Thần Khống Thiên Hạ

Chương 552: Chương 552: Ma Vương sinh Thiên Địa biến




- Rống!

Lăng Tiếu phát ra một đạo thanh âm như thú rống, Phệ Huyết ma đao ở trong tay hướng bạch quang kia chém tới.

Ầm!

Một đạo thân ảnh bị oanh bay ra thật xa, một ngụm máu tươi phun ra.

- Ha ha, dám dến khiêu khích Thiên Tinh ta, hoàn toàn là muốn chết.

Thiên Tinh nhìn Lăng Tiếu một chiêu bị đánh bay, cảm thấy hắn không thể nào sống sót, lập tức cười phá lên.

Ngân Chuẩn kính là đê cấp linh khí, hơn nữa thuộc tính phù hợp với Thiên Tinh, có thể phát huy ra năng lượng công kích so với Ẩn Xà kiếm mà La Phách Hưng sử dụng thì mạnh hơn gấp mấy lần, nếu không phải là Thiên Tinh bị thương, linh lực tiêu hao khổng lồ, một chiêu này tuyệt đối không chỉ có vậy mà thôi.

Mặc dù như thế, một chiêu này cũng có lực lượng kinh khủng của một kích cao cấp Vương giai.

Cho dù là Vương giai chân chính cũng muốn chịu không nổi.

Song, khi tiếng cười của Thiên Tinh vừa mới dừng lại, không xa lại là một đạo thân ảnh đánh tới.

- Sát!

Thân ảnh kia phát ra tiếng kêu khàn giọng, đạo đao đen như mực họa xuất một đạo công kích hình cung.

- Ca sát! Trong nháy mắt cây cối ứng tiếng mà gãy, đao thế như cũ như cầu vồng hướng phía trước chém xuống.

Thiên Tinh hoảng hốt, hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu lại ăn một chiêu mạnh mẽ như thế lại không chết, cuống quít lấy Ngân Chuẩn kính ra nghênh đón.

Hai người ở bên cạnh Thiên Tinh cũng không dám chậm trễ, đồng thời xuất chiêu hướng Lăng Tiếu oanh tới.

Đinh đương!

Thiên Tinh lấy Ngân Chuẩn kính nghênh đón, hắn vốn là thân thể bị trọng thương, làm sao chịu được một kích toàn lực của Lăng Tiếu, trong miệng ngòn ngọt phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị bắn bay ra ngoài, trực tiếp đụng gãy mấy cái cây mới dừng lại.

Lăng Tiếu đánh bay Thiên Tinh, nhưng mà trái phải thụ địch.

Mọt người trường kiếm cắm vào hạ sườn bên trái của hắn, tên còn lại trực tiếp chém vào bộ ngực của hắn.

Hai người một chiêu đắc thủ, lập tức mừng rỡ, ai có thể liên tục ăn hai kiếm mà không chết?

Đáng tiếc, bọn họ cao hứng quá sớm.

Lăng Tiếu phảng phất giống như không biết đau đớn, rống lên một tiếng, quét ngang Phệ Huyết đao, chém vào cổ của người mà dùng kiếm cắm vào sườn trái của hắn.

Người nọ quá đắc ý..., chỉ thấy hắc mang chợt lóe, chính mình còn chưa kịp kêu một tiếng, đầu lâu liền bay ra, đại lượng máu tươi phun ra như suối.

Phệ Huyết ma đao triển hiện một mặt quỷ dị của nó, lại đem máu tươi phun ra kia hấp thu thỏa thích, huyết dịch vừa mới chạm vào thân đao liền biến mất không thấy.

- A!

Tên còn lại thấy thảm trạng của đồng bạn bị khiến cho sợ đến hét to một tiếng, vội vàng xoay người chạy trốn.

Lăng Tiếu há lại sẽ dễ dàng để cho hắn rời đi, hắn đã giết đến mờ mắt rồi, quên mất thương thế trên người, liếm máu tươi ở khóe miệng, Phệ Huyết ma đao trong tay xuất ra một đao trước kia Lăng Tiếu cũng vốn chưa có sử dụng qua.

Từng đợt hắc khí bắt đầu khởi động, từng đạo vô hình kiếm khí xuất ra ngoài, kiếm khí kia bao trùm hết thảy xung quanh, chỉ thấy từng đạo đao mang hắc sắc như lợi nhận hướng người chạy trốn kia oanh tới.

Nơi hắc sắc đao mang kia xẹt qua, một ít gốc cây, cỏ dại, một ít khỏa đại thụ lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn được đang khô héo.

Đây hoàn toàn là một đao đáng sợ ma khí tung hoành!

- Liều mạng!

Người nọ lâm nguy hết sức, cắn răng, xoay người sang chỗ khác, một cỗ năng lượng Quang thuộc tính mạnh mẽ nở rộ mà ra.

Những hắc sắc đao mang kia gặp được bạch sắc kiếm quang đều đình trệ lại, nhưng mà đình trệ cũng chỉ là trong nháy mắt.

Sau một khắc, bạch quang kia toàn bộ bị hắc mang cắn nuốt, lại hướng về phía người kia đánh tới.

A!

Người nọ căn bản không ý thức được một chiêu của chính mình lại nhanh như vậy bị oanh nát, hơn nữa thân thể của hắn rất nhanh liền bị tất cả đao mang cắt đến chia năm xẻ bảy.

Một đoàn huyết mạc ở giữa không trung nở rộ ra, Phệ Huyết ma đao như tiểu quỷ tham lam hút máu, một cỗ lực lượng hấp thu cường đại hướng huyết mạc kia hút vào.

Sưu!

Huyết dịch toàn bộ nhập vào trong thân đao, vẻ tiên hồng nở rộ, hắc sắc đao bối lại vào giờ khắc này trở nên bóng loáng dị thường, trên thân đao lại hiện ra một đạo đường vân quỷ ý, giống như là một tiểu long quanh quẩn qua lại.

Hưu!

Lấy Lăng Tiếu làm trung tâm, một đạo hắc mang trùng thiên mà lên.

Một đạo hư ảnh dị thú hiếm thấy ở giữa không trung gầm thét mấy tiếng, cuối cùng lại biến mất ở trên thân đao.

Phệ Huyết ma đao ở giờ khắc này lại lên cấp rồi!

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy toàn thân thú huyết sôi trào, ngay cả vết thương mới vừa rồi chịu hai kiếm cũng đang từ từ khép lại, sát khí trở nên càng thêm kinh người.

- Sát!

Hắn ngửa mặt lên trời rống một tiếng, một đầu hướng phương hướng Thiên Tinh đang chạy trốn đâm tới.

Thiên Tinh thừa dịp đồng bạn chính mình đánh lén Lăng Tiếu, liền kéo thân thể trọng thương bỏ chạy.

Mới thoát đi không bao xa, hắn liền chú ý tới dị trạng bên kia, sắc mặt tái nhợt lẩm bẩm nói:

- Ma Vương sinh, Thiên Địa biến, phong vân loạn, chẳng lẽ lời tiên đoán của Thiên Cơ tử là sự thật?

- Không... Không thể nào, ta nhất định phải chạy thoát, nhất định phải đem chuyện này mang ra bên ngoài, để cho mọi người chinh phạt Tử Thiên tông.

Thiên Tinh lại phục dụng mấy viên đan dược, trong đó có một viên chính là Tật Phong đan.

Tốc độ cả người hắn tăng lên gấp hai, cũng không có đổi phương hướng, một đường hướng phía dưới cự phong này chạy trốn.

...

Ở ngoài bí cảnh, tất cả cường giả Địa Hoàng giai từ địa phương riêng mình đả tọa tụ tập lại với nhau.

Trong đó có ba tên đứng ở phía trước nhất, những người khác đều rơi lại ở phía sau chút ít.

Một gã lão giả áo bào thêu ngôi sao nhìn lên ô vân đen thui giữa không trung, thần sắc nghiêm trọng nói:

- Ma khí vì cái gì mà nặng như vậy, chẳng lẽ bên trong có ma nhân tồn tại?

Một gã lão giả khác đeo một thanh hắc sắc cự kiếm xem thường nói:

- Hẳn là những tiểu tử kia tìm được cái ma vật gì rồi.

Một trung niên phụ nhân ăn mặc kiều diễm khác cười nói:

- Còn có mấy ngày liền đi ra, hai vị chớ gấp gáp, chắc hẳn thu hoạch lần này cũng là một lần rất nhiều.

- Hừ, nhìn thiên địa dị tượng này, bí cảnh nhất định tồn tại nguy cơ lớn lao, chỉ cần bọn họ có thể bình yên đi ra ngoài coi như là chuyện may mắn rồi!

Tên lão giả mặc áo bào thêu ngôi sao kia hừ lạnh nói.

Lúc hắn nói lời này, không biết trong lòng có cảm giác gì mà cảm thấy có chút không ổn, tựa hồ bên trong bí cảnh thật giống như phát sinh chuyện gì đó mà không thể tiên đoán.

Lão giả trên lưng mang theo hắc sắc cự kiếm kia lại là hếch lên râu mép, trong mắt hiện ra vẻ kiên định, trong lòng thầm nghĩ:

- Thiếu chủ có Ẩn Xà kiếm cùng khôi lỗi tương trợ, bảo tàng ở bên trong bí cảnh không phải của Trọng Kiếm môn ta thì còn là ai.

Lúc này, có hai người vội vàng từ trong doanh trướng chạy ra.

Một người tới bên cạnh lão giả mặc áo bào thêu ngôi sao, một tên còn alij thì đến bên cạnh lão giả lưng đeo cự kiếm.

Hai người chia ra ở bên tai hai gã lão giả nhỏ giọng nói gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.