Thần Khống Thiên Hạ

Chương 610: Chương 610: Thật lớn thật mềm a! (2)




ở bên kia, Thải tiên tử căn bản không chú ý tới một màn Ma Đế giết người kia, chỉ là vẫn thúc giục Ngũ Thải Thần Điều hướng Lăng Tiếu hạ sát thủ, muốn đoạt lấy Dưỡng Thần thảo kia.

Ma Đế sớm được Lăng Tiếu truyền âm, không cần can thiệt vào chiến đấu bên này của hắn, hắn muốn hảo hảo vui đùa với đạo cô xinh đẹp này một chút.

Cánh của Ngũ Thải Thần Điểu lay động, từng đợt hà quang sặc sỡ không ngừng hướng Lăng Tiếu oanh tới.

Lăng Tiếu một bên bộ pháp nhanh chóng né tránh, một bên quái khiếu nói:

- Tiên tử, ngươi không thể khi dễ người thật thà a!- Mau đưa Dưỡng Thần thảo lấy ra, nếu không muốn mạng nhỏ của ngươi!Thải tiên tử ở phía trên Ngũ Thải Thần Điều thần sắc dần dần trở nên tái nhợt, nàng đã gần áp chế không nổi thương thế của mình rồi.

- Tốt, nếu tiên tử ngươi muốn, ta đây liền đưa.

Lăng Tiếu cười đáp một tiếng, cả người bay lên trời, không hề lựa chọn tránh né nữa, mà là bay thẳng đến một người một chim.

- Không biết tự lượng sức mình, giết hắn cho ta!

Thải tiên tử đã mất đi tính kiên nhẫn rồi, nàng hừ lạnh một tiếng, chỉ huy Ngũ Thải Thần Điểu toàn lực công kích.

Ngũ Thải Thần Điểu ngửa mặt lên trời tê minh một tiếng, một đạo thần mang từ trong miệng của nó bắn ra ngoài, đồng thời vẫy hai cánh, bay đạo sí ảnh hướng Lăng Tiếu bao vây đến.

Lăng Tiếu không ngờ tới Ngũ Thải Thần Điểu này lại còn có thể tạo thành xu thế tiến công bao vây, trong nháy mắt ngưng tụ lam sắc hộ minh kính, song chưởng đánh ra thế công bài sơn đảo hải ngăn cản thần quang hung hãn kia.

Người ở xung quanh trốn ở xa xa nhìn lên bầu trời, đều là cực kỳ thoải mái, một chút cũng không sợ gặp phải thương tổn.

- Người trẻ tuổi kia là ai, lại có thể cùng tọa kỵ của Thải tiên tử chống lại, khó trách dám trêu đùa nhân gia.

- Người trẻ tuổi này rất lạ mặt, hẳn là từ phần đất bên ngoài tới, mới vừa rồi người hầu kia của hắn lại một chiêu liền đem thủ tịch người hầu của Vệ gia phế ngay lập tức, đây chính là cao cấp Vương giai a! Nói vậy bối cảnh của người trẻ tuổi kia cũng không bình thường.

- Cường long không áp được địa đầu xà, người của Vệ gai sẽ không chịu để yên.

- Đừng ầm ĩ nữa, xem trò vui đi, nhìn cái eo như xà, bộ ngực đầy đặn của Thải tiên tử, không nhìn quả là một tổn thất lớn a!...

Huyền Diệu nhìn lên đả đấy ở giữa không trung khẽ thở dài:

- Tiểu tử này lên cấp thật là thần tốc, từ sau khi ở Phần Địa thành vội vã từ biệt, lại đã vượt qua hai cấp, thành tựu Vương giai rồi, thật khong hổ là Chân Long thiên tử để cho ta phụ tá.

- Tiên tử, Thần điểu của ngươi không được, ngươi tiếp tục không ra tay ta liền phải đi rồi!Lăng Tiếu có Si mi lam diễm ngưng tụ thành hộ minh kính, thần quang của Ngũ Thải Thần Điểu căn bản không đối với hắn tạo thành bao nhiêu thương tổn.

Ngũ Thải Thần Điểu kia đã hiểu ý người, nó thấy Lăng Tiếu khinh miệt nó như thế, khơi dậy toàn bộ hung tính, trục tiếp bỏ qua công kích thuộc tính, hóa thành một đạo bóng dáng cực nhanh hướng Lăng Tiếu mổ tới.

Tốc độ của Ngũ Thải thần điểu không phải là chuyện đùa, cho dù cùng cường giả Địa Hoàng giai đều có thể so sánh, đây cũng là bảo đảm cho Thải tiên tử khi gặp nguy hiểm chạy trối chết.

Lăng Tiếu nhất thời không đề phòng, cũng không ngờ tới tốc độ của nó nhanh như vậy, trong nháy mắt mổ đến trước ngực hắn.

Song, tất cả mọi người cho là Lăng Tiếu hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Ai ngờ, Ngũ Thải thần điểu kia mới vừa tiếp xúc đến năm thước trước Lăng Tiếu, một cỗ lam diễm nóng rực hướng nó đánh tới.

U!

Ngũ Thải thần điểu phát ra một tiếng tê khiếu thảm thiết, trong nháy mắt thay đổi phương hướng, hướng bầu trời nhanh chóng bay lên.

- Tiểu Vũ ngươi làm sao vậy, mau đi xuống giết hắn a!

Thải tiên tử hướng về phía Ngũ Thải thần điểu vội vàng kêu lên.

- Chủ nhân, không được a, Lam diễm kia thật là đáng sợ, chỉ cần bị dính vào nhất định sẽ bị đốt thành tro tàn.

Ngũ Thải thần điểu truyền âm đáp.

- Đồ vô dụng, để cho ta tới tự mình kết thúc hắn.

Thải tiên tử mắng một câu, nhảy ra khỏi Ngũ Thải thần điểu, từ phía trên hướng Lăng Tiếu đánh giết tới.

Thải tiên tử là cao cấp Vương giai, tốc độ xuất thủ cực nhanh, lực công kích có thể nói là kinh khủng.

Chỉ thấy hồng phất trong tay nàng vung quét ra từng đạo linh lực sáng chói, từ bốn phương tám hướng hướng Lăng Tiếu oanh tới.

- Tiên tử, tất cả mọi người là người lịch sự cần gì động đao động thương đây!

Phong thuộc tính của Lăng Tiếu triển khai, ở giữa không trung lưu lại một đạo tàn ảnh tránh thoát công kích của Thải tiên tử, quay đầu lại không quên trêu chọc nói.

Nhìn đạo cô xinh đẹp ở trước mắt, ý nhị thành thục kia, thần thái phong tình kia, tư thái bạo mãn lung linh kia, không một cái nào không đối với Lăng Tiếu sinh ra hấp dẫn cự đại.

Từ lần trước ở Tử Thiên tông cùng Cát Bối Hân hưởng thụ qua một lần nhân gian chi nhạc ra, Lăng Tiếu đến hiện tại đã cách nửa năm không có chạm qua nữ nhân, mà giờ khắc này huyết mạch trong cơ thể sôi trào kia lại là bị vưu vật ở trước mắt này hấp dẫn mà phun trào lên.

- Mẹ kiếp, lại tiếp tục như vậy, bản thiếu gia đem ngươi cứng rắn đẩy xuống.

Lăng Tiếu ở trong lòng mắng thầm.

Đang ở lúc Lăng Tiếu hơi hơi thất thần, Thải tiên tử nuốt vào một viên Tốc Linh đan, tốc độ tăng lên gấp hai, ba lần, trong nháy mắt đến trước mặt Lăng Tiếu hai thước.

Đang ở lúc Lăng Tiếu lấy lại tinh thần, Hồng phất trong tay Thải tiên tử lại có thể giống như duỗi dài vô hạn, hướng Lăng Tiếu buộc chặt tới.

- Hỏng bét!Lăng Tiếu thầm hô một tiếng, mới vừa muốn tránh thoát, nhưng mà ngược lại bị Hồng phất kia trói quá chặt chẽ, xiết đến da thịt đều rỉ máu ra rồi.

- Hừ, Hồng phất của ta đây chính là do Kim Tàm Ti mấy ngàn năm luyện chế mà thành, coi như là Hoàng giai cũng không thể cắt đứt.

Thải tiên tử hừ lạnh nói.

Giờ phút này, thần sắc của nàng đã mất đi nửa tia huyết sắc, cả người giống như bệnh nặng mới khỏi, tái nhợt đến dọa người.

- Ngươi đã không bỏ được Dưỡng Thần thảo, ta đây chỉ có thể giết ngươi!

Thải tiên tử khẽ hiện lên vẻ kiên quyết nói một câu, trong tay dùng sức, muốn đem Lăng Tiếu tươi sống cắt thành vài đoạn.

- Tiên tử, ngươi quá độc ác!

Lăng Tiếu thu liễm vẻ mặt trêu đùa, một đoàn lam diễm từ bốn phía thân thể bắt đầu lan tràn ra rồi.

Chỉ thấy Hồng phất do kim tàm ti chế tạo kia cư nhiên bị thiêu hủy rồi, cuối cùng ngay cả một chút tro bụi cũng không có lưu lại.

- Cái gì! Điều... Điều này sao có thể?

Thải tiên tử hé miệng ra kinh hô.

- Không có gì là không thể!

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói một câu, lại nói tiếp:

- Ngươi đã muốn giết ta, ta đây không để cho ngươi chút giáo huấn, lại như thế nào xứng đáng với chính mình.

Dứt lời, một đạo tàn ảnh lưu ở tại chỗ, chân thân đã đến ở trước mặt Thải tiên tử rồi.

- Thật là nhanh!

Thải tiên tử lần nữa động dung, nàng vừa định nhanh chóng rút lui, nơi thẳng cứng trước ngực cư nhiên bị bắt một cái.

- Thật... Thật lớn thật mềm a!

Lăng Tiếu nuốt một chút nước miếng thầm hô nói, hai tay còn nhẹ nhàng mà nhu niết mấy cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.