Chung Phong Minh không chỉ có tốc độ nhanh, ra tay cũng cực kỳ tàn nhẫn.
Ví trí hắn ước lượng lại là điểm chí mạng của Lăng Tiếu, đủ thấy hắn hận Lăng Tiếu ra sao.
- Cút cho ta!
Lăng Tiếu giận dữ, một tiếng chấn hống kinh thiên động địa liền vang lên.
Trước kia Lăng Tiếu đã luyện hóa được Giao Long tinh huyết, lĩnh ngộ thiên phú thần thông của Long tộc, Long Ngâm.
Hôm nay tiếng rống to này của hắn đã ẩn chứa Long Ngâm chi uy, giống như Cự Long gào thét, lưỡi đầy sấm sét, chấn cho bốn phía đều bắt đầu chuyển động.
Nội môn đệ tử ở không xa mỗi người đều bị chấn cho không biết trời đất, lỗ tai càng không ngừng nổ vang, đầu trở nên ong ong, khóe miệng tất cả đều tràn ra vết máu, hai chân mềm nhũn, toàn bộ ngã trên mặt đất.
Chung Phong Minh đứng mũi chịu sào càng thêm thảm.
Chỉ thấy bộ ngực hắn như bị trọng kích vậy, cả người bị chấn cho bay ngược ra xa, một ngụm máu tươi bắn ra, cuối cùng ngã trên mặt đất không biết sinh tử.
Long Nhược Đồng được Lăng Tiếu nhắc nhở bưng kín lỗ tai, cũng rời xa Lăng Tiếu, nhưng vẫn bị tiếng Long ngâm kia của Lăng Tiếu chấn cho lỗ tai ông ông, đầu choáng váng
- Người nào dám ở chỗ này làm càn!
Hơn mười đạo thân ảnh rất nhanh từ trong lầu các cách luyện võ trường không xa lướt ra.
Đây là hơn mười người trẻ tuổi từ 25 đến 30, bọn hắn đều là chân truyền đệ tử của Long Hải Các, tu vị đê giai đến trung giai Linh Sư không đều, trong đó càng có một gã là cao giai Linh Sư.
Hơn mười người chân truyền đệ tử thấy một đám nội môn đệ tử toàn bộ ngã trên mặt đất, mỗi người thần sắc thống khổ không chịu nổi, tựa hồ như bị trọng thương, lại nhìn Chung Phong Minh càng như chó chết nằm lăn ra đất bất tỉnh nhân sự, bọn hắn cực kỳ tức giận.
Bọn hắn vây quanh lấy Lăng Tiếu, trong đó tên cao giai Linh Sư kia quát Lăng Tiếu:
- Ngươi là người phương nào, rõ ràng dám đến Long Hải Các ta giương oai?
- Đại sư huynh còn khách khí với hắn làm gì, nhìn bộ dáng là biết là đáp tạp chủng đến từ Cự Giang Tông rồi, trước giết hắn đi rồi nói sau.
- Rõ ràng tổn thương nội môn đệ tử các ta, lại ám toán Nhị sư huynh, ngươi hôm nay đừng mong rời đi.
- Mọi người cùng nhau xông lên, bắt hắn lại.
...
Lăng Tiếu nhìn đám chân truyền đệ tử Long Hải Các chung quanh, nhàn nhạt cười nói:
- Đây là lễ ngộ đối đãi khách nhân của Long Hải Các các ngươi sao?
- Khách nhân? Ở trong các ta tay đả thương người, cũng dám tự xưng là khách nhân của Long Hải Các chúng ta, quả thật buồn cười.
Một gã chân truyền đệ tử quát lên.
- Nếu như ta nói, ta là bất đắc dĩ mới ra tay các ngươi tin không?
Lăng Tiếu giang tay ra nói.
- Các hạ quả thật nói đùa rồi, mặc kệ ngươi vì sao ra tay đả thương người, ta khuyên ngươi vẫn nên ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói chờ đợi xử lý đi, bằng không thì ngươi chỉ có một con đường chết.
Tên cao giai Linh Sư kia nói.
Lăng Tiếu biết rõ có giải thích thế nào người ta cũng sẽ không nghe, vì vậy đi đến chỗ Long Nhược Đồng ở không xa, đồng thời còn nói:
- Ta nói có đúng sự thật không, các ngươi cứ hỏi Nhược Đồng sẽ biết.
- Lớn mật, còn muốn thương tổn sư muội ta.
Tên cao giai Linh Sư kia cho rằng Lăng Tiếu muốn bắt cóc Long Nhược Đồng liền quát to một tiếng, trường kiếm sau lưng bay ra đâm tới sau lưng Lăng Tiếu.
Những chân truyền đệ tử khác cũng không sợ hãi, nếu đối phương đã dám động thủ ở đây, thực lực khẳng định bất phàm, cần hợp lực bắt giữ hắn đã rồi nói sau.
- Các ngươi thật sự rất nhàm chán!
Lăng Tiếu xoay người lại, một cổ khí thế Vương cấp vô cùng cường hãn tán phát ra, hiện ra hộ minh kình Kim Sắc Du Long ngăn cản tất cả công kích
Tên cao giai Linh Sư cùng với một đám chân truyền đệ tử đều bị khí thế của Lăng Tiếu chấn cho phải dừng lại, bọn hắn thần sắc kinh hãi nhìn Lăng Tiếu. Bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra người ta trẻ tuổi như thế rõ ràng đã là tồn tại Vương cấp, khó trách người ta dám đến khiêu khích.
Bọn hắn trong lòng nguội lạnh một nửa, hôm nay trưởng lão trên Long Ngâm Đỉnh đều rời đi, không có Vương cấp đối kháng với nhân gia, bọn hắn chỉ có một con đường chết thôi.
Lăng Tiếu không có ý khó xử bọn hắn, thu liễm khí thế, lắc mình một cái đến bên Long Nhược Đồng, nhẹ nhàng day một cái nơi phần gáy Long Nhược Đồng, Long Nhược Đồng lập tức khôi phục thanh minh.
- Lăng... Lăng đại ca, ngươi không sao chứ?
Long Nhược Đồng trái lại quan tâm hỏi.
- Ta không sao, ngươi đi giải thích với bọn họ đi, ta đi về trước.
Lăng Tiếu đã mất đi tâm tư du ngoạn, chỉ chỉ đám chân truyền đệ tử Long Hải Các nói, tiếp theo quay người bay về ngọn núi hắn nghỉ ngơi.
Chân truyền đệ tử Long Hải Các đều trợn tròn mắt.
Chẳng lẽ người ta thật sự là bị buộc bất đắc dĩ mới ra tay sao?
Lăng Tiếu ở trên luyện võ trường của Long Ngâm Phong chấn kinh tất cả chân truyền đệ tử của Long Hải Các.
Trong lúc nhất thời, đám đệ tử rốt cục biết Lăng Tiếu thì ra chính là một trong số khách quý mà hôm qua các chủ mở tiệc chiêu đãi ở Long các, khó trách người ta có thực lực này, bằng không sao có thể được các chủ dùng lễ khách quý để đối đãi chứ.
Bọn hắn đồng thời rõ ràng cảm nhận được ý tứ của câu "Sơn ngoại hữu sơn, thiên ngoại hữu thiên" .
Tại xế chiều hôm đó, một tin tức kinh người truyền khắp Tây Bắc, Nam Hoang.
Cự Giang Tông bị Long Hải Các tiêu diệt, khu vực Long Đào Giang thuộc về Long Hải Các tiếp quản.
Một khắc khi mấy đại Hoàng cấp và tông chủ Cự Giang Tông bị Lam Sắc Giao Long của Lăng Tiếu tiêu diệt đã đại biểu cho Cự Giang Tông không thể tồn tại được nữa rồi.
Chỉ là chẳng ai ngờ rằng Long Hải Các sẽ ra tay nhanh như vậy, nghe nói Long Hải Các nhờ dong binh chi hoàng Nam Cung Liệt ra tay, mới đưa tiêu diệt được một lão quái vật nhiều năm bế quan không ra của Cự Giang Tông, bằng không Long Hải Các muốn đoạt được Cự Giang Tông cũng không dễ dàng như vậy.
Dong binh đoàn ngoại trừ săn giết linh thú tìm kiếm linh thảo làm mục đích sinh tồn ra, đồng thời cũng sẽ tiếp nhận một ít nhiệm vụ mà người khác tuyên bố, chỉ cần có đầy đủ tiền thuê, cho dù bảo bọn hắn giết người, bọn hắn cũng sẽ rất thích ý tiếp nhận, điều kiện tiên quyết là bọn hắn có năng lực ăn nhiệm vụ kia.
Loại dong binh chi hoàng như Nam Cung Liệt, muốn thỉnh động hắn ra tay cực kỳ khó khăn, có đôi khi cho dù ngươi có thể xuất ra đủ thù lao hắn cũng chưa chắc sẽ giúp ngươi.
Thế nhưng lần này Nam Cung Liệt lựa chọn ra tay, rất nhiều người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đồng thời đều thầm nghĩ "Long Hải Các lúc nào đậu vào cái cành ‘ Liệt Hỏa dong binh đoàn ’ này rồi thế? "
Khi ở bên ngoài nổi lên đủ loại giả thuyết thì bốn người Nam Cung Liệt, Lăng Tiếu, Huyền Diệu và Ma Đế đang chuẩn bị rời khỏi Long Hải Các tiến đến Nam Hoang.
Long Hải Thiên và tất cả các trưởng lão đời trước và trưởng lão đều cùng nhau tiễn đưa.
Cảnh tượng này, chính là lần đầu mới thấy từ khi Long Hải Các kiến các đến nay.