Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2502: Chương 2502: Thu hoạch cự đại! (2)




- Rất tốt, chỉ cần lại củng cố một thời gian ngắn, liền có thể đột phá lên một giai rồi!

Lăng Tiếu nắm chặt nắm đấm cười hưng phấn nói.

Tiếp theo, hắn liền hỏi thăm Tiên Thiên Âm Phong Châu xem thử có cảm nhận được sự tồn tại của Kim Long Cuồng Bạo Phong hay không.

Tiên Thiên Âm Phong Châu tự nhiên có cảm ứng phi thường mẫn cảm đối với lực lượng đồng nguyên, muốn nó ở chỗ này tìm kiếm đồ vật có quan hệ đến Phong thuộc tính đương nhiên rất dễ dàng, mặt khác nó thực lực tăng nhiều, càng lộ ra vô cùng tự tin, chỉ thị Lăng Tiếu đi đến một phương hương.

Sau khi phi hành một đoạn đường, Lăng Tiếu cuối cùng cũng gặp được Kim Long Phong Thạch hắn mong chờ.

Nó như hình rồng Long, lóe ra từng đợt kim phong chi khí vô cùng bén nhọn, khiến thường nhân khó có thể nhích tới gần được.

- May mắn lực lượng của nó đã tiêu tán rồi, bằng không quả thật không cách nào thu lại được!

Lăng Tiếu thoả mãn nói.

Có khối Kim Long Phong Thạch này rồi, đối với hắn, đối với tiểu kim cùng với mãnh nam đều sẽ có được chỗ tốt rất lớn!

Lăng Tiếu hấp thu kim phong lực lượng ở bên này một phen, sau đó mới thu Kim Long Phong Thạch vào.

Hai khỏa đỉnh cấp Thần Thạch này cộng lại còn trân quý hơn Thủy Nguyên Thạch Phong thuộc tính nhiều lắm.

Lăng Tiếu lạc nhầm vào bạo phong không gian này nhưng thu hoạch đạt được lại không cách nào đánh giá.

Đây là tuyệt thế cơ duyên mà coi như là những đỉnh phong Chí Tôn kia cũng phải sợ hãi thán phục ah!

Lăng Tiếu chỉ cần dùng hai khỏa Thần Thạch này làm cơ sở, tìm một chỗ thanh tịnh tĩnh tu vạn năm, chỉ sợ tuyệt đối sẽ trở thành đỉnh phong Chí Tôn chính thức, có thể vùng vẩy bốn phương, không người có thể địch rồi!

Dù sao hai loại Thần Thạch này có thể khiến hắn ngưng tụ thành Hắc Sắc Phong Bạo cùng với Kim Long Cuồng Bạo Phong, hai loại công kích, sát thương trong cùng bậc quả thật vô cùng cường đại.

Chỉ là nếu Lăng Tiếu thật sự làm như vậy thì hắn đã không việc gì phải cực khổ đến Ngoại Vực để tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch rồi.

Lăng Tiếu sau khi thu hai đại Thần Thạch liền tìm tòi trong bạo phong không gian một phen, còn ngoài ý muốn thu thập được một ít vật Phong thuộc tính quý hiếm nữa.

Nhưng so với hai đại Thần Thạch thì quả thật kém rất xa, nhưng đối với Thần Vương hoặc Chí Tôn Phong thuộc tính mà nói đều là thứ tốt ức tinh khó cầu.

Ở chỗ này ngây người đoán chừng có một hai năm thời gian, Lăng Tiếu rốt cục bảo Tiên Thiên Âm Phong Châu chỉ dẫn hắn rời khỏi nơi này quay về vực lộ

- Cũng không biết Viên huynh ra sao rồi, hi vọng hắn không việc gì!

Lăng Tiếu nghĩ đến an nguy của Viên Chiến Thiên liền dùng tốc độ cao nhất bay vút ra ngoài bạo phong không gian.

Cũng không biết chạy như bay bao lâu, Lăng Tiếu rốt cục cảm nhận được gió thôi trong bạo phong không gian giảm bớt đi rất nhiêu, có lẽ đã đến bên ngoài khu vực bạo phong không gian rồi.

Gió thổi ở đây so với trong kia yếu hơn rất nhiều, nhưng đối với người bình thường thì vẫn thập phần mà cường đại, một khi rơi nơi này sẽ giống như Lăng Tiếu lúc đầu vậy, bị thôi bay sâu vào trong.

Trừ phi có được dị vật hộ thể hoặc là Phong thuộc tính Chí Tôn thấu hiểu quỹ tích bạo phong thì mới có khả năng bình yên vô sự!

Chỉ là ngay khi Lăng Tiếu muốn đi ra ngoài thì hắn thình lình phát hiện có người từ trong khu vực bạo phong đuổi qua đến đây, hơn nữa tốc độ càng nhanh chóng tuyệt luân, chỉ trong nháy mắt đã đuổi đến cách hắn ngàn mét

- Người nào đáng sợ như thế!

Lăng Tiếu ở trong lòng thầm nói một tiếng, lập tức trở nên cảnh giác.

Người có thể đi lại tự nhiên nơi này tự nhiên là thế hệ phi phàm, hắn hoài nghi có phải là người cảm ứng được lúc trước hay không.

Ngay khi hắn dừng lại một chút, người nọ rốt cục đã xuất hiện ở trước mắt hắn.

Người này đúng là lão giả xuất hiện lúc trước, một đầu tóc bạc bay múa, trên mặt treo vẻ bình tĩnh thong dong, từ ngũ quan của hắn có thể lờ mờ nhìn thấy bóng dáng anh tuấn năm nào, thân hình hắn cao gây, hắn chắp tay nhàn nhã đi đến.

Lăng Tiếu nhìn người này, nội tâm vô cùng kinh hãi, hắn rõ ràng không thấy rõ đối phương đạt đến cảnh giới nào, mang đến cho hắn một loại cảm giác mênh mông khó lường.

Không chỉ có như thế, Tiên Thiên Âm Phong Châu trong thức hải hắn lại truyền đến cho hắn tin tức, trên người đối phương cũng có dị bảo Phong thuộc tính như hắn.

- Ồ, chàng trai trẻ tuổi như vậy, rõ ràng có thể ở chỗ này như cá gặp nước thật sự là khó được!

Lão giả này nhìn Lăng Tiếu phát ra thanh âm kinh ngạc nói.

- Cũng may không phải địch nhân!

Lăng Tiếu ở trong lòng hít một tiếng, liền thi lễ với lão giả kia một cái sau đó ý định rời đi.

- Tiểu tử chậm đã!

Lão giả mở miệng kêu to nói.

- Đại nhân còn có chuyện?

Lăng Tiếu tận lực hạ thấp tư thái nói, đồng thời hắn cũng đang âm thầm cảnh giác.

- Tiểu tử ngươi không cần khẩn trương, lão phu chỉ hiếu kỳ ngươi rõ ràng có thể sinh tồn trong bạo phong không gian này thôi, quả thực là dị số! Trên người của ngươi có lẽ có dị bảo Phong thuộc tính a!

Lão giả cười nhạt nói, trong lòng của hắn thầm nói:

- Hẳn là tiểu tử này thật sự không biết Phong Thanh Dương ta?

Lăng Tiếu không nghĩ tới lão giả này nói chuyện trực tiếp như thế, lập tức cũng không tiện giấu diếm, với thực lực của lão giả này, hắn che giấu ngược lại sẽ khiến đối phương chán ghét, không bằng trực tiếp thừa nhận, xem lão rốt cục muốn làm gì.

- Đại nhân nói cũng đúng, trên người tiểu tử xác thật có chút biện pháp có thể sinh tồn ở trong Bạo Phong, để đại nhân chê cười rồi!

Lăng Tiếu đáp.

- Ha ha, ta còn tưởng ngươi không dám thừa nhận, bất quá người trừ cái dị bảo này ra, ở chỗ này khẳng định cũng có thu hoạch không nhỏ, cư nhiên lĩnh ngộ được Bạo Phong thân pháp, bằng không dựa vào thực lực của ngươi đừng mong có thể đi lại dễ dàng ở chỗ này như thế!

Phong Thanh Dương cười nói.

- Là có thu hoạch được một chút, nếu như đại nhân không có chuyện gì nữa thì tiểu tử xin cáo từ trước!

Lăng Tiếu nói, đồng thời nghĩ thầm:

- Bạo Phong thân pháp sao? Danh tự này không tệ.

- Tiểu tử nhà ngươi gấp cái gì, chẳng lẽ là sợ lão đầu ta cướp dị bảo của ngươi sao?

Phong Thanh Dương mang theo vài phần không vui nói.

Ở trên Đông vực lộ này, có biết bao nhiêu người muốn nói chuyện với hắn, hắn đều khinh thường, bây giờ hắn để xuống tư thái nói chuyện với tiểu tử này, thế mà tiểu tử này lại không biết điều.

Lăng Tiếu khua khua tay cười nói:

- Sao lại thế chứ, tiểu tử có thể quen biết đại nhân là vinh hạnh của tiểu tử, chỉ là tiểu tử có việc gấp cần phải đi tới Thanh Nguyệt không gian, cho nên…. Mong đại nhân lượng thứ cho!

- À, vậy ý của ngươi là nói ngươi biết ta sao?

Phong Thanh Dương ngạc nhiên hỏi.

Lăng Tiếu cười khan nói:

- Ha ha, đại nhân uy vũ bất phàm, thần công cái thế, thần lực vô biên…. Ta biết rõ đại nhân chính là lão tiền bối thành danh đã lâu, tiểu tử chỉ mới xuất đạo, kiến thức vẫn còn hạn chế, đương nhiên làm việc không thể uy phong bằng đại nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.