Thần Khống Thiên Hạ

Chương 106: Chương 106: Ai dám đả thương thiếu gia nhà ta!​




Lăng Tiếu đã sớm trải qua Lăng gia Ngũ hành sứ giả oanh kích hơn nửa tháng, Kim Cương Ngũ Biến quyết đệ nhị biến Luyện Cân đã là tiểu thành chi cảnh, hơn nữa lại cùng Hắc Hùng đối oanh mấy ngày, hiện tại cách ngày đến đại thành không tính là quá xa, chọi cứng Ưng Đại một chiêu đối với hắn căn bản không có thương tổn gì.

- Lão tử không tin ngươi làm bằng sắt, lại ăn của ta một chiêu!

Ưng Đại lần nữa huy động song cầu, lần này xuất hết mười tầng công lực, hỏa long so với trước còn muốn lớn mạnh gấp đôi, nhanh chóng tuyệt luân hướng Lăng Tiếu oanh đến.

- Ngươi cho rằng lão tử ngu, cho ngươi chiếm chút tiện nghi còn tiếp tục.

Lăng Tiếu quát nhẹ một tiếng, trong nháy mắt bước ra nửa bước, né qua cường chiêu của Ưng Đại, Lam Tinh kiếm trong tay nháy mắt xuất thủ, vô số kiếm quang lóe ra điểm điểm kiếm hoa, đánh úp về phía Ưng Đại.

Ưng Nhị cùng Ưng Tam đồng thời kinh hô:

- Đại ca cẩn thận!

Hai người bọn họ đồng thời hướng Lăng Tiếu xuất thủ.

Ưng Đại, Ưng Tam trong thất ưng đều có thực lực đê giai Huyền Sĩ, Ưng Nhị còn là cao cấp Huyền Giả, nhuwg mà hắn cùng với Ưng Tam đồng thời xuất thủ so ra không kém Ưng Đại bao nhiêu, nhất thời đương tràng biến thành một phiến biển lửa!

Ưng Ngũ cùng với Ưng Lục mang Ưng Thất nhanh chóng tránh ra rất xa.

Lăng Tiếu đồng thời gặp phải công kích, hắn bất đắc dĩ bỏ qua công kích với Ưng Đại, né qua cường chiêu của Ưng Tam, hướng Ưng Nhị có thực lực hơi yếu chém tới.

Ưng Nhị so với Lăng Tiếu cao hơn một cấp, tự nhiên không sợ cùng Lăng Tiếu liều mạng, đáng tiếc hắn lại không để ý đến nhược điểm trí mạng.

Đó chính là song câu của hắn chỉ là nhất giai cao cấp vũ khí, còn đối phương lại là so với hắn cao hơn hai cái phẩm giai.

Song câu bị trường kiếm chém đứt, trung môn đại lộ, trường kiếm tiến nhanh mà vào.

Ưng Nhị nhìn trường kiếm xỏ xuyên qua lồng ngực của mình, không thể tin được nói:

- Là... Nhị... Nhị giai kiếm...

Lời còn chưa dứt, khí đã đoạn, chết ngay tại chỗ!

- Nhị đệ ( Nhị ca )!

Mấy người còn lại kinh hô một lần nữa, bọn họ không nghĩ tới thực lực của đối phương thoạt nhìn rất yếu, tuy nhiên lại giết hai huynh đệ của bọn họ, đây thật sự quá không thể tưởng tượng nổi rồi!

- Đại ca, ta và ngươi liên thủ, đem hết toàn lực giết chết tạp chủng này!

Ưng Tam giận đỏ mắt hướng về phía Ưng Đại hô lên!

Ưng Đại không dám sơ sài, gật đầu, tụ khởi huyền lực toàn thân, cùng Ưng Tam mỗi người một cái phương hướng hướng Lăng Tiếu tấn công tới.

Nhất thời, câu ảnh tung bay, hỏa mang đại thịnh!

Đối mặt với hai gã đê giai Huyền Sĩ toàn lực oanh sát, Lăng Tiếu không dám khinh thường, Ngân Quỷ đao ở sau lưng xuất ra khỏi vỏ, cả người lăng không nhảy lên, đao kiếm đồng thời đánh ra:

- Đao Vô Ảnh, Kiếm Lưu Ngân!

Đao kiếm binh chia làm hai đường đồng thời chống đỡ công kích của Ưng Đại cùng Ưng Tam hai người.

Oanh oanh oanh!

Lăng Tiếu bị khí thế của hai đại đê giai Huyền Sĩ oanh đến bay ngược ra ngoài, mà Ưng Đại cùng Ưng Tam hai người nhưng là bị cường chiêu của Lăng Tiếu cắt thương nhiều chỗ, hai người lộ ra vẻ cực kỳ chật vật không chịu nổi.

Bất quá hai người không có thời gian chú ý những thứ này, mà là không có dừng lại, tiếp tục hướng Lăng Tiếu giết tới.

- Mẹ kiếp, thực lực vẫn là kém không ít!

Lăng Tiếu quệt một chút vết máu ở khóe miệng nhẹ mắng, sau đó triển khai thân hình hướng Ưng Ngũ, Ưng Lục cùng Ưng Thất phi nhanh tới.

- Không tốt, Ngũ đệ, Lục đệ các ngươi mau dẫn Thất đệ chạy đi, tạp chủng kia đã đi qua rồi!

Ưng Tam từ phía sau đuổi theo, một bên nhắc nhở huynh đệ của hắn.

Ưng Đại cùng Ưng Tam rốt cục ý thức được bộ pháp quỷ ý kia của Lăng Tiếu, trong lòng thật sự hoảng sợ:

- Đây ít nhất là Thanh giai bộ pháp, nếu không làm sao so với bọn hắn còn nhanh hơn.

Trong lòng hai người bắt đầu nảy sinh tham lam, không chỉ muốn báo thù, còn muốn ép đối phương đem khẩu quyết tu luyện bộ pháp phun ra.

Song, hai người tính toán mặc dù tốt, nhưng mà bọn hắn còn chưa bắt được đối phương, nhưng lại lần nữa nhìn đối thủ sát hại thân huynh đệ của bọn hắn.

- Ngươi không phải là muốn giết ta sao? Ta hiện tại đưa đến cho ngươi giết!

Lăng Tiếu chạy hướng Ưng Lục âm u nói, Lam Tinh kiếm lại không hề lưu tình, hắn đã quyết đinh trong bảy người chỉ để lại một người nói ra nghi vấn là được, những người khác đều là dư thừa.

Ưng Lục liều mạng phản kháng, kết cục gặp phải cũng như nhị ca của hắn, binh hủy nhân vong.

Ưng Ngũ bị dọa đến trong lòng run dợ, trực tiếp đem Ưng Thất gần chết vứt bỏ, lập tức bỏ chạy.

Lăng Tiếu muốn đuổi theo đánh, Ưng Đại cùng Ưng Tam đã từ phía sau đuổi tới, hai người đồng thời đánh ra một chiêu tuyệt sát.

Nhất thời một cái biển lửa thiêu đến cây cối cỏ dại chung quanh hết thảy nám đen.

- Muốn nướng heo rồi!

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, nắm lên Ưng Thất đang nửa sống nửa chết nằm trên mặt đất hướng hai người ném tới.

Chiêu này qua nhiên hiệu quả, Ưng Đại cùng Ưng Tam kinh hô một tiếng, lập tức thu hồi chiêu thức.

Lăng Tiếu nắm lấy cơ hội nhân đó phản kích, Ngân Quỷ huyết đao súc lực đánh ra một đao trọng ảnh.

- Kinh Hàn Nhất Miết!

Ưng Tam phản ứng cực kỳ nhanh, trong tay của hắn chính là nhị giai đê cấp câu khí, đỡ một kiếm của Lăng Tiếu, thân câu bị băng liệt một chỗ, người bị chấn lui lại mấy bước.

Lăng Tiếu được thế không buông tha, lần nữa đao kiếm tề xuất.

Ưng Tam chật vật chống đỡ, miễn cưỡng bảo vệ chỗ yếu hại quanh thân, không bị chết dưới đao kiếm.

- Tạp chủng chớ có càn rỡ!

Ưng Đại an trí tốt cho Ưng Thất, lại thấy Ưng Tam nguy hiểm, lúc này vung câu giải vây.

Lăng Tiếu thấy không có thể nhất cử bắt lại Ưng Tam, mà huyền lực của mình đã tiêu hao đến không sai biệt lắm, xem ra lần này thật sự vô công mà về.

Lăng Tiếu vốn muốn để cho Ưng Đại giải thích rõ vì sao Lăng Trùng lại thu mua độc thảo, đáng tiếc Thất Ưng mấy người quá không biết điều, lúc này mới khiến hắn hạ sát tâm, hắn cho là tự mình có năng lực giết chết bảy người này, đáng tiếc đối phương có hai người là đê giai Huyền Sĩ, mặc dù hắn có bản lĩnh vượt cấp chiến đấu nhưng mà tạm thời còn chưa có năng lực đồng thời giết chết hai gã đê giai Huyền Sĩ, hắn đánh giá thực lực của mình quá cao rồi, hiện tại tiếp tục đánh cũng không có ý nghĩa, ngược lại đến khi chính mình kiệt lực, nói không chừng còn muốn bị đối phương cắn ngược lại một cái.

Lăng Tiếu buông tha cho tiến công Ưng Tam, đồng thời tránh ra khỏi Ưng Đại tập sát, trong lòng không khỏi thầm hô:

- Nếu là Độc Ưng hiện tại đột phá thành công thì thật tốt biết bao.

- Đại ca ngăn cản hắn, hắn muốn chạy trốn rồi!

Ưng Tam đặc biệt cảnh giác, lúc này nhắc nhở Ưng Đại hét lên.

Ưng Đại múa lên song câu chắn ở phía trước Lăng Tiếu, từng đạo hỏa mang khiến cho Lăng Tiếu tránh trái tránh phải, trong lúc nhất thời không có cách nào nhanh chóng rời đi.

Bên này, Ưng Tam rốt cục chịu đánh ra một chiêu cấm chiêu cường hãn nhất của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.