Hắn đã có thể xác định nơi này hẳn là ở trong phạm vi Vạn Thú quật.
Vạn Thú quật cùng Hoang Tùng sơn mạch đồng dạng là linh thú tung hoành, Lăng Tiếu đang muốn nhân cơ hội tìm kiếm linh thú cường đại luyện tay một chút rồi lại nói.
Liên tiếp năm ngày, Lăng Tiếu ở trong một mảnh địa vực Vạn Thú quật di chuyển.
Trong mấy ngày này hắn tổng coogj giết sáu, bảy đầu Tứ giai linh thú, trong đó còn có hai đầu là Tứ giai trung cấp linh thú, một đầu là Tứ giai cao cấp linh thú, còn từ trên địa bàn của chúng đạt được không ít tam, tứ giai linh thảo.
Chiến tích của Kim sắc Lang Vương lại càng huy hoàng, tổng cộng cắn chết mười ba đầu Tứ giai linh thú, có ba đầu là trung cấp linh thú, bất quá bản thân nó cũng bị thương không nhẹ.
Về phần Tử Giao Long Khâu căn bản là một gia hỏa chủ nghĩa hòa bình, không ai trêu chọc nó, nó chưa bao giờ sẽ chủ động sinh sự, nhiều nhất chính là thỉnh thoảng từ một chỗ khác ăn trộm một ít cao giai linh thảo mà thôi.
Điều này làm cho Lăng Tiếu lại hô lớn "Bại gia tử", nó quả thật cùng Hỏa Kỳ Lân phá sản giống nhau, một cái chuyên ăn cao giai linh thảo, một cái khác chuyên ăn cao giai thú đan, hơn nữa đồng dạng là cái động không đáy, sau khi ăn xong như cũ là chậm chạp lên cấp.
- Đi trở về, trước tới Vạn Thú thành thu mua một nhóm Hồng thảo rồi hãy nói, nếu không không cung nổi cho con ăn hàng này.
Lăng Tiếu đi tới bên cạnh một cái thanh tuyền tắm một cái nói.
Mấy ngày qua, cảnh giới của hắn coi như là hoàn toàn củng cố rồi, cảm thấy không có gì cần lưu lại nơi này nữa, hắn còn có chuyện gấp gáp hơn cần phải đi làm.
Lăng Tiếu thu hồi Kim sắc Lang Vương cùng Tử Giao Long Khâu, bay thẳng đến Vạn Thú thành mà đi.
Ở trước lúc gần tới Vạn Thú thành, Lăng Tiếu hạ xuống.
Hắn nhưng nhớ được ở bên trong Vạn Thú thành có ba đại thế lực nắm giữ, hơn nữa quy định ở bên trong Vạn Thú thành không được lén đánh nhau, không được tùy ý phi hành, coi như là cường giả Vương giai cũng không thể không tuân theo quy định, nếu không chỉ có một cái kết quả.
Lăng Tiếu đổi lại một thân quần áo lôi thôi của chính mình, đơn giản chỉnh lý một chút, một đầu tóc dài màu đen buộc ử phía sau, thân thể thon dài lộ ra vẻ cực kỳ cao ngất, khuôn mặt anh tuấn khí vũ mang theo nụ cười tà mị, cầm trong tay một thanh quạt giấy màu trắng, cả người trong nháy mắt biến thành một tài tử phong lưu, phóng đãng không kiềm chế được.
Trên quạt giấy màu trắng trong tay của hắn có vẽ mỹ nữ đồ trông rất sống động, từng cái mỹ nữ tướng mạo đều là yêu mỹ dị thường.
Hắn nhìn một nữ tử mặc phục sức kỳ dị trong đó, trong mắt hổ toát ra vẻ nhu tình.
- Vận nhi chờ ta, ta nhất định sẽ để cho ngươi vĩnh viễn cùng ta ở chung một chỗ.
Lăng Tiếu lẩm bẩm nói một tiếng, nhẹ lay động quạt giấy hướng Vạn Thú thành đi tới.
Vạn Thú thành không bởi vì các đại tông môn rời đi mà trở nên an tĩnh, vẫn trước sau như một náo nhiệt bất phàm.
Ở chỗ này nhân khẩu lưu động nhiều nhất chính là dong binh đoàn, bọn họ tốp năm tốp ba tổ chức thành đoàn thể, hoặc là vào Vạn Thú quật tầm bảo, hoặc là người mới từ Vạn Thú quật đi ra ngoài tìm thú vui.
Tửu lâu, kỹ nữ vĩnh viễn là địa phương náo nhiệt trong Vạn Thú thành.
Lăng Tiếu phe phẩy quát giấy đi vào tửu lâu Thực Hương Khuyết náo nhiệt nhất trong Vạn Thú thành.
Mới vừa đi vào cửa Lâu Khuyết, hai gã thị nữ xinh đẹp lập tức ân cần nghênh đón, thái độ kia nếu so với nghênh đón những khách nhân khác phải nhiệt tình hơn.
Bởi vì Lăng Tiếu lúc này vừa nhìn chính là loại công tử ca trẻ tuổi tiền nhiều, hơn nữa lớn lên tuấn tú, khí vũ hiên ngang, thực là làm cho các nàng mê say không dứt.
- Vị thiếu gia này mau vào bên trong!
Một gã thị nữ khẽ kéo ống tay áo của Lăng Tiếu xấu hổ mang theo nụ cười kêu to nói.
Một gã thị nữ khác tức thì nhẹ đụng tới một bên khác của Lăng Tiếu cười nói:
- Thiếu gia ngươi muốn ăn chút gì không, nơi này của chúng ta sơn hào hải vị, phi cầm tẩu thú cái gì cần có đều có.
Lăng Tiếu hết sức hưởng thụ loại chiêu đãi nhiệt tình này, lúc này quát khẽ:
- Mang bản thiếu gia đến vị trí tốt nhất, mang lên rượu tốt nhất, lại đến mười cân thịt cao giai linh thú.
Dứt lời, hắn còn cho hai gã thị nữ một cái kim tệ, cả người thoạt nhìn giống như là một gã nhị thế tổ quần áo lụa là.
Trong lầu 1 Thực Hương Khuyết phần lớn là dong binh giả tướng mạo tục tằng, cũng không thiếu phú thương buôn bán, công tử ca tự vũ phong lưu.
Bọn họ từng ngụm từng ngụm uống rượu mãnh liệt nhất, ăn hương nhục thoải mái nhất, trong tay ôm nữ tử kiều diễm nhất, cùng nhau nói ba hoa khoác lác.
Bọn họ đều là đang đàm luận một chút chuyện lý thú bình thường chứng kiến, hoặc ở trong Vạn Thú quật gặp được linh thảo hay linh thú nào đó, phú thương không có bất kỳ vũ lực nào ở một bên cùng những người còn lại là nghe đến say sưa, thỉnh thoảng chen vào mấy câu.
Lăng Tiếu không có dừng lại ở lầu một, nhẹ lay động quạt giấy trực tiếp lên đến lầu hai của Thực Hương Khuyết.
Hắn vốn định lên trên lầu ba, nhưng muốn đi cần phải có thẻ khách quý của Thực Hương Khuyết mới có thể đi lên phía trên hưởng dụng.
Hắn không có ý ở lâu chỗ này, cũng không có nhàn chán đùa quá trớn đi làm cái gì mà thẻ khách quý.
Cuối cùng ở dưới sự nhiệt tình của hai thị nữ, Lăng Tiếu xuất thủ rộng rãi, càng là đem thân thể lung linh đều ngã vào trong ngực.
Các nàng cũng chỉ là những nữ tử bình thường, ở chỗ này làm thị nữ cũng là vì kế sinh nhai, nếu như có thể đến gần thiếu gia trẻ tuổi nhiều tiền như vậy, nói không chừng các nàng cũng có một ngày từ đầu gà bay lên làm phượng hoàng.
Đây là mơ ước của tất cả thị nữ trong tửu lâu.
Lăng Tiếu mặc dù là thích cảm giác trái ôm phải ấp, nhưng mà nữ tử có tư sắc trung đẳng giống như vậy lại không vào được pháp nhãn của hắn.
Sau khi đuổi hai nàng đi, Lăng Tiếu một mình ngồi uống rượu, tâm tình khó có được mà buông lỏng xuống. Bị vây hơn một tháng, hôm nay hắn muốn biết nhất là chuyện tình về Tử Thiên tông.
- Không biết bọn họ có đi ra ngoài toàn bộ hay không?
Lăng Tiếu nhìn ngoài cửa sổ, trong lòng có chút phiền lòng mà thầm nghĩ.
Bộ dáng của La Mỹ Anh lần nữa xuất hiện ở trong đầu hắn.
- Sư tỷ, ngươi chờ, ta nhất định sẽ để cho ngươi sống lại.
Lăng Tiếu uống một ngụm liệt tửu, khẽ lắc đầu một chút làm cho mình không suy nghĩ thêm nữa.
Không đầy một lát về sau, trong bầu rượu của Lăng Tiếu đã thấy đáy rồi.
- Ngươi đâu, cho thêm bản thiếu gia hai bình rượu ngon.
Lăng Tiếu quát lên một tiếng, tiếp theo lại móc ra hai khối Hạ phẩm huyền tinh đặt ở trên mặt bàn hào khí kêu lên:
- Người nào tới nói cho ta nghe một chút gần đây nhất Vạn Thú thành có chuyện gì làm cho người ta mới lạ, hai khối huyền tinh này liền là của người đó.
Một tiếng kêu này của Lăng Tiếu nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người trong Thực Lâu Khuyết.