Thần Khống Thiên Hạ

Chương 621: Chương 621: Cửu Đầu Long Xà. (1)




Huyền Diệu thở dài một câu, lại nói tiếp:

- Huyền môn ta các đời chỉ truyền một người, ta chính là một đời Thiên Cơ tử mới, là ứng thuận mà sinh, phụ trợ một đời Thánh Hoàng mới thành tựu vô thượng bá nghiệp, mà ngươi vốn đã là Ma Vương sớm chết, ngươi hai tay sớm dính đầy vô số máu tới, hôm nay Thánh Hoàng coi trọng ngươi trọng hoạch tân sinh, chẳng lẽ ngươi không muốn tới phụ tá một đời Thánh Hoàng mới thành tựu nhất phương uy danh sao?

- Ha ha, ít đem bộ dạng của Huyền Cơ môn các ngươi lừa dối ta đi, năm ngàn năm trước bổn đế chính là nhất phương bá chủ, lại cần gì mượn người khác để thành tự nhất phương uy danh, huống chi thực lực của hắn bình thường như thế, thì như thế nào để cho ta phụ tá hắn được.

Ma Đế ngửa mặt lên trời ha ha phá lên cười.

- Hừ, hắn hôm nay bất quá 20 tuổ cũng đã thành tựu Vương giai, lại càng là cao phẩm Luyện dược sư, có thần bí dị vật ngay cả chính hắn cũng không nói rõ, đủ loại chứng minh, tương lai của hắn là không thể hạn chế, thành tự chính là chúa tể đại lục, đến lúc đó phá Thánh thành Thần cũng ở trong tầm tay, chẳng lẽ ngươi liền không nghĩ tới muốn đi Thiên Vực xem thiên ngoại thế giới kia một chút? Không muốn đi xem thịnh huống cường giả như rừng kia?

Huyền Diệu không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

- Đừng đem hắn khoa trương đến ba hoa chích chòe, cho dù hắn thiên phú kinh người, cơ duyên phúc hậu thì thế nào? Từ trước thiên tài như khách sang sông nhiều không kể xiết, tuy nhiên lại có bao nhiêu người đứng vững ở trên đỉnh thế giới, bọn họ thường thường danh tiếng xuất tẫn, cuồng vọng tự đại, cuối cùng còn không phải rơi vào một cái kết quả tráng niên mất sớm sao?

Ma Đế phản bác.

- Hắn cùng với những thiên tài khác bất đồng, hắn là một đời Thánh Hoàng mới!

Huyền Diệu trịnh trọng nói.

- Thánh Hoàng? Đừng nói là Thánh Hoàng, cho dù là Thần minh cũng có một ngày vẫn lạc.

Ma Đế khinh thường nói.

- Ngươi tin cũng được, không tin cũng được, bản thân ngươi rồi sẽ phải từ từ phục tùng hắn.

Huyền Diệu không muốn biện bác nữa.

- Hừ, ngươi là không có lời nào để nói nữa rồi, hiện tại ta và ngươi tính toán thù cũ của Thiên Cơ môn các ngươi một chút, ban đầu Huyền Cơ môn đệ thập lục đại truyền nhân của các ngươi liên hợp với rất nhiều cái gọi là nhân sĩ chính phái vây công ta, thiếu chút nữa để cho ta mạng treo một đường, nhưng cũng bị ta chếm giết lục địa Đế giai, mười tám Thiên Tôn chạy trốn, khoản nợ này bổn đệ hiện tại tính với ngươi.

Ma Đế tức giận nói.

Mấy ngàn năm trước, Ma Đế giết chóc cả đời, thành tựu tiếng xấu hung ác, uy bá nhất phương.

Nhưng mà có một lần lại bị vô số cao thủ chính phái vây giết, hiểm tượng hoàn sinh, cơ hồ mạng vẫn cửu u.

Sau khi đào sinh mới biết được là Huyền Cơ Tử của Huyền Cơ môn tính ra hành tung của hắn, cáo tri cho những tông môn có cừu oán với hắn, mấy đại tông môn liên hiệp ở chung một chỗ, đối với hắn tiến hành săn giết.

Chuyện này một mực bị hắn canh cánh trong lòng, khiến cho cuối cùng không thể quên được, hắn cả đời này có hai nguyện vọng lớn nhất, một cái chính là chém giết Thiên Cơ Tử diệt sạch hương khói của Huyền Cơ môn, một cái nguyện vọng khác là chém từng tên thủ hạ phản bội, trọng đoạt lại cơ nghiệp của mình.

- Vài ngàn năm trước duyên tới duyên đi, mấy ngàn năm sau nhân quả tuần hoàn, chuyện cũ dĩ vãng, ân oán mà đoạn, ngươi cần gì phải chấp nhất như vậy.

Huyền Diệu khẽ thở dài.

- Thúi lắm, bổn đế giết ngươi, lấy đó tiết mối hận trong lòng!

Ma Đế mắng to một tiếng, muốn giết chết Huyền Diệu.

Long Đào giang, kéo dài qua Tây Bắc, Nam Hoang mấy vạn dặm, chiều rộng không biết mấy ngàn thước, nước sông dậy sóng, sóng nổi cuồn cuộn.

Ở hai ngàn thước dưới đáy sông, đủ loại ngư tinh, các loại Thủy hệ linh thú càng không ngừng du đãng kiếm ăn.

Bình thường bọn chúng ẩn núp ở chỗ sâu đáy sông, bình thường khó gặp được.

Ở trong một khu vực sâu nhất, phương viên bên trong mấy ngàn dặm không có bất kỳ một con Thủy hệ linh thú nào dám tới gần, mà những ngư tinh chưa mở linh trí kia một khi tiến vào khu vực đó chỉ có phần bị cắn nuốt vô hình.

Lăng Tiếu bị vòng xoáy kia vô tình dẫn xuống đáy sông, chỉ cảm thấy thân thể của mình ddeuf nhanh muốn bị xé nứt ra rồi, phảng phất chính mình bị cự thạch nghìn cân đè ép càng ngày càng khó chịu, cuối cùng mất đi tri giác, không biết mình lạc đến chỗ nào.

Khi hắn lần nữa tỉnh lại, lại phát hiện mình tiến vào trong một chỗ cung điện thần bí.

- Đây... Đây là đâu?

Lăng Tiếu nhìn chung quanh một chút lẩm bẩm nói.

Hắn vừa định cử động thân thể một chút, lại phát hiện xương cốt toàn thân đều muốn tan rã rồi, cái loại đau đớn này để cho hắn mồ hôi chảy như nước, hiển nhiên mới vừa rồi rơi vào trong sông bị thủy áp khổng lồ kia đè thành trọng thương.

Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn thủy mạc bị ngăn cách, trong lòng nghi hoặc trùng trùng.

Bất quá hắn không có tâm tư suy nghĩ nhiều những cái khác, bởi vì dưới loại tình huống không biết rõ này chỉ có khôi phục được năng lực tự vệ mới là trọng yếu nhất.

Lăng Tiếu nằm yên vận khởi Cổ Hoàng thần công, từng đoàn từng đoàn linh lực bắt đầu khôi phục cơ năng hư hao.

Trước đó không lâu, thân thể mới vừa trở nên mạnh mẽ hung hãn, nhưng bây giờ lại gặp phải đả kích vô tình như thế, quả nhiên là tạt cho hắn một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, để cho hắn khó chịu chí cực.

Hoàn hảo, trải qua Giao Long tinh huyết kia tăng cường thể chất, năng lực khôi pục đồng dạng tăng nhanh không ít.

Chỉ tốn không tới nửa canh giời, hắn đã có thể một lần nữa đứng lên.

Hắn nhìn lên một tòa cung điện cự đại ở trước mắt này, cả người trở nên kinh hãi.

Cung đện lộ ra vẻ phong cách cổ xưa đại khí, thần quang sáng chói, chính khí huy hoàng, trận văn rườm rà huyền ảo chí cực, bao la vạn trượng, khí vũ sâm nghiêm.

Hướng bên trong cung điện nhìn đến, lại là thấy không rõ bên trong rốt cuộc có đồ vật gì, chỉ thấy một mảnh âm sâu, cùng mặt ngoài của nó hoàn toàn ngược lại.

Bỗng nhiên, ở trong cung điện nổi lên mười mấy cái quang điểm lam u u.

Quang điểm này tựa hồ đang không ngừng lóe lên, tựa hồ giống như là mắt của loại linh thú nào đó, thoạt nhìn cực kỳ quỷ ý.

Từng trận khí mang như băng như hỏa từ trong cung điện phiêu tán ra ngoài, từng đạo tiếng như khóc như nức nở từ bên trong truyền ra, làm cho người ta có một loại cảm giác mao cốt tủng nhiên.

Lăng Tiếu đánh rùng mình một cái, lui về sau mấy bước lẩm bẩm nói:

- Là... Là vật gì?

Đột nhiên, mười mấy điểm lam quang kia từ bên trong nhanh chóng bắn ra, một đạo thú ảnh cự đại từ đó xuất hiện.

- Đây... Đây là cái đồ quỷ gì?

Lăng Tiếu liên tiếp lui về phía sau, cho đến khi đụng phải màn sáng của cung điện mới bị ngăn trở lại.

Chỉ thấy trước mắt rõ ràng xuất hiện một đầu hung thú có chín cái đầu rắn.

Đầy lại là Cửu Đầu Long Xà, trong truyền thuyết là một trong những hung thú cực kỳ tàn nhẫn thời thượng cổ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.