- Giết sạch đám nước ngoài!
- Cho bọn hắn nợ máu trả máu!
- …
Người bản địa nghe được hơn bảy trăm đồng bào bị người chém đầu, nhất
thời vô cùng phẫn nộ, bọn hắn hình thành một cỗ lực lượng đầy ngập lòng
căm phẫn du hành trên đường phố Lan Sơn.
Thật nhiều nô lệ nước ngoài bị chủ nhân kéo đi ra, trực tiếp ném vào
dòng người phẫn nộ bị tươi sống đánh chết. Còn có thật nhiều người bị
thiêu cháy, thật nhiều người vây xem còn cười to khoái trá.
Lúc này Lý Thế Dân đã lặng lẽ tiềm nhập vào Lan Sơn thị, khi hắn nhìn
thấy cảnh tượng này, lồng ngực bừng lên ngọn lửa, tràn ngập phẫn nộ rít
lên:
- Đám súc sinh! Súc sinh không nhân tính!
- Cứu tôi…cứu tôi…
Một cô gái nước ngoài vẻ mặt hoảng sợ hướng chỗ Lý Thế Dân chạy tới. Một nhóm con nít mười hai mười ba tuổi chạy theo, tay cầm chủy thủ đâm vào
người nàng, máu tươi văng khắp nơi.
So sánh với người lớn, những đứa bé kia càng thêm đáng sợ, thế giới quan của bọn nhỏ còn chưa kịp thành hình, vì vậy hành hạ một mạng người tới
chết chẳng khác gì là giết chết một con kiến.
[CHARGE=3]
Cô gái ngoại quốc kia chỉ thoáng chốc đã bị loạn đao phân thây, máu tươi văng khắp nơi, đầu bị cắt xuống, thật nhiều người bản địa còn cười vây
xem.
Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố kia, lý trí trong lòng Lý Thế Dân bắt đầu hỏng mất:
- Đáng chết! Tất cả đều đáng chết!
Hắn rút đại cung nhắm ngay một đứa bé đang cầm đầu của cô gái kia!
Dây cung bật ra, mũi tên cắt qua hư không xỏ xuyên qua thân thể đứa trẻ, đồng thời sức đi không giảm, liên tục xuyên thủng thân thể bảy người
khác mới nổ tung oa, đường phố nhiễm lên một tầng máu tươi.
Bạo Liệt Tiễn! Đây là kỹ năng của Lý Thế Dân, hắn không chỉ là một cung
thủ mạnh mẽ đồng thời còn là tiến hóa giả nhanh nhẹn 43 cấp. Sau khi bắn chết nhóm người kia, Lý Thế Dân thiện lương thành thật đã chết, hắn đã
biến thành một gã đồ tể lòng dạ độc ác.
Lý Thế Dân dùng một mũi tên bắn chết bảy người bản địa, thân hình điên
cuồng thối lui, đồng thời giương cung cài tên lại bắn thêm ba mũi tên
hướng về chỗ đám người dày đặc.
Ba mũi Bạo Liệt Tiễn nháy mắt xỏ xuyên qua hơn mười người lập tức nổ tung mang theo từng trận huyết vụ.
Người thành thật một khi tức giận sẽ cực kỳ đáng sợ, bọn họ hết sức dễ
dàng đi từ cực đoan này chuyển biến qua một cực đoan khác.
Nguyên bản Lý Thế Dân là một nam nhân có dũng khí lại có thực lực, chỉ
là tính cách của hắn thành thật còn có chút yếu đuối, vì vậy mới bị La
Văn Thuật cưỡi lên đầu tác oai tác phúc. Lúc này hắn chợt biến thành một đầu dã thú tùy thời đều muốn xé xác người khác, vì vậy hắn mới có thể
hoàn toàn không chút kiêng nể phát huy ra toàn bộ thực lực của chính
mình.
Hai mươi mấy người bản địa thoáng chốc chết trong tay Lý Thế Dân, nguyên đám người nhất thời lâm vào trong hỗn loạn, trúng tên tử thương vô số.
Lý Thế Dân bắn chết hai mươi mấy người bản địa từ sau lưng móc ra những
vật dẫn lửa ném vào trong những gian phòng làm bằng gỗ dễ cháy.
Ở trong cuối thời, đại bộ phận địa phương đã khôi phục thói quen sử dụng củi lửa thiêu đốt, vì thế vật dẫn lửa vừa rơi lên phòng liền bốc cao,
ngọn lửa dâng lên ngùn ngụt.
Lý Thế Dân châm lửa ở thật nhiều địa phương, thân hình chớp động đã biến mất trong khói lửa. Lan Sơn thị là hang ổ của Ngô Nham Hồng, ở trong
này cao thủ nhiều như mây, cường giả như mưa. Hắn cũng không nghĩ chỉ
một mình đối kháng toàn bộ cao thủ Lan Sơn thị. Nhưng nơi này thật lớn,
nếu hắn muốn tìm một chỗ ẩn thân cũng không thành vấn đề.
Ở bên trong Lan Sơn thị rất nhanh đã bốc cao ngọn lửa, từng đám cảnh sát không ngừng chuyển động bên trong thành phố. Cao tầng cũng phái thật
nhiều cao thủ truy tìm dấu vết của Lý Thế Dân nhưng không thu hoạch được gì.
Đại Lan sơn là một dãy núi non nhỏ, địa hình phức tạp, rừng cây, bụi rậm, đầm lầy, núi non, bên trong thật nhiều biến dị thú.
Lúc này tuyết trắng rơi đầy, cả Đại Lan sơn đều nhuộm thành một tầng trắng tuyết.
Bên trong núi tuyết, mấy chấm đen nhỏ đang gian nan bước đi, chính là nhóm người Nhạc Trọng.
- Thế nào? Có thể tìm được tung tích của nhóm người Trần Dao hay không?
Nhạc Trọng nhìn Minh Giai Giai hỏi.
Mũi của ảnh lang cực kỳ linh mẫn, so với chó nghiệp vụ được huấn luyện
nghiêm khắc còn mạnh hơn gấp mười mấy lần, đây cũng là chủ lực tìm người của Nhạc Trọng.
Minh Giai Giai nhìn qua ảnh lang, nói:
- Không được! Thời gian đã quá lâu, hiện tại trời đang rơi tuyết, mùi vị của họ đã hoàn toàn bị che lấp. Hơn nữa bọn họ hẳn là thông minh một
chút nên đã có thủ đoạn che giấu mùi vị, nếu không hiện tại hẳn là phải
chết!
Trong Lang Nha doanh của Ngô Nham Hồng cũng có dị sĩ tài ba ùn ùn, cao
thủ nhiều như mây. Nếu dễ dàng tìm được nhóm người Trần Dao, chỉ sợ đã
sớm bị Ngô Nham Hồng thủ tiêu.
- Xem ra chỉ có thể dùng biện pháp quê mùa nhất!
Nhạc Trọng trầm mặc một lát nhìn vào Đại Lan sơn chậm rãi nói.
- Trần Dao! Tôi là Nhạc Trọng, tôi đã tới!
Nhạc Trọng lớn tiếng quát.
Một cao thủ tên Trần Lạc đứng cạnh Nhạc Trọng liền phát động kỹ năng sóng âm khuếch tán.
Sóng âm khuếch tán vốn là kỹ năng 3 cấp thập phần gân gà, có thể đem
thanh âm của thi thuật giả hướng chung quanh khuếch tán ra xa. Cấp bậc
cường hóa càng cao thì phạm vi thanh âm khuếch tán càng lớn. Mặc dù Trần Lạc không cường hóa kỹ năng 3 cấp kia, nhưng vẫn có thể đem thanh âm
của Nhạc Trọng khuếch trương ra trong phạm vi năm cây số chung quanh.
- Trần Dao! Tôi là Nhạc Trọng, tôi đã tới!
Từng vòng sóng âm được năng lực của Trần Lạc khuếch trương về hướng bên trong Đại Lan sơn tràn đi.
Mười mấy phút sau, mặt đất chấn động, hơn mười con hắc lân hung trư hình thể thật lớn từ trong núi rừng vọt ra, chúng nhìn thấy nhóm người Nhạc
Trọng chợt phát động xung phong.
- Để em đối phó chúng nó!
Minh Giai Giai nhìn thấy hơn mười con hắc lân hung trư khổng lồ, trong mắt thoáng hiện dị quang, nhìn Nhạc Trọng nói.
Cấp bậc cường hóa của hắc lân hung trư không vượt qua 40 cấp chưa đạt
tới trình độ biến dị thú nhị giai, chính là quái vật mà Minh Giai Giai
thích liệp sát nhất.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hơn mười con hắc lân hung trư biến dị gật đầu,
hắn thật sự không xem những con biến dị thú trình độ này vào trong mắt.
Trong mắt Minh Giai Giai thoáng hiện vẻ vui sướng, chỉ về hướng đàn biến dị thú, năm con ảnh lang nhị giai nhanh như tia chớp đánh thẳng về
hướng đàn hắc lân hung trư.
Tốc độ năm con ảnh lang nhị giai nhanh như quỷ mị, chỉ trong mấy lần hô
hấp đã xuất hiện trước người hắc lân hung trư, nhảy lên đầu chúng, hai
móng vuốt đâm sâu vào trong lân giáp của chúng, mở miệng cắn xuống khối
thịt lớn.
Hắc lân hung trư da dày thịt béo, dù bị cắn xuống khối thịt lớn vẫn chưa chết, liều mạng vặn vẹo thân hình muốn hất bay ảnh lang nhưng không
được như ý.
Năm con ảnh lang nhị giai đem đầu năm con hắc lân hung trư cắn vỡ, khiến chúng hoàn toàn tử vong.
Thừa cơ hội này mười một con hắc lân hung trư đã vọt tới cách chỗ Nhạc Trọng còn chưa đầy hai mươi thước.