Thần Khống Thiên Hạ

Chương 781: Chương 781: Hàng lâm Trọng thành. (1)




La Vô Địch ở trong lòng thầm nghĩ:

- Cho dù có hạt giống tốt tất cả đều sẽ bị giấu đi, làm sao còn đến phiên ngươi tới thu đồ đệ.

Bất quá hắn cũng chỉ là dám nghĩ ở trong lòng, cũng không dám nói ra như vậy.

Bất quá hắn linh cơ vừa động, nghĩ tới một cái kế một hòn đá hạ hai con chim.

Hắn sâu xa nói:

- Âm đại tỷ, ta có lẽ biết một chỗ có đệ tử mà ngươi muốn tìm, chỉ bất quá ta cũng không quá khẳng định.

Âm tôn giả xem thường nói:

- Ở địa phương nào?

Trong lòng nàng nghĩ:

- Thật có thể tìm tới đệ tử như vậy, chỉ sợ bản thân mình trước hết thu rồi, nơi nào còn đến phiên ta, thật cho ta là đứa trẻ lên ba sao?

- Ở Tây Bắc chúng ta tổng cộng có 36 tòa tông môn, trong đó Tử Thiên tông là Bát phẩm tông môn đứng hàng thứ tám, thực lực của bọn họ không tính là cường đại, nhưng mà mấy năm gần đây lại xuất hiện một thiếu nữ thiên tài, bất quá 20 tuổi cũng đã là trung cấp Vương giai ròi, ta nghe nói còn là thể chất Thủy thuộc tính, ta nghĩ tốc độ tu luyện của nàng nhanh như vậy, nghĩ đến nếu như không phải là có kỳ ngộ gì, chính là thể chất đặc biệt xuất chúng rồi!

La Vô Địch phân tích nói.

Sau khi Âm tôn giả nghe xong thản nhiên nói:

- Trung cấp Vương giai 20 tuổi ở Trung vực cũng là rất thường gặp nha.

La Vô Địch cười khổ một cái không hề tiếp tục trả lời, chẳng qua là ở trong lòng thầm mắng:

- Vậy ngươi làm sao không ở Trung vực tìm đệ tử, lại muốn tới loại địa phương nghèo nàn này tìm người, thật là ăn no rửng mỡ rồi?

- Bất quá, ở địa phương nhỏ như Tây Bắc có thể có được thực lực như vậy quả thực là tồn tại phượng mao lân giác rồi, có lẽ đáng giá nhìn một chút.

Âm tôn giả trầm tư một chút nói.

Những năm này nàng đã đi khắp không ít địa phương rồi, chỉ muốn tìm một gã đồ đệ có thủy thuộc tính tinh khiết, sẽ không ngại đến Tử Thiên tông đi xem một chút.

Dù sao hết thảy chỉ có thể tùy duyên, nửa phần cũng không cưỡng cầu được.

...

Đang ở lúc La Vô Địch cố gắng thuyết phục Âm tôn giả, người mà bọn họ muốn tìm đã lặng lẽ phủ xuống Trọng thành rồi.

Trọng thành, thành trì trực thuộc của Trọng Kiếm môn.

Phồn hoa nơi này có thể so sánh được với Nam Thiên thành, Thần Đạo thành.

Từng tràng quỳnh lâu ngọc vũ cao vút, từng cái quan đạo hẹp dài, từng gian hàng vô cùng náo nhiệt, võ giả từng người thần thái hào hứng, tạo thành một bức hình ảnh thành trì náo nhiệt, phồn hoa.

Lăng Tiếu, Vân Mộng Kỳ cùng với Tàn Báo ba người trải qua hơn nửa tháng toàn lực phi hành, đi qua lãnh thổ của một tòa Cửu phẩm tông môn, lại bay qua mấy chục tòa thành trí, lúc đó mưới tới được chỗ cần đến này.

Lăng Tiếu tuy nói thời gian gấp gáp, nhưng đã đến một cái địa phương mới mà không hảo hảo đi dạo một chút, biết về phong thổ ở nơi này một chút thật sự là nói không được.

Đám người trên quan đạo đi lại hối hả, lui tới rất nhiều, võ giả Huyền Giả giai cơ hồ có khắp nơi, võ giả Huyền Sĩ giai, Linh Sư giai cũng không ít, thỉnh thoảng còn có thể thấy một hai Vương giai vội vã mà qua.

Lăng Tiếu phải thầm khen, Trọng thành này còn thật không hổ là một trong Tây Bắc đại thành.

Nơi này cái gì cũng đều có, chỉ cần ngươi có đầy đủ huyền itnh, hết thảy đều có thể giao dịch.

Lăng Tiếu nhìn Tàn Báo ở một bên khinh thường nói:

- Nơi này so với thành trì ở Trung vực thì như thế nào?

Tàn Báo vội vàng nặn ra nụ cười cung kính nói:

- Hồi bẩm thiếu gia, loại thành trì này cùng thành trì lạc hậu nhất ở Trung vực không kém bao nhiêu đâu.

Lăng Tiếu nghe lời này, thiếu chút nữa ngã ra sau, bất quá trong lòng càng hướng về loại phồn hoa chi địa này.

Vân Mộng Kỳ ở một bên cũng là đề nghị cười nói:

- Sau ày chúng ta cùng đi Trung vực vui đùa một chút.

- Chúng ta cũng không chỉ là chơi đùa, ta còn muốn ở nơi đó chiếm núi làm vương, sau này ngươi liền làm áp trại phu nhân cho ta, chúng ta lại chiêu dụ một ít 'người trẻ tuổi', cùng nhậu nhẹ ăn ngon tiêu dao cả đời.

Lăng Tiếu nửa đùa nửa thật nói.

Vân Mộng Kỳ nghe lời nói của Lăng Tiếu, thản nhiên cười đáp:

- Tốt, ta cả đời này đều làm áp trại phu nhân cho ngươi.

Vân Mộng Kỳ vốn là xinh đẹp động lòng người, hơn nữa khuynh thành nhất tiếu này cơ hồ khiến cho ngườ bên cạnh vẫn đang nhìn chằm chằm vào nàng chảy từng ngụm nước miếng thật to, ánh mắt cũng lộ ra vẻ tham lam nồng đậm.

Bọn họ không có thiện ý liếc mắt nhìn Lăng Tiếu một cái, trong lòng thầm mắng:

- Một đóa hoa tươi cắm ở trên một bãi phân trâu thật to a!

Nếu để cho Lăng Tiếu nghe được lời nói như thế, khẳng định không nói hai lời, xoay người lại đem bọn họ chỉnh một trận rồi lại nói.

Mỹ nữ là họa thủy, lời này một chút cũng không sai.

Nhất là nữ nhân cấp bậc thiên tiên giống như Vân Mộng Kỳ càng thêm dễ dàng để cho một ít gia hỏa tinh trùng lên não phạm tội.

Ở Trọng thành dám chẳng kiêng nể ai mà sinh sự cũng sẽ chỉ có người của Trọng Kiếm môn, hững người khác có cái tâm kia cũng không có cái mật này.

- Tiểu thư, tiểu sinh đây hữu lễ, tiểu sinh vừa nhìn liền biết ngươi là người từ phần đất bên ngoài tới có đúng không?

Một gã nam tử tóc đỏ bộ dạng không tệ, khẽ vung lên quạt giấy trắng, mang theo nụ cười tự nhận là anh tuấn nhất đem đám người Lăng Tiếu ngăn lại, hướng về phía Vân Mộng Kỳ rất là hữu lễ hỏi, ánh mắt kia không chút nào che giấu vẻ tham lam nồng đậm kia.

Người này tên là Tư Đồ Nam, là nhi tử của Trọng thành thành chủ Tư Đồ Bùi, 20 tuổi, tu vi trung cấp Linh Sư, thiên phú cực kỳ không tệ, nhưng mà tính cách lại thích khoa trương, thích nhất là săn bắt cái đẹp.

Người mới 20 tuổi cũng không biết đã trêu chọc xuống bao nhiêu khoản nợ phong lưu.

Nếu không phải hắn có một trưởng lão gia gia phía thực quyền phái làm chỗ dựa, hơn nữa có một lão cha là thành chủ chùi đít cho, hắn không biết đã bị người khác diệt bao nhiêu lần.

Ở bên cạnh hắn còn đi theo mấy tên nô tài Huyền Sĩ đến Linh Sư giai, bọn họ ánh mắt đều là mang theo nụ cười hèn mọn.

Vân Mộng Kỳ hơi nhíu chân mày một chút, ôm cánh tay của Lăng Tiếu chặt hơn mấy phần, tựa hồ đang nói cho Tư Đồ Nam biết ta đã có nam nhân rồi.

Đáng tiếc, Tư Đồ Nam đối với Lăng Tiếu một chút đều không để ý.

Bởi vì ở trong mắt hắn Lăng Tiếu chẳng qua là một cái võ giả cấp thấp cao cấp Huyền Sĩ, chỉ cần một đầu ngón tay của hắn cũng có thể đem Lăng Tiếu bóp chết. Loại đối thủ không đồng đẳng cấp này thực sự là khó để cho hắn có hứng thú.

- Xin hỏi phương danh của tiểu thư? Ta Thiếu thành chủ Tư Đồ Nam của Trọng thành, ngươi có thể gọi ta là Nam ca, ngươi nếu muốn ở Trọng thành mua linh thảo, đan dược gì đó... Ta cũng có thể thay ngươi ra sức.

Tư Đồ Nam mang theo nụ cười hòa nhã nói.

Hắn một mực không nhìn tới vẻ chán ghét kia ở trong mắt Vân Mộng Kỳ.

Vân Mộng Kỳ rất muốn động thủ đem hắn đánh bay, nhưng mà Lăng Tiếu ở bên người nàng, nàng tin tưởng Lăng Tiếu nhất định sẽ có phương phát ổn thỏa hơn để đuổi con ruồi này đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.