Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2503: Chương 2503: Bạo Phong thân pháp Phong Thanh Dương.




- Ha ha, tiểu từ nhà ngươi cũng thật là thú vị, nói qua nói lại thì ngươi vẫn không nhận ra ta, tốt, rất tốt!

Phong Thanh Dương vô cùng hưng phấn nói, sau đó hắn lại nói:

- Ngươi muốn đi Thanh Nguyệt không gian sao, đi, ta và ngươi đi một chuyến, ta cũng tiện đường đi vào trong đó, nhiều năm không nói chuyện với người khác, có thể quen biết tiểu tử thú vị như ngươi cũng đỡ buồn.

Lăng Tiếu không nghĩ tới da mặt lão giả này lại dày đến thế, lại muốn đi cùng một đường với hắn, trong lòng hắn khinh bỉ nói: “đầu óc của lão già này có phải có vấn đề hay không, thật tưởng mình là nhân vật tuyệt đỉnh sao?”.

Lăng Tiếu cũng chỉ dám khinh bỉ ở trong lòng, nhưng lại không dám nói ra ngoài miệng.

Hắn mang theo vẻ tươi cười nói:

- Có đại nhân đi cùng tiểu tử, tự nhiên là vinh hạnh của tiểu tử rồi!

- Ừ, coi như là ngươi thức thời, nếu không xem trọng ngươi có thể lĩnh ngộ Bạo Phong thân pháp, ta sẽ không có hứng thú đối với tiểu tử nhà ngươi, đi thôi, nhìn thử thân pháp của ngươi rốt cục có đạt tới một bước kia không?

Phong Thanh Dương đáp một tiếng, liền bắt đầu vượt qua Lăng Tiếu, dùng thân phán hướng về không gian Bạo Phong lướt đi ra ngoài.

Lăng Tiếu nhìn thân pháp gần như hoàn mỹ của lão giả, nhất thời cảm thấy ngứa ngáy, cũng bộc phát toàn bộ lực lượng đuổi theo lão giả kia.

Một già một trẻ nhanh chóng di chuyên trong Bạo Phong không gian, đều hóa thành chớp nhoáng, nhẹ nhàng bất định, nhanh như gió.

- Tốc độ của lão giả này thật nhanh, bất luận ta đuổi theo thế nào cũng không đuổi kịp bước chân của hắn!

Trong lòng Lăng Tiếu âm thầm bội phục nói.

Phong Thanh Dương vẫn chậm rãi, dáng vẻ vô cùng thư thả, nhưng tốc độ kia lại nhanh đến mức người khác căn bản không thể nào đạt được.

Bất quá Phong Thanh Dương ngược lại có chút kinh ngạc đối với việc Lăng Tiếu có thể đuổi kịp bước tiến của hắn:

- Tuy nói ta thả chậm tốc độ, nhưng tiểu tử này lại có thể theo sát, cũng đã lĩnh ngộ Bạo Phong thân pháp đến tinh túy rồi, khó trách có thể tự do đi lại ở chỗ này, có tiền đồ hơn những đệ tử không nên thân của ta!

Hai người cũng không biết bay lướt bao lâu, lại là một trước một sau ra khỏi Bạo Phong không gian.

- Ha ha, thống khoái, tiểu tử ngươi thật không tệ đó!

Phong Thanh Dương ổn định thân hình cười to nói.

Lăng Tiếu cũng dừng lại, mang theo vài phần thở gấp nói:

- Tốc độ của đại nhân quả nhiên vô song, tiểu tử mặc cảm không bằng!

Hắn vốn nghĩ lĩnh ngộ Bạo Phong áo nghĩa, tốc độ ở trong Bạo Phong không gian tự nhiên có thể so với cấp bậc cao cấp Chí tôn.

Không ngờ ở trước mắt lão giả này lại để hắn biết rõ đạo lý thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Xem ra không chỉ có hắn có thể thu được một ít cơ duyên mà người khác không thể nào lấy được mà thôi, người khác cũng có thể có được cơ duyên của bọn họ.

- Ít vỗ mông ngựa đi, đúng rồi, tiểu tử ngươi tên gọi là gì, không biết là nơi nào lại có thể bồi dưỡng ra một tiểu yêu nghiệt như ngươi thế này, rõ ràng chưa sống đến hai trăm tuổi mà đã có được tu vi cùng lực lĩnh ngộ thế này.

Phong Thanh Dương tán dương nói.

- Tiểu tử tên là Lăng Tiếu, chỉ là một vô danh tiểu tốt mới tới vực ngoại mà thôi, không đáng được đại nhân để trong lòng!

Lăng Tiếu đáp.

- Danh tự thật là xứng đôi với dáng vẻ của tiểu tử nhà ngươi, sắc mặt vui cười

Phong Thanh Dương nói.

- Ha ha, để đại nhân chê cười rồi, không biết tôn xưng của đại nhân là gì?

Lăng Tiếu thừa dịp hỏi.

- Ngươi đã không nhận ra lão phu thì lão phu sẽ không nói, đợi sau này bản thân ngươi sẽ biết.

Phong Thanh Dương nói một tiếng, tiếp theo lại nói:

- Đi thôi, chỗ này cách Thanh Nguyệt không gian không gần, chúng ta vừa gấp rút lên đường vừa nói chuyện.

Lăng Tiếu gật gật đầu, liền thuận theo Phong Thanh Dương cùng hướng về Thanh Nguyệt không gian.

Thanh Nguyệt không gian là một không gian cư ngụ chi địa của vực ngoại chi dân tương đối có danh khí trên Đông vực lộ.

Chỗ đó còn lớn hơn cả Thiên Vực, thực lực của tất cả mọi người nếu so với Thiên vực còn phải cường đại hơn, là chỗ mà nhiều thủy thần chí tôn thời Viễn cổ, thậm chí Thượng cổ đến cư trụ, đồng thời cũng là một không gian tương đối có danh khí mà vực ngoại cường giả tụ tập nghỉ ngơi.

Đồng thời cũng có không ít bang hội lớn tụ tập ở trong Thanh Nguyệt không gian, dùng chỗ đó làm căn cứ tổng bộ, mà Hồng Xà hộ phân bố tại đó ít hơn, bọn hắn là cắm rễ ở một cái không gian khác.

Cho nên lúc Lăng Tiếu gọi Viên Chiến Thiên chạy đi, chính là để cho hắn đi tới Thanh Nguyệt không gian, như vậy sẽ không lo lắng bị người của Hồng Xà chú ý, nguy hiểm cũng ít đi vài phần.

Thanh Nguyệt không gian, từ chỗ xa nhìn lại liền giống như một ánh trăng màu xanh, lộ ra rực rỡ chói mắt.

Lúc Lăng Tiếu thuận theo Phong Thanh Dương đi tới phía trước bình chướng không gian, hắn đã nghĩ muốn tách khỏi Phong Thanh Dương.

Trên đường đi lão giả này nói rất nhiều, khiến lỗ tai của hắn muốn dài ra.

Lăng Tiếu hoài nghĩ lão giả này có phải đã ngàn năm không cùng người khác nói chuyện, một mực nói mãi không ngừng.

- Ta nói Lăng tiểu tử, ngươi ở bên ngoài làm gì chứ, tuy nói với tốc độ của ngươi đủ để tự bảo vệ mình, nhưng không có hậu thuẫn phía sau sẽ dễ đắc tội với khác. Hay là ngươi gia nhập Thanh Phong Minh chúng ta đi, bảo đảm ngươi có thể đi một mạch trên đường đi mà không gặp trở ngại.

Phong Thanh Dương đề nghị nói.

- Ha ha, đa tạ đại nhân, ta xin nhận tấm chân tình…. Cái gì, đại nhân ngài vừa nói là Thanh Phong Minh sao?

Lăng Tiếu suy nghĩ muốn đáp qua loa cho xong chuyện, nhưng đột nhiên nhớ tới ba chữ “Thanh Phong Minh” lại khiến hắn kinh ngạc.

Thanh Phong Minh chính là đại liên minh, đại bang phái số một số hai trên Đông vực lộ, cũng là tổ chức lớn nhất trong Thanh Nguyệt không gian, thực lực Hồng Xà kém hơn không chỉ một đinh nửa điểm, căn bản là không đáng nhắc tới.

Đây cũng là lý do mà Lăng Tiếu đột nhiên nghe lão giả nói hắn là người của Thanh Phong Minh mới cảm thấy kinh ngạc như thế.

- Xem ra tiểu tử ngươi đã biết rõ Thanh Phong Minh chúng ta rồi, thế nào, muốn hay không muốn gia nhập, ta sẽ cho ngươi ưu đãi, không cần người khác đảm bảo hay là giao nạp phí nhập môn.

Phong Thanh Dương có chút tự đắc nói.

Chỉ là lúc Lăng Tiếu đang muốn trả lời Phong Thanh Dương, lại có không ít khí tức cường đại đang tiến về hướng này.

Những người này hiển nhiên là cũng muốn đi tới Thanh Nguyệt không gian như bọn họ.

Lăng Tiếu nhìn thấy hai khuôn mặt quen thuộc trước mặt, rõ ràng chính là Khúc Chấn Lộ và Hướng Quang Minh trước đây đã truy sát hắn.

- Sẽ không trùng hợp như thế chứ?

Lăng Tiếu thầm mắng trong lòng.

Hắn rất muốn lập tức trốn đi, nhưng như vậy sẽ càng khiến người khác chú ý, liền mượn thân ảnh của Phong Thanh Dương tránh qua ánh mắt bọn hắn, xem có thể trốn qua một kiếp này hay không a!

Chỉ là Phong Thanh Dương lại cố tình nói lớn tiếng, lại không có chút bận tâm, tựa hồ là phát hiện dị dạng của Lăng Tiếu, lập tức quát lên:

- Lăng tiểu tử, ngươi trốn cái gì mà trốn, chỉ là một ít người của Hồng Xà hội mà thôi, sợ cái gì chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.