Đám đệ tử Chí Cao Tông đều không thể tin được sự thực trước mắt, ngay cả đại sư huynh cũng thua, hơn nữa là lên tiếng chịu thua, cái này đại
biểu cho chênh lệch song phương có cự ly nhất định, nếu chênh lệch không lớn thì dưới tình huống đó cũng không ai đơn giản chịu thua.
"Xem ra ta phải liều mạng mới đuổi kịp ngươi rồi!", Bạch Đế trong tầm mắt chỉ có một mình Trương Hiểu Vũ mà thôi.
Trong phòng, đám người Lạc Thi Thi sau khi Trương Hiểu Vũ chiến thắng thì đều vui vẻ kêu to lên, phảng phất như chính bọn họ chiến thắng vậy.
"Lão đại đúng là lão đại, ta cả đời sùng bái”. Tiểu Hỏa bắt đầu nói ra danh ngôn kinh điển của hắn.
Lý Tú hai mắt sáng như sao nói: "Lão công sư phụ là mạnh nhất”.
Trên ghế lãnh đạo, Lâm trưởng lão của Chiến thần cung cất tiếng cười sang
sảng hồi lâu không dừng lại, lão liếc mắt nhìn Thủ tịch trường lão của
năm phái kia. Hoang Các trưởng lão, Quy Nguyên Phái cùng với Tam Âm
Thánh Giáo, tam đại Thủ tịch trường lão không tỏ vẻ gì, chỉ có Chí Cao
Tông Thủ tịch trường lão và Thái Nhất Môn Thủ tịch trường lão thì sắc
mặt âm trầm khó coi, phảng phất như có ai thiếu nợ hắn mười ức vậy.
Sau khi thi đấu kết thúc là khâu ban thưởng huân chương, người đứng từ thứ
một trăm đến tám mươi mốt là Hắc Thiết huân chương, thứ tám mươi đến sáu mươi mốt là Thanh Đồng huân chương, thứ sáu mươi đến bốn mươi mốt là
Bạch Ngân huân chương, bốn mươi đến hai mươi mốt là Hoàng Kim huân
chương, thứ hai mươi đến đệ nhất còn lại là Bạch Kim huân chương. Mặt
khác, ba người đứng đầu còn có thêm một cái huân chương đặc biệt, chia
làm ba chữ Thiên Địa Nhân, trong đó Trương Hiểu Vũ có chữ Thiên tôn quý
nhất rồi.
"Dựa theo quy định, người đứng từ thứ mười đến đứng thứ tư có thể được một kiện trung giai lữ hành Thánh khí, đệ tam đến đệ
nhất có thể được cao giai lữ hành Thánh khí!". Người trao giải lần này
là Chiến thần cung Lâm trưởng lão, hắn cười ha hả cất tiếng nói.
Lữ hành Thánh khí, Thánh khí loại thuyền hẳn là nằm trong phạm trù lữ hành Thánh khí rồi. Trương Hiểu Vũ tâm tư vừa chuyển đã biết lữ hành Thánh
khí là vật gì nên không khỏi có chút vui vẻ. Dao Quang thanh toa thuyền
của hắn là trung giai lữ hành Thánh khí nhưng là loại tối hạ đẳng, chỉ
có thể chở được mười mấy người thôi, hiện tại nếu có thể có được một
kiện cao giai lữ hành Thánh khí, sau này mang theo người nhà cùng bằng
hữu xuất môn cũng không còn sợ phiền phức nữa.
Lâm trưởng lão bắt đầu trao giải, Trương Hiểu Vũ nhìn thoáng qua, người đứng thứ mười là
Phạt Đế được lữ hành Thánh khí tuy rằng chỉ là trung giai thế nhưng so
với Dao Quang thanh toa thuyền thì còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần, đứng thứ chín là Thanh Đế có lữ hành Thánh khí còn tốt hơn một chút.
Khi đến Nguyên Đế thì hắn được cao giai lữ hành Thánh khí, đây là một con
thuyền to cỡ bàn tay, trên boong tàu, buồm và các loại trang bị đều
trông rất sống động, ngoài ra còn có rất nhiều đại pháo nữa, không khó
tưởng tượng ra một khi nó biến thành lớn thì có thể chở nhiều người và
có thể thành tinh không chiến hạm mà công kích địch nhân.
Con
thuyền của Sang Đế trông không khác gì phi thuyền vũ trụ vậy, tạo hình
rất ngưu, cái này giống như phi thuyền vũ trụ tại kiếp trước của Trương
Hiểu Vũ vậy, ít nhất cũng có thể chở mấy nghìn người.
Rốt cục đến phiên Trương Hiểu Vũ, Lâm trưởng lão cười nói: "Ngươi có cái này là hay nhất, đây là cao giai lữ hành Thánh khí cao cấp nhất, nếu như dùng Cao
giai nguyên tinh làm động lực thì có thể chống đối lại cả cao giai Võ
thánh hoặc Chiến thần toàn lực công kích, không sợ vây công. Bên trong
năng lượng pháo chia làm tam giai, đê giai năng lượng pháo có thể uy
hiếp đến đê giai Võ thánh, trung giai năng lượng pháo có thể uy hiếp
trung giai Võ thánh, cao giai năng lượng pháo có thể uy hiếp cao giai Võ thánh, ngay cả ta cũng có chút động tâm”.
Từ tay Lâm trưởng lão
tiếp nhận lữ hành Thánh khí, Trương Hiểu Vũ thoáng cái bị tạo hình của
nó trấn trụ, đây cũng là một Thánh khí loại thuyền, đại thể màu xám bạc, những địa phương khác không có gì đặc thù thế nhưng dựa theo tỉ lệ thì
chiến thuyền này có thể phóng to dài đến hơn một vạn thước, phỏng chừng
có chở mấy vạn người tuyệt đối không vấn đề gì. Đáy thuyền tạo hình là
một cái gương mặt người uy nghiêm, phảng phất như thần linh vậy, nếu đem cả chiến thuyền mở rộng ra thì cái gương mặt người này có thể hù được
không ít người.
Trương Hiểu Vũ đánh giá, nếu như đem bán đi thì
giá phải hơn một nghìn ức, đương nhiên Trương Hiểu Vũ là không có khả
năng bán đi.
"Ngươi đã cho Chiến thần cung chúng ta rất nhiều mặt mũi, hảo hảo nỗ lực lên”. Lâm trưởng lão vỗ vỗ vai Trương Hiểu Vũ cổ vũ nói.
Trương Hiểu Vũ gật đầu nói: "Dạ, Thủ tịch trường lão”.
Chiến thần cung đối hắn không tệ, sau này thành đệ tử của Thiên Đô Thần
vương thì hắn cũng sẽ không quên ân tình này.
Bỉ tái chính thức
kết thúc, trên khán phòng vẫn còn một số khán giả không tình nguyện ly
khai, bọn họ minh bạch, muốn nhìn thấy bỉ tái cấp bậc này lần nữa thì sợ rằng phải mấy trăm năm sau.
Muốn nói lúc này ai cao hứng nhất phải là những người đặt cược cho Ma đế thắng, tỷ lệ cá cược một ăn mười là quá đủ rồi.
"Hắc hắc, khổ cực mười năm mới buôn bán lời được một trăm vạn đê giai nguyên tinh, lần này một trăm vạn đã biến thành một nghìn một trăm vạn, mẹ nó
thật dễ chịu!".
"Lão ca, cũng là ngươi tinh mắt, mời chúng ta uống rượu đi!".
"Đi, ngày hôm nay chi phí trong vòng năm mươi vạn ta đài thọ hết”.
Nhận lấy hai nghìn hai trăm ức đê giai nguyên tinh, Trương Hiểu Vũ không
khỏi ha hả nở nụ cười. Nguyên tinh này tuy rằng đối với hắn mà nói chỉ
là một dãy số nhưng chữ số này lại hữu dụng, huống chi hiện tại hắn có
một kiện cao giai lữ hành Thánh khí phải tiêu hao số lượng nguyên tinh
rất lớn.
Hắn đem hai nghìn ức đê giai nguyên tinh trong đó đổi
thành hai ức trung giai nguyên tinh, về phần cao giai nguyên tinh thì
toàn bộ Nguyên thủy tinh cũng có rất ít, dường như Cực phẩm nguyên thạch tại Nguyên tinh vậy nên có rất ít người đem nó sử dụng như tiền.
"Đi, mang bọn ngươi đi tửu lâu hảo hảo ăn một bữa”. Trương Hiểu Vũ quay sang người bên cạnh cười nói.
Thiên Lang nói: "Không làm thịt ngươi thì sao chịu được, ngày hôm nay không say không về”.
"Nga, lão đại, tiền tiêu vặt của ta có đúng là nên tăng thêm một chút hay không ”. Tiểu Hỏa nghiêm mặt nói.
Trương Hiểu Vũ cười mắng: "Ngươi và Tiểu Hắc, tiền tiêu vặt một tháng đã hơn
một trăm triệu rồi, ngươi thực sự muốn đem dầu ta vặt xuống hả!".
Trên ghế lãnh đạo, trưởng lão lục đại môn phái đang ly khai nhưng trước khi
rời đi, mỗi người đều nhìn về phía Trương Hiểu Vũ một cái.
"Điều
này sao có thể!" Tam Âm Thánh Giáo Thủ tịch trường lão bỗng nhiên run
lên nói. Bên cạnh, Hoang Các Ngưu trường lão kỳ quái nói: "Lê trưởng
lão, ngươi làm sao vậy”.
Tam Âm Thánh Giáo Thủ tịch trường lão
không có để ý đến Ngưu trường lão mà bước tới chỗ đám người Trương Hiểu
Vũ rồi đưa mắt gắt gao chăm chú nhìn vào Yêu Dạ.
"Vị trưởng lão
này, xin hỏi ngươi có chuyện gì không !", đối phương có thể ngồi cùng
Lâm trưởng lão thì tất nhiên là Thủ tịch trường lão rồi, Trương Hiểu Vũ
dò hỏi.
"Quả nhiên là thật, thực sự là trời giúp Tam Âm Thánh
Giáo ta rồi, dĩ nhiên để cho ta tìm được một người có Tam âm thánh thể
rồi”. Tam Âm Thánh Giáo Thủ tịch trường lão Lê trưởng lão lẩm bẩm nói.
Trương Hiểu Vũ quay đầu lại nhìn thoáng qua Yêu Dạ, việc nàng có Tam âm thánh
thể thì hắn sớm biết rồi, khi đó tại Nguyên tinh, đồ đệ của Hải Thiên
Tôn đã có chủ ý với Yêu Dạ, lẽ nào Tam Âm Thánh Giáo và Tam âm thánh thể có mối liên hệ gì?
Lê trưởng lão dáng dấp thoạt nhìn khoảng bốn
năm mươi tuổi, phong vận do tồn, nàng đưa mắt nhìn Yêu Dạ nói: "Tiểu cô
nương, không biết cô có nguyện ý trở thành đồ đệ Tam Âm Thánh Giáo ta
hay không, chúng ta nhất định sẽ toàn lực bồi dưỡng ngươi, không đến hai trăm năm, không, không tới một trăm năm nữa ngươi có thể thành tựu Võ
thánh rồi”.
Trương Hiểu Vũ hơi có chút mất hứng nói: "Vị trưởng
lão này, Yêu Dạ là thê tử của ta, ngươi làm như thế có chút quá đường
đột đó”.
"Thế nào, nàng trở thành đệ tử Tam Âm Thánh Giáo thì
ngươi có cái gì không hài lòng”. Lê trưởng lão liếc liếc mắt nhìn Trương Hiểu Vũ hỏi.
"Đúng vậy, nàng là thê tử ta, theo lý thì mọi việc nên được ta và nàng hai người đồng ý mới được ”.
Lê trưởng lão hỏi Trương Hiểu Vũ: "Như vậy là ngươi không đồng ý hả?".
"Xin lỗi, nếu không có nguyên nhân đặc thù thì ta sẽ không đồng ý”. Trương
Hiểu Vũ lắc đầu, hắn sẽ không vô duyên cớ vô cớ để cho thê tử mình trở
thành đệ tử môn phái khác, giả như có cái gì sơ xuất thì hối hận cũng
không kịp.
Lê trưởng lão đột nhiên hỏi Yêu Dạ nói: "Không biết