- Cái gì!
Hai gã lão gải đều lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Ngay sau đó, hai gã lão giả lấy tốc độ nhanh nhất phản hồi về trong doanh trướng của riêng mình.
Lão giả lưng đeo cự kiếm kia nhìn mười cái sinh mệnh ngọc đồng ở trước mắt, cả khuôn mặt biến thành màu gan heo, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Chết rồi... Làm sao lại chết rồi, cái này không thể nào!
...
Chỗ trung ương nhất Tây Bắc, tổng đàn Quang Tinh điện.
Một gã lão giả đốc tóc đều là tuyết trắng ngồi xếp bằng ở trên Hàn Ngọc tọa hình ngôi sao.
Trừ Hàn Ngọc tọa phát ra trận trận uân nhân chi khí ra, lão giả kia đóng chặt hai mắt lại, một chút khí tức cũng không phát ra, phảng phất đã ngồi ở trên Hàn Ngọc tọa này viên tịch rồi.
Bỗng nhiên lão giả giống như chết kia mở ra hai mắt, hai đạo tinh mang dọa người giống như thực chất khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Hắn ngẩng đầu nhìn phương hướng Vạn Thú quật, trên trán nhăn một chút, cái miệng khô cứng mở ra nói:
- Ma Vương sinh, thiên địa biến, phong vân loạn, ma đạo xương (hưng thịnh), chính đạo suy, bách tộc thịnh, loạn thế lâm! Thật đúng là ứng nghiệm rồi, xem ra ta phải sớm làm chuẩn bị!
Dứt lời, trong tay hắn nhiều hơn một cây quyền trượng, trên quyền trượng oánh quang thiểm diệu, chiếu sáng phương viên năm nghìn dặm.
Sau đó từng đạo thân ảnh nhanh như quỷ mị từ khắp tới bay tời.
...
Ở trong một chỗ núi non của Nam Man hàng năm bị mây đen bao phủ
Trước thạch sơn khẩu của một chỗ hắc u trên đỉnh sơn mạch, một gã lão giả còng lưng khoác hắc bào nhìn lên chân trời xa xôi, trong mắt bắn ra hai luồng quang mang sáng chói, trên mặt lộ ra nụ cười còn khó coi hơn so với khóc:
- Ha ha, Ma đạo chi chủ ta rốt cục hiện thế rồi, Ma Ảnh môn ta co đầu rút cổ nhiều năm như vậy, cũng là lúc đi ra ngoài rồi, nếu không người khác đều quên mất.
Sau khi nói xong, lão giả từ trên đỉnh núi hướng một cái phương hướng bay vút tới.
Chỉ cso một cái động tác lắc mình, cả người đã đến ngoài ngàn thước.
Tốc độ kia quả thực kinh người chí cực.
Bên trong bí cảnh Trấn Thiên tông!
Thiên Tinh thân là đại biểu mạnh nhất Quang Tinh điện, tay cầm đê cấp linh khí Ngân Chuẩn kính càng như là chó nhà có tang đang nổi điên trốn chạy.
Vốn là Tinh chi tử phong thần tuấn lãng, tiêu sái bất phàm, hôm nay lại là chật vật không chịu nổi, lôi thôi không thôi.
Thiên Tinh liên tục chạy hai ngày hai đêm, hắn phát hiện mình đã bị lạc phương hướng, hơn nữa còn nhiều lần rơi vào trong hiểm cảnh thiếu chút nữa bỏ mạng, nếu không có Ngân Chuẩn kính cùng ngũ giai vệ giáp trên người hắn sớm đã chết rồi.
Kỳ thật, hắn cũng không muốn liều mạng chạy trốn như vậy.
Nhưng mà hắn chung quy nhận thấy được có một cỗ huyết sát chi khí nồng đậm dán tại phía sau hắn.
Cỗ huyết sát chi khí này người khác có lẽ không biết là cái gì, nhưng mà hắn lai như thế nào không biết.
Đây chính là một tôn sát hân, một tôn sát thần giết người không thấy máu a!
Trong lòng hắn đang một mực cầu nguyện bí cảnh có thể nhanh một chút mở ra a!
Chỉ cần cố gắng nhịn hơn nửa ngày nữa, chính là thời kỳ đầy tháng, bí cảnh liền sẽ mở ra, hắn có thể sống sót, là hắn là thể được tông môn che chở, hắn có thể dẫn người đi tiêu diệt Tử Thiên tông, càng có thể để cho Lăng Tiếu biến mất khỏi cái thế giới này.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn bị đuổi giết như vậy, lần đầu tiên chật vật không chịu nổi như vậy, lần đầu tiên sợ hãi như vậy.
Cái thù này phải báo!
Nửa ngày thời gian đối với Thiên Tinh mà nói là cực kỳ dai.
Vốn chẳng qua là thời gian ở trong nháy mắt, tuy nhiên hắn còn muốn trốn tránh xung quanh, lúc nào cũng lo lắng đề phòng, nội thương liên tục phát tác, quả thực là khó chịu biệt khuất đến muốn chết.
Thiên Tinh nấp ở trong một lùm cỏ, những cỏ dại này đều cao hơn người, hắn trốn ở bên trong ẩn tàng khí tức, người bình thường khó có thể phát hiện được.
Đây là một chỗ ẩn thân tuyệt đối là tốt nhất.
- Hẳn là tìm không được ta đi!
Thiên Tinh ăn vào hai khỏa chữa thương đan dược cuối cùng, trực tiếp nằm ở trong bụi cỏ đều không muốn nhúc nhích rồi. Liên tục hai ngày hai đêm chạy trốn, quả thực để cho hắn đến biên giới sụp đổ, huống chi còn có phải chờ đợi thời gian nửa ngày lâu dài, hắn chỉ muốn nằm một cái liền nửa ngày trôi qua, đến lúc đó là có thể hảo hảo buông lỏng một hơi rồi.
Thiên Tinh đã là mệt mỏi từ trước đến nay chưa từng có, lúc này tính cảnh giác hạ xuống điểm thấp nhất, cả người đều có chút mơ mơ màng màng uốn ngủ thiếp đi.
Hắn không biết ở trước bụi cỏ này không xa có một đạo thân ảnh kéo hắc sắc đại đao đang chậm rãi tới gần.
Người này hai mắt đỏ bừng đáng sợ, một đầu tóc đen như mực tùy ý tán lạc, che lại khuôn mặt kiên nghị kia, gió nhẹ thổi qua, từng sợi tóc phiêu tán, làm cho người ta có một loại sát ý lãnh khốc tiêu điều.
Trong tay của hắn là một chuôi u hắc đại đao hậu trọng tự nhiên, nhưng máu ở trên đao nha lộ ra vẻ dữ tợn, bốn đạo văn lộ trên thân đao rất sống động, càng giống như bốn con tiểu long đang qua lại.
Người này chính là Lăng Tiếu đã ma hóa, đao này chính là Phệ Huyết Ma đao từ tam giai cao cấp tấn thăng đến tứ giai đê cấp.
Lăng Tiếu từng bước từng bước bước vào trong bụi cỏ, tựa hồ không cần phân rõ bất kỳ cái phương hướng nào cũng biết Thiên Tinh ở đâu.
Trong đầu hắn, sớm in lên ba chữa "Giết chết hắn".
Không vì bất cứ chuyện gì, không vì bất luận kẻ nào, chỉ vì giết người.
Đây là trạng thái nhập ma của Lăng Tiếu hom nay.
Sa sa!
- Thanh âm gì!
Thiên Tinh từ trong mơ hồ tỉnh lại lẩm bẩm nói.
Bỗng nhiên hắn tựa hồ nghĩ đến điều gì, con ngươi mở lớn vô hạn.
Sau đó, cả người giống như tiểu báo hướng phía trước chạy trốn.
Sát!
Tiếng gào thét giống như cửu u địa ngục, một đạo thân ảnh càng nhanh hơn đuổi theo Thiên Tinh.
Thiên Tinh không chút suy nghĩ, xoay người chiếu xuất Ngân Chuẩn kính, toàn thân linh lực thâu tống qua.
Hắn biết lần này thật sự nếu không liều chết đánh cuộc, như vậy kết quả của hắn chỉ có một.
Bạch quang thiểm diệu, một kích đem hết toàn lực.
Cự ly giữa hai người tương đối gần, Lăng Tiếu cũng vốn không có lựa chọn tránh né, trực tiếp bay vào giữa bạch quang.
Ầm!
Lăng Tiếu bị oanh đến hung hăng ngã bay ra ngoài.
- Ha ha, đã chết sao... Kẻ điên này rốt cuộc đã chết!
Thiên Tinh lảo đảo một cái ngã tới ở trong bụi cỏ cười to nói.
Thần sắc của hắn đã tái nhợt đến cực điểm, liên tục chạy trốn hai ngày hai đêm đã tiêu hao đến không sai biệt lắm, mới vừa phục dụng đan dược chữa thương tuy có điều khôi phục, nhưng mà toàn bộ đều dùng ở trên một chiêu này rồi.
Hắn cảm thấy Lăng Tiếu chính diện ăn một kích của Ngân Chuẩn kính như thế hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Đáng tiếc, hắn nhất định lại phải thất vọng rồi.
Lăng Tiếu căn bản giống như là tiểu cường đánh không chết, cư nhiên lại một lần đứng lên, Phệ Huyết Ma đao trong tay chém ra một đao đằng đằng sát khí.
- A... Tại sao lại như vậy!
Thiên Tinh bị dọa đến liên tiếp lùi về phía sau, khó có thể tin kinh hô một tiếng.