưới hơn trăm ngàn ánh nhìn chăm chú của mọi người, im lặng một lúc, rồi mở miệng nói:
- Người kế vị Phần Không Lục gia, phải hội tụ đủ “Thuyết Ngũ luận”. Luận máu, luận công, luận tài, luận thế, luận thân!
Thanh âm trong sáng huyền ảo, truyền khắp mỗi ngõ ngách.
- Luận thân, Lục Thủ này chính là con của Lục Hàm Yên, cũng chính là huyền tôn duy nhất của Phần Không Thánh Đế! Luận máu, hắn đã được hai vị Thánh Tôn Diễm Nguyên và Phần Không xác thực qua. Lục Thủ chính xác mang dòng máu tinh khiết của Lục gia ta, “Phần thế viêm đồng”. Luận tài, mới hơn hai mươi tuổi đã bước vào Tiên cấp. Lục gia ta nghìn vạn năm qua chưa có người nào làm được như thế cả. Luận thế, người này có sư phụ là Thánh Tôn Chí Cảnh, chính là độ đệ của Vân Giới Long Ảnh Thánh Tôn. Còn về luận công ——
Nói đên đây, Thánh Nữ đột nhiên im lặng. Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng nhàn nhạt liếc qua khắp mọi nơi, khắp mọi người.
Mọi người lúc này đều vô cùng kinh ngạc, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh.
- Luận công, người này lên cấp Thuần huyết. Huyết mạch nghịch tố, khiến cho tất cả đệ tử, con cháu Lục thị đều có thể được đến máu Phần Không tinh thuần. Cũng khiến Lục gia trong vòng nghìn năm nữa cũng không sầu lo huyết mạch Phần Không bị thoái hóa.
Có rất nhiều cường giả Lục thị ở Thần Cảnh, Thánh Cảnh vì lần nghịch tố này đạt được cơ hội tiến thêm một bước nữa
Nếu nói về công lao, thì đây chính là đại công!
So với Lục thị bây giờ, thì càng có ích cho toàn tộc hơn cả việc mở rộng thêm mười thế giới nữa.
Huống chi từ mấy ngàn năm trước, lãnh địa của Lục thị qua rất nhiều năm cũng chưa từng tăng trưởng mở rộng qua.
Trên lầu các, Lục Đạo Diễm cười mỉm nói:
- Vân Qua đường huynh, theo ta thấy, huynh vẫn là cất tâm tư nho nhỏ trong lòng huynh đi. Một chút công lao nho nhỏ của huynh, nếu đặt ở mấy nghìn năm trước thì cái gì cũng không phải. Huynh cư nhiên lại không biết xấu hổ mà cảm thấy bản thân mình thật ủy khuất sao? Quả thật quá buồn cười. Nếu không phải được quốc chủ Tuyên Hoa quan tâm đặc biệt, một phế vật ngay cả hôn thê cũng rời bỏ há có thể trở thành người có công lớn thứ hai của Lục gia ta sao? So với cháu trai từ nhỏ không nơi nương tựa, phải vùng vẫy trong vũng bùn bò đi ra, khiến cho toàn tộc đều có lợi của ta, Lục Vân Qua ngươi tính là cái gì chứ?
Hắn vẫn còn tức giận những lời uy hiếp trước khi của Lục Vân Qua, nên lúc này nói ra câu này cũng không kiêng kị gì. Có bao nhiêu khó nghe thì nói bấy nhiêu khó nghe.
Thậm chí không hề giảm âm xuống, khiến cho tất cả mọi người đều nghe thấy.
Dẫn tới rất nhiều tầm mắt đều hướng về phía Lục Vân Qua.
Trong những ánh mắt đó vừa có thương hại, vừa có hả hê, vừa có trêu tức, cũng có đáng tiếc.
Khiến cho Lục Vân Qua trong cơn tức lại càng thêm phẫn hận khó chịu. Trong lòng có một cây châm, bên ngoài cũng chịu không nổi những ánh nhìn thương xót khinh miệt của đám người này nữa.
Ngay lúc này, trước thánh bi, người vừa mới nói ra câu chất vấn lại lần nữa mở miệng.
Cũng khiến mọi người lần nữa chú ý bị hấp dẫn nhìn qua.
- Vậy Lục Hàm Yên tại sao có thể ngồi trên vị trị Trữ Quân đệ nhị cơ chứ? Thánh Nữ đừng nói với chúng ta là vì công chúa Hàm Yên sinh ra được hậu duyệt thuần huyết nhé?
Vẫn như cũ không chút cố kỵ nói ra. Cũng khiến cho Tôn giả Thánh Cảnh trên không trung nhìn chăm chú.
Mà vị Phần Không Thánh Nữ kia nghe vậy cũng mở mắt ra. Đôi mắt lạnh như băng ngọc đang tỏa sáng rạng rỡ.
- Mẫu nhân tử quý, có gì không thể chứ? Lục Thủ nay đã là người có dòng máu tinh khiết duy nhất trong tộc, như vậy thân phận của mẫu thân Lục Thủ tự nhiên chính là người đứng thứ hai dưới Tôn giả trong tộc rồi. Đồng thời nàng cũng vì vậy mà có công lớn với toàn tộc. Lại thêm sau khi công chúa Hàm Yên bị nhốt vào trong Tử ngục, chưa ngày nào trễ nại tu hàng, khoảng nửa ngày trước, nàng dưới sự bảo vệ của Thánh Tôn Tuyệt Diễm Độ Kiếp, nay đã vào Thần Cảnh! Phần Không Thánh Tôn, chính là Tinh Bảo thời nay, do tổ tông lập nên. Mấy vạn năm qua, bình phán chưa bao giờ xảy ra chuyện bất công. Các ngươi tự lo liệu đấy đi!
Những lời tiếp theo sau, đệ tử Lục thị không có người nào có tâm trí chú ý lắng nghe nữa. Tất cả những người có chút kiến thức, đều bị đoạn “dưới sự bảo vệ của Thánh Tôn Tuyệt Diễm Độ Kiếp” của Thánh Nữ Phần Không hấp dẫn.
Là Thánh Tôn Tuyệt Diễm bảo vệ trợ giúp sao? Đổi một cách nói khác chính là lập trường của vị Thánh Tôn Tuyệt Diễm này đã rất rõ ràng rồi.
Đây chính là muốn cùng Diễm Nguyên Thánh Tôn liên thủ với kẻ khác sao?
Đây không chỉ là chuyện liên quan đến hai vị Thánh Tôn Chí Cảnh, mà còn là chuyện liên quan đến hai hệ chính thống lớn trong Thánh Đình nữa. Trong đó bao gồm hơn mười vị Nguyên lão Tôn giả, với ít nhất là hai vị quốc chủ, hai thế lực hợp lưu lớn của Thánh điện!
Lúc này ngay cả mặt của Lục Vân Qua cũng trở nên trắng bệch. Chỉ có một mình Lục Tuyên Hoa đứng trên không trung kia là vẫn như cũ bình tĩnh, chưa từng thay đổi cảm xúc qua.
Vị Thánh Nữ Phần Không kia lúc này vì câu nói kia cũng cứng đờ lại. Trong lòng tựa hồ có chút do dự, im lặng một lúc vẫn mở miệng nói:
- Hai vị Thánh Tôn từng nói qua, Lục Hàm Yên chịu đựng cấm thuật cực hạn hai mươi năm qua, lại bị kích phát vì huyết mạch con trai dị biến nên xuất hiện biểu hiện tấn chức. Mặc dù không thể đạt tới cảnh giới thuần huyết, nhưng vẫn mang lại chút lợi ích cho thân tộc Lục gia. Còn một chuyện nữa, Tôn giả Lục Thiên Thanh trông coi Cửu Tuyệt Tử ngục vì sơ ý mà khiến Minh Ngục bị tổn hại, sau lại âm mưu hại chết Trữ Quân đệ nhị, tội ác tày trời, đã bị Diễm Nguyên Thánh Tôn chém chết trong lúc tức giận, cũng đã báo cho Hình điện biết. Những thân tộc khác cũng bị nhốt vào tử ngục!
Tiếng ồn ào lần thứ hai lan rộng khắp sân bạch ngọc rộng lớn.
Hơn trăm ngàn người đều cùng một lúc ồ lên.
Chỉ có mình Lục Đạo Diễm là người có quan hệ huyết thống thân cận, nên vẻ mặt vẫn bình tĩnh, không chút ngoài ý muốn.