Thần Khống Thiên Hạ

Chương 801: Chương 801: Nhi tử của ta gọi là Phượng Lăng Thiên! (2)




Anh nhi kia mắt trợn tròn nhìn Lăng Tiếu, ngưng khóc, tựa hồ cảm nhận được lời nói thổi phồng của lão tử hắn, cư nhiên mở ra khuôn mặt tươi cười.

- Sách sách, ngay cả nụ cười này cũng giống như lão tử, sau này cũng đừng đoạt danh tiếng của lão tử, bằng không đánh ants cái mông của ngơi.

Lăng Tiếu lộ ra ánh mắt cưng chiều nói.

Tế ti nữ đi qua đem anh nhi nhận lấy, giận trừng mắt liếc Lăng Tiếu nói:

- Ngươi nếu dám đánh hắn, ta không để yên cho ngươi.

Lăng Tiếu chỉ có thể giơ tay đầu hàng nói:

- Vâng, phu nhân có lệnh, phu quân không dám không nghe theo.

Hắn ở trong lòng nói thầm:

- Tiểu tử này hiện tại liền đoạt đi yêu thích của mẹ hắn đối với lão tử, cuộc sống sau này nhưng làm sao qua mới tốt a!

Một người ba nhà trong phòng, thỉnh thoảng truyên ra hoan thanh tiếu ngữ, lộ ra vẻ ấm áp hạnh phúc dị thường.

Đại tế ti ở bên ngoài không xa vỗ nhẹ râu bạc, nhìn viện tử kia lẩm bẩm nói:

- Vui vẻ là tốt, vui vẻ là tốt rồi!

Ngày thứ nhất Lăng Tiếu trở lại đều ở trong phòng bồi Tế ti nữ cùng nhi tử không ngừng chơi đùa trêu chọc.

Nụ cười một ngày này của Tế ti nữ cơ hồ bằng với một năm.

Nàng xem thấy trượng phu cùng nhi tử, đã cảm thấy hết sức thỏa mãn hạnh phúc, nàng thật hi vọng cả đời này đều có thể trôi qua đơn giản như vậy, nàng thích cảm giác như thế này.

Bỗng nhiên nàng nghĩ tới mình còn có mấy tháng thọ nguyên mà thôi, một cỗ bi thương cuộn lên trong lòng.

Bất quá thấy Lăng Tiếu đùa với nhi tử vui vẻ như thế, nàng là cố nén khổ sở của mình mà vui mừng nở nụ cười.

- Nửa năm cũng có thể ngày ngày tiếp tục như vậy cũng đủ rồi, ta nên thỏa mãn!

Tế ti nữ ở trong lòng nhận mệnh mà thầm nghĩ.

Cho đến khi nhi tử đã ngủ, Lăng Tiếu mới ôm Tế ti nữ áy náy nói:

- Vận nhi, thật xin lỗi!

Tế ti nữ biết Lăng Tiếu nói cái gì, trong lòng nàng đã làm ra tính toán xấu nhất, cho nên nàng cũng không có tâm tình ba động gì, chỉ là tựa đầu vào lồng ngực của Lăng Tiếu thản nhiên nói:

- Gia gia vì ta tìm kiếm nhiều năm cũng tìm không được, ngươi muốn tìm cũng là mò kim đáy biển, ta căn bản không nghĩ qua ngươi có thể tìm thấy, ta cũng không trách ngươi, ta chỉ muốn ngươi có thể bồi ta cùng nhi tử nhiều một chút có được không?

Trong lòng hắn cảm thấy áy náy không thôi, ngay cả mẹ của hài tử hắn cũng không giữ được, làm nam nhân như vậy thật là con mẹ nó biệt khuất.

Chính mình đường đường là Ngũ phẩm Luyện dược sư, cũng chỉ có thể kéo dài cho nàng một năm thọ nguyên, nghĩ tới đã cảm thấy tức giận.

- Ngươi cũng không cần tự trách, đây hết thảy đều là mệnh của ta, ngươi đã thay ta làm đủ nhiều rồi, có thể nghe được nhi tử gọi ta là "mẫu thân" ta đã rất thỏa mãn.

Tế ti nữ cười mỉm đáp.

Lăng Tiếu ôm chặt Tế ti nữ, hắn thật sự không biết nên nói cái gì mới tốt nữa.

Bỗng nhiên Tế ti nữ ngẩng đầu lên, khuôn mặt hướng về phía môi dày của Lăng Tiếu ấn tới.

Lăng Tiếu cảm nhận được đôi môi ôn nhuận kia, lập tức nóng bỏng đáp lại.

Hai cái lưỡi tương chiến lại với nhau, hương dịch càng không ngừng trao đổi, hai người dần dần trở nên dồn dập.

Nam nhân đem nữ nhân ôm vào một gian phòng cách vách, tiện tay bày ra cấm chế cách âm.

Hai người cùng nhau lăn đến trên giường lớn.

Nam nhân càng không ngừng sờ soạng da thịt mềm mại nhẵn nhụi của nữ nhân, càng không ngừng vuốt ve thịt mềm trương lên dia, trong miệng đại lực mút thỏa thích nước miếng ăn mãi mà không chán kia.

Nữ nhân càng không ngừng xé rách quần áo trên người nam nhân, thân thể giống như xà càng không ngừng hướng trong ngực nam nhân cọ vào, phảng phất muốn đem thân thể cùng mình cùng nam nhân hợp lại làm một.

Nàng cảm nhận được động tác tục tằng của nam nhân, thân thể như bị điện giật, cảm giác tê tê dại dại kia khiến cho nàng không nhịn được ngâm khẽ lên.

Thanh âm giống như nói mê kia cơ hồ là độc dược tiến hành ân ái.

Nam nhân lại không nhịn được muốn bộc phát.

Nữ nhân cũng đến điểm giới hạn lạm tình.

Y phục của hai người trong cùng một lúc hảo thành từng mảnh vải rách, ở trong phòng tung bay.

Hai người da thịt tương đối, một cái da thịt khỏe mạnh như thiết, tư thái tỷ lệ hoàng kim, thoạt nhìn hùng tráng hoàn mỹ như vậy; một cái là da thịt nhỏ nhắn mềm mại, đường cong lung linh hoàn mỹ, vóc người giống như ma quỷ, không chỗ nào không lộ ra hấp dẫn nguyên thủy nhất.

Theo thanh âm dồn dập càng ngày càng nhanh, tiếng ngâm khẽ kia cũng truyền đến càng ngày càng cao.

Nam nhân cư nhiên đề lên kim hoàng thương ra trận!

Nhất thương trúng phải long huyệt thần bí.

A!

Một đạo tiếng tê khiếu kéo ra mở màn của "Chiến đấu".

Trận chiến này kinh thiên động địa, phảng phất không biết thiên địa ngày đêm, hai người chỉ có làm không biết mệt, đem hết khả năng nghiền ép tác thủ.

Cho đến khi một đạo thanh âm bất mãn của anh nhi phá tan cấm chế cách âm, mới để cho bọn họ ở trong "Chiến đấu" còn chưa có thỏa mãn mà kết thúc vô cùng không muốn.

Nam nhân mặc quần áo vào hung hăng nói:

- Tiểu tử này dám phá hỏng hảo sự của lão tử, thật là tìm đánh!

Nữ nhân hung hăng trừng mắt liếc nam nhân nói:

- Ngươi dám, lão nương sau này không cho phép ngươi tiếp tục trên giường.

Khuôn mặt của năm nhân trong nháy mắt cứng lại, vội vàng khởi lên nụ cười lấy lòng nói:

- Nói giỡn, nói giỡn mà!

Sau khi Tế ti nữ cho con ăn no, giao cho một cái thị nữ tỉ mỉ dặn dò, hướng về phía Lăng Tiếu nói:

- Tiếu, chúng ta hẳn là đi bái keiens gia gia.

Lăng Tiếu gật đầu:

- Ừ, ta nên là đi gặp mặt lão gia hắn một chút rồi, mặc dù ta không thể tìm được Thiên Cổ thần công, nhưng mà ta cũng thay gia tộc mang theo một chút thứ tốt trở lại, coi như là phò mã gia ta cho gia tộc kiện lễ vật thứ nhất đi.

Lăng Tiếu cưới Tế ti nữ, Cổ tộc tự nhiên coi như là nửa gia tộc của hắn rồi.

- Lễ vật gì?

Tế ti nữ bị gợi lên lòng hiếu kỳ hỏi.

- Hắc hắc, đợi lát nữa ngươi sẽ biết!

Lăng Tiếu thần bí cười cười, tiếp theo lấy ra một viện vạn năm trân châu đưa cho Tế ti nữ nói:

- Vận nhi, đây là vạn năm trân châu có thể làm cho ngươi trở nên đẹp hơn, còn có thể vĩnh viễn giữ vững dung nhan thanh xuân không già, mau phục dụng nó đi.

Công hiệu của vạn năm trân châu này Lăng Tiếu là đã được nhìn nhiều lần.

Mỗi một nữ nhân sau khi ăn vào đều sẽ phát sinh biến hóa kinh người, khí chất cũng nhận được tăng lên.

Nếu như để cho nữ nhân khác biết trên người hắn có loại bảo bối này, chỉ sợ liều mạng cũng muốn từ trên người hắn đoạt tới.

Tế ti nữ đem trân châu thu vào, cười nhẹ nói:

- Đi thôi, trước đi gặp gia gia.

Đổi lại là nữ nhân bình thường có thể đạt được dị bảo như vậy, nàng nhất định sẽ mừng rỡ như điên, lập tức đem nó ăn vào.

Nhưng mà mạng của Tế ti nữ không lâu như vậy, nàng làm sao lại sẽ quan tâm cái gì mà thanh xuân vĩnh trú.

Lăng Tiếu biết ý nghĩ của Tế ti nữ, chỉ cảm thấy trong lòng đau xót, cũng không còn nói cái gì nữa, đi theo nàng chuẩn bị đến Tế ti đại điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.