La Phách Hưng nắm cự kiếm trong tay thật chặt, trầm mặc một chút mới nói:
- Bỏ qua cho bọn họ thì có thể, bất quá tính mạng của hắn ta nhất định phải lấy rồi!
Dứt lời, hắn kiếm chỉ Lăng Tiếu, sát ý nghiêm nghị.
- Ngươi muốn giết hắn liền giết ta trước!
Ngọc Liệt Diễm cùng Băng Nhược Thủy đồng thời cùng kêu lên đáp.
Vũ Mị Nương liếc mắt nhìn Lăng Tiếu một cái, lại liếc mắt nhìn Ngọc Liệt Diễm một cái mới sâu xa nói:
- Yêu cầu của La huynh có chút khó khăn a!
La Phách Hưng nhìn Vũ Mị Nương, chỉ thấy nàng đã động sát ý rồi, lúc này mềm nhũn nói:
- Nhìn ở trên phần của ngươi, chuyện này coi như xong, bất quá Ẩn Xà kiếm của ta vẫn là phải lấy lại, nếu không ta tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
- Tốt, Ẩn Xà kiếm có thể trả lại cho ngươi!
Vũ Mị Nương tương đối dứt khoát đáp.
- Muốn kiếm, cầm mạng của ngươi đến đổi đi!
Một đạo thanh âm âm lãnh giống như đến từ cửu u minh giới vang lên.
La Mỹ Anh cũng không phải là một nữ tử tư sắc vô song, nhưng mà nàng lại là một nữ tử có tinh thần trọng nghĩa mười phần, bộ ngực bạo mãn là vốn liếng kiêu ngạo nhất của nàng.
Ở trong Bích Tuyền các, nàng là người nổi bật trong chúng đệ tử.
Ở Tử Thiên tông cũng không thiếu sư huynh sư đệ theo đuổi nàng.
Chẳng qua là nàng luôn luôn chuyên tâm cho việc tu luyenj, một mực chưa nghĩ đến chuyện nam nữ, cho nên vẫn độc thân.
Cho đến lần này Thệ Tông đại hội, cùng với những người khác tiến vào Vạn Thú Quật, Trấn Thiên tông loại sinh tử chi địa, cũng là lúc nàng bắt đầu tiếp xúc với Lăng Tiếu.
Tuy nói vừa bắt đầu nàng đối với Lăng Tiếu không có cảm giác nào, chỉ là thuần túy cảm thấ Lăng Tiếu trẻ tuổi như thế đã là Tứ phẩm Luyện dược sư, thành tựu đến độ cao mà người khác cả đời khó bằng, hơn nữa còn trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất của Tử Thiên tông khiến cho người ta tôn sùng, trong lòng đối với hắn có một chút tôn kính cùng tò mò mà thôi.
Song sau lại ở trong Vạn Thú Quật gặp phải đám người Long Hải các cùng Cự Giang tông báo thù lẫn nhau.
La Mỹ Anh là nữ hiệp không ưa người khác lấy mạnh hiếp yếu, giam dâm cướp bóc, không để ý Lăng Tiếu xuất thủ ngăn trở can thiệp.
Cho tới cuối cùng, chính nàng thiếu chút nữa còn thiệt thòi.
Cũng chính là lúc này, anh hùng Lăng Tiếu cứu mỹ nhân bắt đầu tù binh trái tim của nàng.
Từ đó trở đi, thẳng cho đến hiện tại, bá đạo của Lăng Tiếu, hài hước của Lăng Tiếu, cơ trí của Lăng Tiếu, bình tĩnh của Lăng Tiếu, hết thảy của Lăng Tiếu từng điểm từng điểm hội tụ ở trong tâm khảm nàng, trực tiếp lấp đầy trái tim của nàng, chiếm chết cả con người, chỉ cần nàng nhắm mắt lại, gương mặt tuấn tú của hắn sẽ hiện lên ở trong đầu.
Nàng phát hiện đã bất tri bất giác thích Lăng Tiếu rồi.
Dù là bên cạnh hắn đã có mấy cái nữ nhân tốt, hơn nữa những nữ nhân này còn vô cùng trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng mà trong lòng nàng vẫn lặng lẽ nghĩ đến hắn, thời thời khắc khắc muốn nhìn thấy hắn.
Yêu, là một loại tư niệm, là một loại bao dung, thoạt nhìn vô cùng phức tạp, kỳ thật chính là đơn giản như vậy.
Yêu một người, liền yêu hết thảy của hắn, là có thể đối với hắn cho đi hết thảy, cho dù là tính mạng.
Một khắc kia khi La Mỹ Anh bị đâm xuyên ngực, cũng bất giác không có bất kỳ hối hận nào, ngược lại cảm thấy vô cùng thoat mãn, bởi vì nàng "Chặn lại rồi"!
Lăng Tiếu ngơ ngác nhìn người ngọc trong ngực, trên mặt nàng còn mang theo nụ cười thỏa mãn, đây quả thực giống như là dùng ngàn đao vạn nhận chém vào tim hắn.
Hắn cho tới bây giờ đói với nàng chưa từng có bất kỳ ý nghĩ nào, bởi vì nữ nhân của hắn không ít, hơn nữa phẩm hạnh cùng dung mạo của mỗi người đều là thượng đẳng. Không phải nói hắn trông mặt mà bắt hình dong, mà là hắn không muốn trêu chọc quá nhiều khoản nợ tình vô duyên.
Song, một khắc kia khi chính mình nguy hiểm nhất, lại có một nữ nhân có thể xả thân che ở trước người hắn, đây đã không cần bất kỳ ngôn ngữ nào để biểu đạt tình cảm của nữ nhân này đối với hắn rồi.
Hắn cứu nàng khi đó chưa bao giờ nói qua lời nói lấy thân báo đáp, nhưng mà nàng lại có thể giờ khắc này làm được liều mạng vì mình, còn có cái gì so sánh với càng khiến cho người ta cảm thấy động tâm lại tan nát cõi lòng đây.
- Sư tỷ, tại sao ngươi ngốc như vậ?
Lăng Tiếu một bên khàn giọng nói, một bên càng không ngừng hướng La Mỹ Anh chuyển vận linh lực.
- TIếu... Ta... Ta nhưng gọi ngươi như vậy được không?
La Mỹ Anh hữu khí vô lực nói.
Lăng Tiếu vội vàng gật gật đầu.
- Ta... Ta thật... Thật hối hận biết ngươi quá muộn... Nếu như có thể biết ngươi sớm mấy năm, ta... Ta nhất định phải trở thành nữ nhân của ngươi...
La Mỹ Anh đứt quãng nói.
- Sư tỷ đừng nói nữa, ngươi trước ăn vào đan dược.
Trong mắt Lăng Tiếu đều hiện lên hơi nước rồi, cuống quít lấy ra đan dược cho vào miệng La Mỹ Anh.
- Khụ khụ!
Sinh cơ trong cơ thể La Mỹ Anh không ngừng chảy đi, lại há có thể nuốt vào đan dược được.
- Đừng... Đừng vì ta mà lãng phí... Tiếu, ngươi... Ngươi có thể hay không hôn... ta?
La Mỹ Anh nói ra một cái nguyện vọng cuối cùng của chinh mình, cặp ánh mắt sắp tan rã kia tràn đầy mấy phần chờ đợi.
Lăng Tiếu không chút suy nghĩ, mỗi dày trực tiếp hôn vào trên môi ngọc của La Mỹ Anh.
Cũng ngay một khắc này, La Mỹ Anh hiện lên nụ cười thỏa mãn, tính mạng từ đó đi tới cuối.
- Không!
Lăng Tiếu không thể tiếp nhận kết quả La Mỹ Anh hương tiêu ngọc vẫn, ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, linh lực như cũ cuồn cuộn khong dứt đưa về phía La Mỹ Anh.
Đáng tiếc, lại là một chút tác dụng cũng không có.
- Không, ta không thể để cho ngươi chết, ngươi không phải nói còn muốn làm nữ nhân của ta sao? Mỹ Anh, ngươi kiên trì lên!
Lăng Tiếu cuống quít nói, đầu óc càng không ngừng nghĩ đến nên làm như thế nào để cho La Mỹ Anh khởi tử hồi sinh.
- Đúng rồi, vạn năm thạch nhũ dịch nhất định có thể cứu nàng.
Lăng Tiếu lại nghĩ đến Vạn năm thạch nhũ dịch, cho nên lại móc ra ngoài đút cho La Mỹ Anh ăn.
Song, vạn năm thạch nhũ dịch đưa vào trong miệng La Mỹ Anh nhưng là không có hiệu quả khởi tử hồi sinh.
Lăng Tiếu lại càng tâm loạn như ma.
- Đúng rồi, Lục lão, ngươi mau ra đây cứu người a!
Lăng Tiếu hướng về phía Lục Ông trong thức hải kêu to nói.
Hi vọng duy nhất của hắn chính là ở trên người Lục Ông, ban đầu ở Vẫn Thạch thành, Thái thượng trưởng lão cơ hồ chết rồi, cũng là dưới một giọt vạn năm thụ nhũ dịch của lão lần nữa khởi tử hồi sinh, hơn nữa thành công đột phá Vương giai, phản lão hoàn đồng.
Thanh âm của Lục Ông ở trong thức hải của hắn sâu kín vang lên:
- Trong ngực nàng đã bị vũ khí phá hư lục phủ ngũ tạng, đoạn tuyệt tất cả sinh cơ, cho dù là đại la thần tiên cũng khó cứu.
- Không thể nào, ngươi lợi hại như vậy làm sao có thể không cứu nàng được, ta van cầu ngươi, chỉ cần ngươi cứu nàng, sau này muốn ta thay ngươi làm cái gì đều được, ngươi muốn ở trong thức hải ta ngốc bao lâu cũng có thể.
Lăng Tiếu lo lắng nói.