Thần Khống Thiên Hạ

Chương 782: Chương 782: Hàng lâm Trọng thành. (2)




Vân Mộng Kỳ vốn tưởng rằng Lăng Tiếu sẽ lập tức nổi giận.

Ai ngờ Lăng Tiếu tránh ra cánh tay của Vân Mộng Kỳ, lộ ra một cái nụ cười lấy lòng, tiến lên hướng về phía Tư Đồ Nam nói:

- Vị này là Nam ca phải không? Ta gọi là Lăng Tiếu!

Tư Đồ Nam không có ngờ tới nhân gia mỹ nữ kia còn chưa động, nam nhân ở bên người nàng lại là trước tiên thức thời tới đây nịnh bợ, do dự một chút nói:

- Huynh đệ có cái tên không tệ, không biết vị tiểu thư này xưng hô thế nào?

- Nàng gọi là Vân Mộng Kỳ, là vị hôn thê của ta!

Lăng Tiếu lộ ra một cái nụ cười thật thà nói.

- Vân Mộng Kỳ, tên thật là hay, tại hạ may mắn gặp được Mộng Kỳ tiểu thư, không biết có thể hân hạnh cùng nhau đến trà lâu ở phía trước, vừa uống trà vừa hàn huyên một chút chuyện nhân sinh được không?

Tư Đồ Nam cũng không có đem Lăng Tiếu nhìn vào trong mắt, ánh mắt đều là tập trung ở trên người Vân Mộng Kỳ nói.

Vân Mộng Kỳ quay mặt qua chỗ khác như cũ không có nói tiếp.

Lăng Tiếu tiếp tục ở một bên cười đáp:

- Tốt tốt a, Nam ca hiếu khách nhiệt tình như vậy, quả nhiên là tấm gương của đời ta, Mộng Kỳ đi thôi!

Tư Đồ Nam không thèm để ý đến thái độ của Vân Mộng Kỳ, ngược lại trong lòng thầm hô:

- Tiểu bì nương như vậy mới có hứng thú!

Tư Đồ Nam dẫn đầu mang theo người hầu của hắn hướng về trà lâu ở phía trước không xa đi tới.

Lăng Tiếu hướng về phía Vân Mộng Kỳ bày ra một cái ánh mắt, hai người cũng chắp tay đuổi theo, Tàn Báo tự nhiên cũng đi theo ở phía sau.

Trà lâu tiếng người ồn ào, náo nhiệt vô cùng,

Nhưng mà sau khi Tư Đồ Nam đi vào, rất nhiều người đều là an tĩnh lại một chút, bọn họ liên tiếp hướng Tư Đồ Nam vấn an, bộ dạng đều tràn đầy vẻ lấy lòng.

Người không biết còn tưởng rằng Tư Đồ Nam là một nhân vật rất được tôn kính.

Nhuwg mà những người bọn họ ở trong lòng mỗi người đều rất khinh bỉ cái nhị thế tổ này.

Khi bọn họ nhìn thấy Vân Mộng Kỳ ở phía sau Tư Đồ Nam, đều ở trong lòng kêu rên:

- Ai, lại có một tiểu cô nương xinh đẹp muốn bị họa hại rồi! Thật là tiện nghi cho cầm thú này rồi.

Đến lầu hai của trà lâu, Tư Đồ Nam đi tới trước một cái bàn có vị trí thật tốt, thản nhiên nói:

- Liền nơi này đi, gần cửa sổ dễ nói chuyện phiếm.

Một gã người hầu ở phía sau hắn hướng về phía khách nhân vẫn đang ngồi ở trên bàn kia phẫn nộ quát:

- Mắt chó đui mù, không thấy được Tư Đồ thiếu gia muốn ngồi ở chỗ của các ngươi sao?

Hai gã khách nhân kia đánh một cái lạnh run, nhanh chóng đi ra hướng về phía Tư Đồ Nam nhận tội một tiếng, vội vã chạy đi xuống dưới lầu.

Tiểu nhị của trà lâu rất nhanh mang theo nụ cười nịnh hót tới chiêu đã lấy người.

Sau đó Tư Đồ Nam gọi tiểu nhị lấy lên mấy bầu rượu, lại để cho người hầu đem toàn bộ chén rượu rót đầy.

Lăng Tiếu giả bộ hiếu kỳ nói:

- Nam ca, chúng ta không phải là muốn uống trà sao? Làm sau ngươi châm nhiều rượu như vậy? Mộng Kỳ nàng cũng không biết uống rượu a!

Tư Đồ Nam nghe lời này trong lòng vui lên:

- Không biết uống rượu càng tốt!

- Đây là quy củ của Trọng thành chúng ta, chiêu đã khách nhân ở xa đến nhất định phải uống rượu mới có thể biểu hiện ra nhiệt tình của chúng ta.

Tư Đồ Nam làm như có thật nói.

Lăng Tiếu lộ ra vẻ khó khăn nói:

- Như vậy đi, ta thay mặt Mộng Kỳ uống đi, nàng thật sự không uống được rượu.

Dứt lời, Lăng Tiếu cũng không cầm chén rượu, trực tiếp cầm bầu rượu lên đem trọn bình rượu ngon dốc xuống bụng.

Mắt của Tư Đồ Nam hiện lên hung mang không dễ dàng phát giác, tiếp theo cười nói:

- Tốt, tốt, huynh đệ quả nhiên tửu lượng giỏi, hôm nay chúng ta liền uống đến tận hứng, tiểu nhị, lại đến muwoif bình Thiêu Đao Liệt!

Tư Đồ Nam vốn muốn nhân cơ hội uống ngã Lăng Tiếu, quang minh chính đại đem Vân Mộng Kỳ mang đi.

Nhưng mà Lăng Tiếu giống như là một cái hang rượu, cư nhiên liên tiếp uống năm bình rượu vẫn không có lọ ra nửa điểm say xỉn.

Phải biết đây chính là Thiêu Đao liệt tửu một trong các loại rượu mãnh liệt nhất.

Bình thường uống một hai bình khẳng định sẽ say, Huyền Sĩ giai có thể liên tục uống ba, bốn bình đã coi như là không tệ, trừ phi có thể đạt tới Linh Sư giai mới có thể miễn cưỡng thừa nhận ước chừng 10 bình liệt tửu.

Hôm nay Lăng Tiếu lợi dùng Tiền Tức công, đem thực lực của mình ẩn giấu xuống thành cao cấp Huyền Sĩ, lấy thực lực của hắn uống hai, ba mươi bình không là vấn đề. Cho nên, Tư Đồ Nam mới nhìn không thấu huyền cơ trong này.

Sau khi Lăng Tiếu đem bình thứ sáu uống cạn, lộ ra một cái bộ dạng còn chưa đủ nói:

- Không nghĩ tới rượu của Trọng thành này còn thật không tệ, di, Nam ca làm sao ngươi không uống a?

Thần sắc của Tư Đồ Nam có chút cứng ngắc nói:

- Ta dĩ nhiên uống a!

Dứt lời, đem chén rượu ở trước mặt hắn giơ lên uống cạn.

- Tốt tốt, Nam ca quả nhiên hào sảng, tiểu nhị, lại đến 20 bình, ta muốn cùng Nam ca đối ẩm một phen.

Lăng Tiếu tán dương, tiếp theo hắn nhìn Tư Đồ Nam lại nói:

- Nam ca, ta và ngươi mới quen đã thân, hôm nay không say không về.

Tư Đồ Nam gật đầu lia lịa nói:

- Đúng vậy, không nghĩ tới tửu lượng của huynh đệ tốt như vậy, vi huynh tự nhiên phụng bồi.

Hắn ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng mà trong lòng lại đang thầm mắng:

- Lão tử cũng không tin hôm nay không thể đem tiểu tử ngươi uống ngã.

Sau khi rượu tới, hai người tiếp tục uống liên tiếp năm bình.

Sắc mặt Lăng Tiếu đã nổi lên ửng hồng, nói chuyện cũng là ấp a ấp úng:

- ... Tới, nam... Nam ca, chúng ta tiếp tục uống thống khoái!

Vân Mộng Kỳ ở một bên khuyên:

- Tiếu, đừng uống nữa, tiếp tục uống ngươi sẽ say đó!

- Say... Say thì sợ cái gì, ngủ một giấc sẽ không có chuyện gì, nếu... Nếu không đợi lát nữa trở về phòng cùng phu nhân cùng nhau lên giường, đem cỗ nhiệt tình này phát tiết một chút, kia... Hắc hắc, cũng sẽ không có chuyện gì!

Lăng Tiếu lộ ra vẻ say xỉn cười nói.

Tư Đồ Nam ở một bên liên tiếp uống năm bình, bụng cũng là bị thiêu tới rát đến khó chịu, bất quá lại nghe Vân Mộng Kỳ cùng Lăng Tiếu đối thoại đã sắp tới cực hạn rồi.

- Xem ra tiểu tử này sắp đến cực hạn, tiếp tục thêm chút sức đem hắn làm ngã, lên giường đúng là ta cùng tiểu bì nương kia rồi, hắc hắc!

Tư Đồ Nam ở trong lòng đắc ý thầm nghĩ, tiếp theo đối với Lăng Tiếu giơ lên bầu rượu nói:

- Đến, Tiếu huynh đệ, chúng ta tiếp tục uống.

Lúc này thì tốt rồi, Tư Đồ Nam vốn tưởng rằng Lăng Tiếu đã đến cực hạn, lại cùng hắn liên tiếp làm ba bầu rượu.

Nhưng mà Lăng Tiếu vẫn chưa ngã xuống, còn có thể uống tiếp!

Chỉ bất quá cũng như mới vừa rồ là bộ dạng nửa tỉnh nửa sau, tựa hồ tùy thời cũng sẽ ngã, lại tựa hồ còn có thể uống một hai bình.

Điều này làm cho Tư Đồ Nam ở một bên buồn bực không thôi, hắn hiện tại bụng nhưng là trướng đến khó chịu.

Tiếp tục uống thêm hai bình nữa chính là cực hạn của hắn.

Đến lúc đó chỉ sợ chưa đen nhân gia uống say, tự mình lại say ngã trước rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.