Thần Khống Thiên Hạ

Chương 638: Chương 638: Cùng mỹ nhân đi dạo. (2)




Long Nhược Đồng ở một bên thấy Lăng Tiếu hơi thất thần liền chút khó chịu hỏi thăm.

Nàng đường đường là con gái các chủ Long Hải Các, thân phận cao quý, xinh đẹp vô song, sư huynh sư đệ theo đuổi nàng đếm không hết, nàng vẫn một mực là một nữ tử cực kỳ kiêu ngạo, nhưng ở trước mặt Lăng Tiếu lại không tìm ra chút lý do tự tin nào cả.

Nàng ở bên cạnh hắn, hắn rõ ràng còn nghĩ đi đâu đâu, thật sự quá đả kích người, đồng thời cũng khiến cho nàng cảm thấy Lăng Tiếu không giống với nam tử khác, có lẽ nam tử như vậy mới thích hợp với tiêu chuẩn trong lòng nàng a!

- Không có, quý các kiến trúc đặc biệt, có một loại hương vị khác, hoa cỏ cây cối đều là làm bạn mà sinh, lại có Long Đào Giang làm cốt làm cơ, mặc dù không thể xưng là nhân gian tiên cảnh, nhưng cũng là cảnh đẹp thế gian hiếm thấy.

Lăng Tiếu phục hồi tinh thần lại tán thán nói.

Lời này của hắn là phát ra từ nội tâm, sơn vực phong cảnh của Long Hải Các quả thật khiến người cực kỳ lưu luyến.

Hai người một đường đi qua sơn lĩnh đường nhỏ, lạc thủy linh tuyền, đi tới Long Hải Các Long Ngâm Phong.

Long Ngâm Phong và Long các rất gân nhau, một trong tứ đại chủ phong của Long Hải Các, là nơi một đời trẻ tuổi tụ tập tu luyện.

Long Hải Các tuy là cửu phẩm tông môn, nhưng số lượng môn hạ đệ tử cũng không ít, khoảng chừng hơn ba nghìn ngoại môn đệ tử, mấy trăm nội môn đệ tử cùng với số ít chân truyền đệ tử.

Lăng Tiếu và Long Nhược Đồng một đường đi tới, sớm đã gây ra một mảnh oanh động.

Long Nhược Đồng chính là con gái các chủ Long Hải Các, tướng mạo thực lực đều có tiếng từ lâu trong tông, là đối tượng được tất cả nam tử lớp trẻ ngưỡng mộ.

Hôm nay, công chúa trong suy nghĩ của bọn hắn rõ ràng mang theo một gã công tử đi khắp núi, ngắm hoa ngắm cảnh, chuyện trò vui vẻ, thật sự khiến bọn hắn đau lòng không thôi.

Nhìn qua ánh mắt hàm tình rõ ràng của Long Nhược Đồng đối với người ta, lại nhìn thần sắc dường như cũng không quan tâm lắm của nam tử kia, cái này khiến bọn hắn vừa hâm mộ lại đố kị vạn phần.

- Tiểu tử kia là ai, Nhược Đồng sư muội sao lại đi cùng hắn?

- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây, nhìn bộ dạng tiểu tử kia thực vô sỉ.

- Ta ủng hộ ngươi đi dẹp hắn, chỉ là không biết tiểu tử kia có tu vị Huyền Sĩ giai hay không?

- Thôi đi ông nội, nếu như tu vị chỉ là Huyền Sĩ giai, Nhược Đồng sư muội sao vừa ý hắn chứ? Ta nghĩ ít nhất cũng là Linh Sư giai a!

- Bọn hắn đi tới luyện võ trường, có trò hay để xem rồi, Nhị sư huynh hôm nay khai đường giảng bài, hắn đối với Nhược Đồng sư muội rất là ưa thích, đợi lát nữa hắn thấy tiểu tử kia, nhất định sẽ ra tay giáo huấn hắn.

...

- Nơi này là luyện võ trường, bên trong là nơi một đời trẻ tuổi Long Hải Các chúng ta tu luyện, cách mỗi vài ngày sẽ có các chân truyền đệ tử đến đây giảng bài cho nội môn đệ tử, đàm luận tâm đắc, khiến cho bọn hắn sớm ngày có chỗ lĩnh ngộ, nhanh chóng tiến giai.

Long Nhược Đồng một bên chỉ vào sân rộng trước mắt nói.

Trong sân ngồi mấy trăm nội môn đệ tử, mỗi người thần sắc chuyên chú lắng nghe người trẻ tuổi trên đài cao đàm luận tâm đắc.

Người này chừng hai sáu, hai bảy tuổi, một bộ võ phục màu đen, thần sắc nghiêm nghị, khí chất bất phàm, một thân thực lực đã đạt trung giai Linh Sư chi cảnh.

Sư giai, đã có thể mở cửa thụ đồ.

Người trẻ tuổi này cũng có tư cách ngồi ở chỗ nầy giảng bài rồi.

- Tu luyện huyền khí, quy ở đan điền, đạo nhập linh khí, thay thế huyền khí, dùng linh khí tôi luyện thân thể đạt đến linh sư chi cảnh, ngày đêm thổ nạp, hấp thu linh khí của thiên địa, cường hóa bản thân...

Người trẻ tuổi kia nghiêm túc nói.

Thanh âm của hắn không lớn, tuy nhiên lại khiến đám đệ tử trẻ tuổi trong tràng đều nghe rõ

Lăng Tiếu đối với cách làm của Long Hải Các rất thưởng thức, giảng bài như thế mỗi người đều có thể nghe, đều sẽ có thu hoạch, quả thật có chỗ dẫn dắt rất lớn cho người sau, khiến bọn họ sớm ngày đột phá.

Ngay khi Lăng Tiếu và Long Nhược Đồng muốn quay người rời đi thì người trẻ tuổi trên đài cao quăng đến hai đạo ánh mắt lăng lệ.

- Nhược Đồng sư muội đã đã đến, sao lại không ở lại giảng giải tâm đắc cho các sư đệ sư muội một chút chứ.

Người trẻ tuổi kia nói.

Long Nhược Đồng mặc dù chỉ là đê giai Linh Sư, nhưng giờ mới mười chín tuổi, là thiếu nữ thiên tài khó gặp của Long Hải Các, người trẻ tuổi này nói vậy cung khôi có gì sai.

Người trẻ tuổi kia vừa dứt lời, tất cả nội môn đệ tử đang nghe giảng đều quay đầu nhìn về phía Long Nhược Đồng.

Long Nhược Đồng hơi nhíu mày nói:

- Chung sư huynh, hôm nay là ngày ngươi giảng bài, sư muội sao có thể thay được, huống chi sư muội có chuyện quan trọng trong người, thật sự không tiện luận tâm đắc với chư sư đệ, sư muội.

Người trẻ tuổi giảng bài kia chính là chân truyền đệ tử Long Hải Các, Chung Phong Minh, ở trong chúng chân truyền đệ tử xếp hạng thứ hai, có thể thấy chiến lực của hắn cũng có chỗ bất phàm.

Thề tông đại hội hắn cũng có đi tham dự, chỉ là bị người Cự Giang Tông đuổi giết thất lạc với bọn người Long Nhược Đồng, mà mục tiêu đám kia lại ở trên người bọn Long Nhược Đồng nên hắn và những người khác mới có thể may mắn né qua một kiếp.

- Sư muội có chuyện gì quan trọng? Chẳng lẽ là cùng vị công tử này du sơn ngoạn thủy sao?

Chung Phong Minh có vài phần ghen ghét nói.

Trong Long Hải Các không người nào không biết tâm ý của hắn đối với Long Nhược Đồng, các sư huynh đệ khác cho dù thích Long Nhược Đồng cũng không dám c tranh chấp với hắn, thực lực của hắn vẫn còn ở đó.

Đáng tiếc, Long Nhược Đồng đối với tâm ý của hắn một mực tránh né, cái này khiến nội tâm hắn cực không cam lòng, bất quá hắn cũng có tự tin, chung quy sẽ có một ngày đả động được tâm hồn thiếu nữ của Long Nhược Đồng, khiến nàng thần phục dưới háng hắn.

Nhưng mà, hắn còn chưa đạt được tâm hồn thiếu nữ Long Nhược Đồng thì đã thấy nàng rõ ràng tự mình đi cùng một người ngoài, hơn nữa đó còn là một người còn đẹp trai, trẻ tuổi hắn hắn, du ngoạn bốn phía, cái này khiến nội tâm của hắn thập phần không cam lòng.

Tu vị người trẻ tuổi trước mắt này nhiều nhất chỉ là đê giai Linh Sư, có tài đức gì chiếm được phương tâm sư muội chứ?

Chung Phong Minh chỉ là trung giai Linh Sư, vốn không biết Lăng Tiếu đang áp chế tu vị, cảm thấy Lăng Tiếu tuy là đê giai Linh Sư, nhưng vẫn thấp hơn hắn một giai.

- Chung sư huynh ngươi chú ý lời nói một chút, vị công tử này là khách quý của Long Hải Các chúng ta, ta chiêu đãi hắn chính là đại sự hàng đầu, xin Chung sư huynh tiếp tục giảng bài đi, Lăng đại ca chúng ta đi.

Long Nhược Đồng tức giận nói, tiếp theo lôi kéo tay Lăng Tiếu xoay người rời đi.

Chung Phong Minh nhìn Long Nhược Đồng rõ ràng trước mặt mọi người lôi kéo tay Lăng Tiếu, nội tâm đau xót, một cổ lửa giận bốc lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.