Mà đợi đến khi Lâm Huyền Huyên nhìn về phía Tố Sơ Tuyết thì trong mắt tràn ngập vẻ dịu dàng.
- Tiểu Tuyết Nhi muốn lấy cái gì? Những thứ kia tùy ý muốn lấy gì lấy đi!
Đồ đệ của mình tự nhiên là phải yêu thương chăm sóc rồi. Ba kiện năm kiện cũng không thành vấn đề.
Tố Sơ Tuyết cúi đầu nghĩ ngợi, cuối cùng lại lắc đầu nói:
- Sư tôn, Tuyết Nhi không nghĩ được nên chọn thứ nào! Cũng không biết kiện nào tốt nhất.
Sau đó chờ đợi nhìn về phía Tông Thủ:
- Vẫn là để sư huynh chọn cho con một kiện đi - -
Lâm Huyền Huyên phút chốc cảm thấy chán nản, lập dùng dúng ánh mắt dao nhỏ quét về phía Tông Thủ.
Tông Thủ cảm thấy thật bất đắc dĩ, nhưng vẫn miễn cưỡng chịu đừng tầm
nhìn lãnh liệt của Lâm Huyền Huyên, từ bên trong lấy ra vài món. Đây đều những kiện có chứa vài luồng tiên thiên canh kim khí, toàn bộ đều bị
Tông Thủ mạnh mẽ đánh tan, đổ vào trong Thái thượng trảm tiên đồ kia.
Sau đó qua một khoảng thời gian thì bắt đầu chuyển hóa.
Bất quá đợi đến khi hoàn toàn chuyển thành Thái thượng trảm tiên đao
khí, Tông Thủ phỏng chừng ít nhất cũng phải chờ khoảng nửa năm.
- Ba loại tiên thiên canh kim khí địa giai cư nhiên cũng chỉ có thể bổ sung bảy phần đao khí thôi sao - -
Tông Thủ cảm thấy thật thất vọng, sau đó vẫy tay lấy hơn mười giọt Tủy
dịch màu ngọc bạch trôi nổi giữa không trung kia, đưa vào bên trong Cửu
khiếu sinh nguyên thạch.
Đây là Ngọc nguyên minh tủy, hẳn cũng không phải là vật Hi Tử để lại, mà là tinh hoa sinh lực thuần khiết nhất ở trong đỉnh được ngưng tụ hình
thành trong mười mấy ngàn năm qua.
Có thể luyện đan, cũng có thể dưỡng khí. Đặc biệt là Cửu khiếu sinh
nguyên thạch sau khi đưa ngọc tủy vào, khối ngọc thạch càng có vẻ trong
suốt lóng lánh, sinh lực bừng bừng. Linh tính bị hao tổn vì Trầm Nguyệt
Hiên trước kia chẳng những hoàn toàn khôi phục lại, còn hơn hẳn phía
trước nữa.
Ngọc thạch phát ra ánh sáng xanh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã khuếch tán ra nghìn mét.
Lâm Huyền Huyên đứng ở đối diện nhìn, ánh mắt tỏa sáng:
- Thứ này chuẩn bị giao cho sư tôn ngươi sao?
Tông Thủ cười hắc hắc, không trả lời. Muốn từ trong tay hắn lấy này nọ,
nhất định phải trao đổi bằng một vật đồng giá, đây là chuyện không thể
tránh khỏi.
Lần này đến phiên Lâm Huyền Huyên bất đắc dĩ, linh trân ở trong đỉnh tuy rằng nhiều, nhưng có thể so sánh với Cửu khiếu sinh nguyên thạch thì
cũng có ít ỏi vài món mà thôi, lại là những vật mà Tông Thủ không dùng
được nữa. Lập tức tức giận nói:
- Mệt sư tôn ngươi thương ngươi như vậy! Ngươi có biết nhị tỷ của ta và
sư tôn Long Ảnh của ngươi lúc này đang hợp lực mưu tính, chuẩn bị cho
người ở trong vòng ngàn năm bước vào Chí Cảnh, hoàn thành trường sinh?
Tông Thủ thất thần, khó hiểu nhìn qua, không hiểu Lâm Huyền Huyên đang muốn nói gì.
Cho dù là Lâm Huyền Sương hay là Long Ảnh đều từng nói qua với hắn. Mấy
năm nay tiến cảnh tu vi của bản thân mình quá dễ dàng, sợ để lại hậu
hoạn căn cơ không được củng cố.
Cho nên tình nguyện tu vi của hắn tiến triển chậm một chút, cũng không thể xảy ra chuyện gì khiến căn cơ bất ổn.
Nhưng hai vị này sao bây giờ lại khẩn cấp tăng lên tu vi cho hắn chứ?
Trong vòng ngàn năm hoàn thành trường sinh, có phải quá nhanh rồi không?
Bản thân Tông Thủ tuy rằng dùng hai mươi năm ngắn ngủi bước vào Tiên
cảnh cao nhất. Nhưng tự hỏi bản thân muốn bước vào Chí Cảnh, ít nhất
cũng cần thêm hai ngàn năm, thậm chí là mười ngàn năm cũng không nhất
định nữa.
Không chỉ muốn tích lũy, còn phải chờ đợi, chờ đợi thời cơ đến!
- Số Đại Diễn là bốn mươi chín, bỏ đi thứ nhất. Trong vực giới này vốn chỉ có bốn mươi chín vị Thánh tôn Chí Cảnh mới đúng chứ!
Lâm Huyền Huyên từ từ nói tiếp:
- Bất quá trời không tuyệt đường người, quy tắc của thiên địa này cũng
không phải không có khả năng cứ mãi như vậy không biến đổi, luôn luôn có sơ hở có thể tìm ra. Ước chừng là một trăm hai mươi ngàn năm trước có
người đã sáng tạo ra phương pháp đoạt đạo! Phương pháp này chính là cắn
nuốt cướp lấy thật nhiều kiện thần bảo tiên thiên, hoặc là dung hợp thần vật trời sinh với căn cơ đạo của bản thân. Hoặc là rõ ràng thí sát
Thánh tôn, mạnh mẽ cướp lấy căn cơ, hay là phương pháp dung hòa thiên
địa cũng được- -
Tông Thủ lẳng lặng nghe, trong mắt vẫn tràn ngập bối rối như trước. Những lời Lâm Huyền Huyên nói đều là những chuyện hắn biết.
Trong một vực giới chỉ có thể cho phép bốn mươi chín vị Thánh tôn Chí
Cảnh đồng thời tồn tại mà thôi. Người khác nếu muốn thật sự đạt đến cảnh giới Chí Cảnh, cũng chỉ có thể chờ đợi một vị Chí Cảnh khác nguyên hồn
tan biết, vị trí Thánh tôn trống không.
Tự nhiên tương ứng là Thánh tôn Chí Cảnh tuy rằng có linh hồn bất diệt.
Nhưng nếu có đầy đủ bốn mươi chín vị Chí Cảnh tại vị thì không thể hoàn
thành sống lại. Chỉ có thể chờ một vị khác rơi vào ngủ say mới có thể
xuất hiện trên đời.
Mà trong vực giới này, đạt đến Chí Cảnh ít nhất là hơn năm mươi người. Tổng số gia tăng, hẳn là chừng một trăm người hơn.
Trong đó có ít nhất một nửa là dùng phương pháp đoạt đạo. Loại pháp môn
thành đạo này cùng Chí Cảnh chân chính cũng không chênh lệch bao nhiêu
về mặt sức mạnh.
Chỗ duy nhất khác nhau chính là dùng phương pháp này sẽ mất đi khả năng bước trên con đường “hợp Đạo thành Chân” đúng đắn nhất.
Lâm Huyền Huyên tiếp tục nói:
- Kỳ thật lúc trước nhị sư tỷ sống lại, đạt tới cảnh giới Chí Cảnh thì
đã rất kỳ quái vì sao trong vực giới này lại còn có thể thiếu vị trí Chí Cảnh chứ? Bất quá khi đó chỉ nghĩ là vì trận chiến của Hi Tử sư huynh,
kết quả cuối cùng thật sự quá mức thảm thiết, trong vực ngoài vực trong
một ngàn năm qua ít nhất đã có mười ba vị Chí Cảnh vì trận chiến này mà
nguyên hồn bị tiêu diệt, vì thế cũng không để ý lắm. Nhưng đến khi Ngụy
Húc sư điệt cũng đặt chân đến trường sinh thì Tú Quan sư huynh cùng Long Ảnh sư huynh đều phát hiện tình hình rất khác thường. Ngươi cũng biết
vị sư huynh Ngụy Húc kia của ngươi kỳ thật đã sớm chuẩn bị tốt ba kiện
thần vật tiên thiên có tính chất tương hợp, chuẩn bị ở thời khắc cuối
cùng cướp lấy thời cơ này, mượn nó để thành đạo.
Bình thường nếu mượn ngoại lực để thành đạo, thực lực so với Chí Cảnh thật sự là kém một chút.
Bất quá nếu số lượng thần vật tiên thiên hoặc là thần bảo nhiều hơn, lại cùng tính chất căn cơ của bản thân tương hợp với nhau, vậy thì không có vấn đề gì cả.
- Chẳng lẽ Ngụy Húc sư huynh cuối cùng cũng chưa sử dụng sao?
Tông Thủ chớp mắt, cũng đã hiểu sơ sơ ý mà Lâm Huyền Huyên muốn biểu đạt rồi.
Chẳng lẽ trên thế gian này vẫn còn vị trí trống cho Chí Cảnh sao?
Điều này sao có thể được chứ? Mặc dù đã qua mười mấy ngàn năm, tuy rằng ở trong trận chiến khiến Hi Tử ngã xuống kia có rất nhiều Thánh tôn chết. Nhưng bốn mươi chín tôn vị lúc này hẳn là bị chiếm đầy mới đúng.
Như vậy khả năng duy nhất chính là, giữa thiên địa đã xảy ra biến cố - -