Thần Khống Thiên Hạ

Chương 574: Chương 574: Đường đi bị ngăn trở. (1)




Lăng Tiếu nhăn chân mày một chút, đơn thủ giơ lên, một cỗ linh lực vô hình cuồng cuộn nổi lên một mặt linh thuẫn, hai gã Linh Sư trực tiếp đụng vào trên linh thuẫn.

A a!

Hai gã Linh Sư giống như gã hạ nhân lúc trước đồng dạng bị chấn bay ra thật xa.

Lăng Tiếu âm u nói:

- Chớ tự kiếm chuyện không vui!

Dứt lời, xoay người hướng phía trước đi tới.

Gã thanh niên cưỡi Tông Văn Sư kia sắc mặt trở nên âm trầm xuống.

Một gã thanh niên khác cưỡi Kim Xích Hổ liền nói:

- Tiểu tử này có chút cổ quái, chẳng lẽ là trợ thủ mà Lữ gia mời tới?

- Tuyệt không có khả năng!

Thanh niên cưỡi Tông Văn Sư cắn răng nói, tiếp theo hắn bình phục tâm tư một chút, đối với một người trung niên ở bên cạnh mình nói:

- Nhanh đi theo hắn, không thể để cho hắn chạy!

Trung niên nhân kia khẽ gật đầu, sau đó lắc mình hướng Lăng Tiếu đuổi theo.

- Như vậy tựa hồ không ổn, Triệu huynh sẽ phí công mà hao tổn nhân mã a!

Thanh niên cưỡi Kim Xích Hổ nói.

- Nếu là hắn tiếp tục dám động thủ, tuyệt đối để cho hắn không ra khỏi Vạn Thú thành.

Thanh niên cưỡi Tông Văn Sư hiện lên lệ mang đáp.

- Đi thôi, là nên để cho ba nhà biến thành hai nhà rồi.

Vạn Thú thành là một tòa cổ thành vạn năm, một lần đỉnh thắng cho Tây Bắc, uy danh truyền bá.

Từng có một lần suy bại qua, nhưng mà hôm nay lại lần nữ quật khởi lên.

Mặc dù không thể cùng thời kỳ đỉnh thắng so sánh, nhưng mà ở Tây Bắc cũng có thể coi là thành trì nhất lưu rồi.

Ở Tây Bắc rộng lớn, có thể có truyền thâu trận tồn tại thì cũng chỉ có loại thành trì vừa cổ xưa vừa thịnh vượng này mới có thể có.

Truyền thâu trận là công khai trong Vạn Thú thành, liền ở một chỗ trống trải bên ngoài cửa thành.

Cho tới nay truyền thâu trận này đều là do tam đại thế lực trong thành nắm giữ.

Bọn họ từ thù lao kếch xù do võ giả lui tới mà lớn mạnh tài phú cùng nội tình nhà mình.

Bất quá muốn động dụng truyền tống trận đại giới cực cao, người bình thường căn bản dùng không nổi.

Có thể đơn độc vận dụng truyền thâu trận chỉ có cường giả Vương giai trở lên, hoặc là đệ tử của nhất tông đại phiệt.

Người bình thường muốn dùng truyền thâu trận chỉ có thể đợi chờ những người khác cùng nhau góp vốn lại cùng đi, hoặc có người nguyện ý cho bọn họ cùng đi mới được.

Sau khi Lăng Tiếu ở tề tán chi địa mua được một nhóm linh thảo cùng thú đan, liền đi tới ngoài thành.

Lúc này, ở bên cạnh truyền thâu trận đã tụ tập không ít người.

Những người này ít nhất đều có thực lực Linh Sư giai trở lên, trong đó còn có mấy người đã là đê cấp Vương giai, nhìn bộ dáng của bọn hắn tựa hồ cũng đang đợi vận dùng truyền thâu trận.

Ở trước truyền thâu trận có mười mấy người đang trông coi, trong đó có bốn gã lão giả đã đạt tới Vương giai, hai gã đê cấp Vương giai, hai gã trung cấp Vương giai, những người còn lại đều là thực lực Linh Sư giai.

Lăng Tiếu thầm hô:

- Thực lực của tam phương quả thật không thể khinh thường.

Lăng Tiếu tiến lên hỏi thăm vị lão giả ngồi ở ghết thái sư:

- Lão tiên sinh, không biết truyền thâu trận này lúc nào mở ra?

Lão giả khẽ trừng mắt lên cũng không nói lời nào, song lão vừa muốn nhắm mắt lại, trong con mắt vẩn đục tách ra tinh mang, cả người bắn ra đáp:

- Vị tiểu ca này không biết muốn đi đâu?

Lão giả này có thực lực trung cấp Vương giai, ở chỗ này thực lực là mạnh nhất, cũng là quản sự của truyền thâu trận này. Người bình thường lão thật đúng là không muốn ứng phó, không nghĩ tới người trẻ tuổi ở trước mắt nhưng lại tới hỏi thăm lão.

Lão vốn không muốn để ý tới, do thủ hạ khác đi ứng phó là tốt rồi, nhưng mà lão lại phát hiện người trẻ tuổi này cư nhiên đã là Vương giai thực lực, điều này không khỏi khiến cho lão coi trọng.

- Tại hạ muốn đi biên giới Nam Hoang!

Lăng Tiếu đáp.

Lão giả trầm tư một chút nói:

- Cách Nam Hoang gần nhất hẳn là giao giới chi địa Nam Thiên thành giữa Long Hải các cùng Cự Giang tông, Nam Thiên thành cách chúng ta nơi này xa xôi, lui tới cũng không có nhiều người, nếu như tiểu ca cần đi mà nói..., trừ cần thiết thú đan tự phải chuẩn bị ra, mặt khác còn phải giao nộp năm ngàn khối hạ phẩm huyền tinh.

- Năm ngàn khối Hạ phẩm huyền tinh? Đây còn thật không phải là đắt bình thường!

Lăng Tiếu ở trong lòng thầm nghĩ nói.

Đổi lại là người bình thường thật đúng là cầm không ra nhiều huyền tinh như vậy, may là Lăng Tiếu mang theo đầy đủ, bằng không thật không biết nên làm như thế nào mới tốt.

Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn trả huyền tinh rời đi, một đạo nhân ảnh cũng không xa bay nhanh mà đến.

- Bát trưởng lão chậm đã!

Bóng người kia đi tới trước mặt lão giả khom người nói.

Lăng Tiếu khẽ cau mày, hắn mới vừa rồi từ Lữ phủ đi ra cũng biết có người theo ở phía sau rồi.

Hắn cũng biết hẳn là người do hai nhà kia phái tới.

Hắn nhận thấy người theo dõi bất quá là Linh Sư giai, cho nên một mực không để ý đến.

Dù sao hắn cảm thấy, chỉ cần hắn lúc này rời đi cũng sẽ không cùng người của hai nhà kia phát sinh cái gì giao tập.

Nhưng mà, nhìn tình huống bây giờ, nhân gia tựa hồ không muốn để cho hắn rời đi a!

Sau khi trung niên nhân ở trước mặt lão giả kia thấp giọng nói, ánh mắt của lão giả kia nhìn Lăng Tiếu khẽ trở nên có chút phức tạp rồi.

Khi trung niên nhân kia nói xong, lão giả kia phất phất tay để cho trung niên nhân kia đứng ở một bên.

Lăng Tiếu mở miệng nói:

- Chẳng lẽ lão tiên sinh muốn làm khó tại hạ?

Lão giả mặt lộ ra vẻ khó khăn nói:

- Tiểu ca vẫn là cùng lão phu đến trước mặt thiếu gia nhà ta nhận lỗi một chút đi, nếu không lão phu sợ rằng không thể để cho ngươi rời đi.

Lăng Tiếu cười nhạt nói:

- Bản thiếu gia vô ý cùng thiếu gia nhà ngươi là địch, huống chi ta cũng không có xuất thủ đả thương người, đều là bọn hắn xuất thủ trước, chẳng lẽ như vậy coi như là bản thiếu gia không đúng?

Lăng Tiếu không muốn vọng động can qua, bởi vì đây là địa bàn của đối phương, nếu quả thật náo lên, chính hắn cũng không được ích lợi gì, hắn nhưng còn cần mượn truyền thâu trận của đối phương để rời đi.

- Ta cũng tin tưởng trong đó nhất định có hiểu lầm, cho nên mới cả gan mời tiểu ca lưu lại mấy ngày, đợi sau khi ra mắt thiếu gia nhà ta, ta nghĩ thiếu gia nhà ta cũng sẽ không làm khó tiểu ca.

Lão giả nhàn nhạt nói.

Ngữ khí của lão tuy nói rất uyển chuyển, nhưng lại lộ ra ý tự không cho người khác kháng cự.

Lăng Tiếu đáp:

- Lão tiên sinh không cảm thấy làm như thế có chút khiến người khác khó chịu sao? Chẳng lẽ ở trong Vạn Thú thành tất cả đều là do các ngươi định đoạt?

- Ở chỗ khác không dám nói, ở trong Vạn Thú thành này Triệu gia chúng ta quả thật có thể tính như vậy.

Lão giả mơ hồ có chút không nhịn được, một cỗ khí thế mạnh mẽ dần dần dâng lên mà ra.

Lúc này ba tên Vương giai ở một bên cùng chừng mười tên Linh Sư giai cũng nhận ra khác thường ở bên này.

Tất cả mọi người lập tức bao vây tới đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.