Nhưng mà dưới
sự lãnh đạo của Trì Dương thì huyện Thanh Nguyên vẫn dựa theo kế hoạch
của Nhạc Trọng mà phát triển vững vàng, tiến hành tiêu diệt toàn bộ
tang thi, sưu tầm người sống sót. Nhưng mà hành động lớn không chỉ tiến
hành một lần.
Sắc mặt Trì Dương không thay đổi thản nhiên bảobảobảo:
- Nhạc Trọng trước mắt đang ở huyện Trữ Quang. Anh ta đã đánh hạ huyện
Trữ Quang. Lần nữa tổ kiến một đoàn bộ hạ, người sống sót dưới trướng
cũng đạt tới một vạn bảy ngàn người.
Một vạn bảy ngàn người! !
Nghe con số như thế thì người đang ngồi trong phòng hợp huyện Thanh
Nguyên hít khí lạnh. Bọn họ trong khoảng thời gian này không ngừng có
người sống sót gia nhập. Nhưng mà nhân khẩu trong căn cứ cũng chỉ đạt
tới một vạn hai ngàn người mà thôi. Nhạc Trọng lẻ loi ở bên ngoài có thể đánh hạ một cơ nghiệp to lớn như vậy, làm cho nội tâm của mọi người
tràn ngập kính sợ.
Quách Vũ khẽ nhíu mày:
- Huyện Trữ Quang! ! Chợ hạt của huyện Trữ Quang a! Ở bên kia có một đám tang thi số lượng không nhỏ, số lượng chỉ sợ có mười vạn trở lên.
Quách Vũ chủ trì công tác thu thập tình báo, tang thi lớn chung quanh đều biết rõ ràng.
Công tác thu thập tình báo vô cùng trọng yếu, nếu như có thể biết rõ quỹ tích của thi đàn lớn thì có thể tiến hành cố thủ hoặc tránh đi. Bởi vậy chuyên môn có một đám bộ đội chuyên môn phụ trách tình báo.
Nhạc Trọng chiếm đoạt huyện Trữ Quang thì nhân khẩu vượt qua cả huyện
Thanh Nguyên. Nhưng mà sức chiến đấu của bộ đội huyện Trữ Quang không
đươc huấn luyện hoàn chỉnh và kém xa huyện Thanh Nguyên.
Trì Dương vẻ mặt nghiêm nghị bảobảobảo:
- Đúng vậy! Nhạc Trọng đã cho biết rõ có thi đàn tấn công về phía huyện
Trữ Quang. Anh ta cũng phái người phối hợp với chúng ta tấn công tang
thi ở huyện Trữ Quang. Từ giờ trở đi công tác trọng tâm của chúng ta là
tiêu diệt tang thi ở huyện Trữ Quang, hy vọng mọi người có thể mau chóng đả thông liên hệ với Nhạc Trọng.
- Vâng!
Tất cả mọi người lớn tiếng ứng một tiếng, sĩ khí cực kỳ cao hô lên.
Sau khi có quyết định, cả huyện Thanh Nguyên đều động, đệ nhất doanh
tinh nhuệ nhất, đệ nhị doanh cũng phát động tiến công quy mô nhỏ vào
tang thi của huyện Trữ Quang.
- Nhạc ca ca, anh tìm tôi có chuyện gì?
Trong huyện Trữ Quang, trải qua một ngày huấn luyện thì làn da trắng nộn của Đồng Hiểu Vân đã hơi đen, đi tới bên người Nhạc Trọng và hiếu kỳ
hỏi.
Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân đều gia nhập vào trong huấn luyện gian khổ
với những chiến sĩ được Nhạc Trọng huấn luyện. Hai đại mỹ nữ vốn có làn
da trắng nõn bây giờ đã sậm đen.
Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân hai nữ đều có thực lực cường hoành đi theo
Nhạc Trọng cùng chiến đấu. Cố Mạn Tư, Mã Lỵ Lỵ, Tằng Phương các nàng thì không dám tiếp nhận huấn luyện gian khổ như vậy, thanh thản ổn định
giống như quý phu nhân ở lại trong biệt thự.
- Ăn nó!
Nhạc Trọng móc một quả xà đản quả màu hồng đưa cho Đồng Hiểu Vân.
Đồng Hiểu Vân tiếp nhận xà đản qua của Nhạc Trọng đưa qua. Thập phần tín nhiệm ăn mấy cái là hết xà đản quả. Nàng cùng Nhạc Trọng ở chung một
thời gian ngắn, biết rõ Nhạc Trọng sẽ không hại nàng.
Sau khi Đồng Hiểu Vân ăn xà đản quả vào trong bụng chợt hóa thành từng
đạo nhiệt lưu cuồn cuộn chảy quanh cơ thể của Đồng Hiểu Vân, cường hóa
cải tạo thân thể nàng. Thân thể nàng bị nhiệt lưu bao trùm, lập tức toàn thân nóng lên, phát nhiệt. Đầu nặng choáng váng và thở phì phò, thoáng
cái xụi lơ trong ngực của Nhạc Trọng.
- Lão công! Anh đang làm gì đó?
Trác Nhã Đồng nhìn qua Đồng Hiểu Vân vô lực dựa vào trong ngực của Nhạc Trọng thì đi tới, uyển chuyển khuyên:
- Anh muốn ăn Hiểu Vân thì bảobảobảo thẳng. Cần gì phải dùng thủ đoạn này chứ?
Đồng Hiểu Vân lúc này khuôn mặt ửng đỏ, hơi thở ồ ồ. Yếu đuối tựa vào
trong ngực của Nhạc Trọng, nhìn qua giống như tiểu nữ hài bị hạ xuân
dược.
Nhạc Trọng nhìn Trác Nhã Đồng và thản nhiên bảobảobảo:
- Anh đang giúp nàng tiến hóa!
Trác Nhã Đồng nhìn kỹ vẻ mặt của Đồng Hiểu Vân thì áy náy nhu thuận bảobảobảo:
- Thật có lỗi, em trách oan cho anh rồi!
Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng mỉm cười không chú ý loại chuyện nhỏ nhặt này.
Đồng Hiểu Vân bị thiêu đốt như vậy suốt một ngày, ngày hôm sau mới thanh tỉnh lại, nàng vừa tỉnh lại thì nhìn thấy Nhạc Trọng đang ở bên người.
Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân tỉnh táo thì khẽ mĩm cười bảobảobảo:
- Em tỉnh rồi! Cảm giác tốt chứ?
Đồng Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng vẻ mặt hưng phấn bảobảobảo ra:
- Ân! Em tốt hơn nhiều! ! Nhạc ca ca, em đã trở thành người tiến hóa! Em là người tiến hóa hệ tinh thần, còn có được năng lực thao túng niệm
lực.
bảobảobảo xong Đồng Hiểu Vân đưa ngón tay phải lên, một bông hoa trong
bình lăng không bay tới trước mặt của nàng, chính là lực lượng thao túng niệm lực.
Đồng Hiểu Vân đạt được năng lực mới này thì vô cùng hưng phấn, liên nàng di chuyển các vật trong phòng bay khắp nơi.
Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân chơi vui vẻ như vậy, tâm niệm vừa động hỏi:
- Em có thể di động anh không?
Nhạc Trọng cũng muốn nhìn một chút năng lực mới của Đồng Hiểu Vân có hữu hiệu với nhân loại hay không. Nếu như hữu hiệu với nhân loại, như vậy
điều này cực kỳ biến thái. Cơ hồ vô địch trong cận chiến cùng cấp.
- Em thử xem!
Đồng Hiểu Vân nhướng mày. Nhìn qua Nhạc Trọng và phát động niệm lực,
nhưng mà niệm lực của nàng tới bên người của Nhạc Trọng thì như đá vào
biển, không có bất kỳ hiệu quả.
- Vô dụng rồi!
Đồng Hiểu Vân có chút uể oải bảobảobảo ra.
Nhạc Trọng an ủi:
- Không sao. Năng lực này của em rất mạnh đấy. Anh đoán năng lực này
không có hiệu quả với sinh mạng thể bình thường. Nhưng mà em có thể điều động các loại vật thể công kích địch nhân. Nếu như em đủ cường hoành,
thậm chí có thể dùng niệm lực ngăn cản viên đạn bắn tới đấy.
- Ân!
Đồng Hiểu Vân gật gật đầu, sau đó cúi đầu nhìn qua bàn tay nhỏ bé của
nàng, nàng vốn sững sờ, sau đó lập tức vọt vào trong phòng tắm và hưng
phấn hét lên.
- Em biến trắng. Em biến trắng rồi!
Đồng Hiểu Vân sau khi ăn xà đản quả thì trải qua xà đản quả cải tạo, tạp chất trong thân thể được bài trừ một lần. Da thịt hơi đen của nàng đã
trắng trở lại rồi.
Đồng Hiểu Vân mặc dù đạt được kỹ năng chiến đấu cường đại, lựa chọn tiến hành huấn luyện cường độ cao. Nhưng mà nhìn thấy làn da trắng nõn của
mình từng ngày đen lại, nàng cảm thấy cực kỳ đau lòng, dù sao có rất ít
nữ hài tử không yêu cái đẹp. Đặc biệt là Đồng Hiểu Vân vốn là tiểu mỹ
nữ, đối với dung mạo của mình thì càng thêm để ý. Hiện tại nàng chẳng
những đạt được lực lượng cường đại, ngay cả da cũng trở lại nguyên
trạng, vô cùng hưng phấn kêu lên.
- Cảm ơn Nhạc ca ca! Anh quá tốt!
Đồng Hiểu Vân lúc này từ trong nhà tắm lao ra ngoài, nhảy vào trong ngực của Nhạc Trọng và hôn lên tục vài cái lên mặt của Nhạc Trọng.
Thiếu nữ đẹp hiến hôn, Nhạc Trọng cũng thập phần ưa thích. Cúi đầu hôn
lên môi đỏ của Đồng Hiểu Vân. Đồng Hiểu Vân cũng dùng tay mịn vuốt ve
lưng của Nhạc Trọng và ôm chặt Nhạc Trọng.
Rời môi mà vẫn còn dư vị.