Một thiếu phụ ăn mặc xinh đẹp, dáng người có chút đẹp đẽ xinh xắn nhìn qua Nhạc Trọng và nhìn Cố Viêm Dực lạnh lùng cười nói:
- Cố thiếu, hai kẻ hai lúa này là bạn của anh sao? Bọn họ cũng quá không có kiến thức a? Đây chính là yến hội do Lôi doanh trưởng tổ chức, anh
cho hai người này tiến vào hình như quá thất lễ đấy?
Viêm Vương Cố Chi Hành tại căn cứ thành phố Lũng Hãi này có thế lực
không nhỏ. Nhưng mà trong căn cứ thành phố Lũng Hãi này ngư long hỗn
tạp, các loại thế lực cài răng lược. Viêm Vương Cố Chi Hành tuy là người cường hóa, nhưng mà trong ít thế lực lớn cũng không phải nhân vật cái
gì không dậy nổi. Trong căn cứ có quân đội duy trì trật tự, Viêm Vương
Cố Chi Hành nếu dám dùng thế lực của mình đối khó người trong đặc khu,
một phát hỏa tiễn 40 là tiễn bọn họ quy thiên ngay.
Hai thiếu phụ xinh đẹp này trong căn cứ chính là nữ nhân của bang chủ
hai thế lực lớn Thanh Lang Bang, Đại Đao Bang. Thanh Lang Bang, Đại Đao
Bang là hai bang phái phụ thuộc vào Lôi Thành, chuyên môn giúp cho Lôi
Thành, Lôi Thắng làm chút ít chuyện dơ bẩn mà bọn họ không muốn ra mặt.
Hai bang phái này thường xuyên tranh phong, ám đấu với thế lực của Viêm
Vương Cố Chi Hành.
Thiếu phụ tóc vấn cao chính là nữ nhân của bang chủ Vương Thiên Thanh
Lang Bang, tên là Trương Diễm. Nữ nhân mặc trang phong đẹp đẽ chói mắt
và dáng người diễm phụ chính là nữ nhân của Tiết Nhất Đao bang chủ Đại
Đao Bang, tên là An Nghiên Hoa.
Nghe được cái kia hai gã xinh đẹp nữ nhân mỉa mai, Nhạc Trọng nhướng
mày, dừng bước, ánh mắt lạnh như băng chằm chằm vào Thanh Lang Bang bang chủ Vương Thiên.
Vương Thiên nhìn ánh mắt lạnh như băng của Nhạc Trọng nhìn qua thì thân
thể run lên, hung hăng tát một cái vào mặt của Trương Diễm, hung dữ
mắng:
- Tiện nhân! Mày câm miệng cho lão tử. Vị trước mắt này chíh là Nhạc
Trọng Nhạc đội trường! Còn không quỳ xuống xin lỗi Nhạc đội!
Bang chủ Vương Thiên của Thanh Lang Bang cũng có tham dự cuộc chiến tiêu diệt đàn chuột biến dị, hăn cũng tận mắt nhìn thấy Nhạc Trọng cường
hoành. Đồng thời với tư cách tay sai của Lôi Thành, hắn cũng tinh tường
lực lượng trong tay của Nhạc Trọng có thể chiến một trận với Lôi Thành,
là đối tượng mà chủ tử Lôi Thành cực kỳ muốn lôi kéo. Băng Vương Hội bị
diệt như thế nào hắn cũng rõ ràng, hắn cũng không muốn trở thành Trương
Vân thứ hai.
Trương Diễm chẳng qua là một trong rất nhiều nữ nhân của Vương Thiên,
hắn cũng chỉ đem Trương Diễm trở thành một món đồ chơi, cũng không có
quá mức coi trọng.
Trương Diễm bị Vương Thiên tát một cái, khuôn mặt thoáng cái sưng lên.
Sắc mặt của nàng ta trở nên vô cùng tái nhợt, hai mắt nước mắt tuôn ra,
nàng nhìn qua Nhạc Trọng vô cùng khuất nhục quỳ gối trước Nhạc Trọng và
khóc rống nói ra:
- Thực xin lỗi, Nhạc Trọng đội trưởng! Là tôi có măt như mù, mạo phạm ngài.
Tuy Vương Thiên mặc áo mũ chỉnh tề trong yến hội, nhưng mà hắn cũng là
thế hệ tâm ngoan thủ lạc,Trương Diễm cũng không dám có chút trái lời của Vương Thiên.
Vương Thiên có chút vô sỉ nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:
- Thật có lỗi, Nhạc đội trường! Tôi là Thanh Lang Bang Vương Thiên, là tôi quản giáo không nghiêm! ! Kính xin ngài thứ lỗi.
Nhạc Trọng nhìn qua bang chủ Đại Đao Bang Tiết Nhất Đao một cái, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Tiết Nhất Đao.
Tiết Nhất Đao lập tức cảm thấy trong nội tâm sinh ra hàn ý. Nhưng mà hắn đã quen làm bang chủ, cũng không muốn học vô sỉ như Vương Thiên kia
được, nhìn qua Nhạc Trọng nịnh nọt ton hót cho qua. Hắn chỉ lặng lẽ
đứng đó, không cho An Nghiên Hoa xin lỗi Nhạc Trọng.
An Nghiên Hoa trông thấy Trương Diễm quỳ gối trước người Nhạc Trọng thì
làm sao không biết mình đá phải tâm thép, sắc mặt trắng bệch, nhìn qua
Tiết Nhất Đao đi tới vài bước, hy vọng nam nhân này bảo hộ cho nàng.
- Quản tốt miệng thúi của nữ nhân của mày!
Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Nhất Đao đang trầm mặc, trong mắt hàn quang
lóe lên đi tới trước một bước, hung hăng tát vào mặt của Tiết Nhất Đao
một cái, đánh cho Tiết Nhất Đao mắt bốc kim tinh, khóe miệng tràn máy.
- Mày muốn chết!
Tiết Nhất Đao từ khi phụ thuộc Lôi Thành, sau đó lên làm bang chủ Đại
Đao Bang, một đường thuận phong sơn thủy, cũng chưa từng bị người nào vũ nhục như vậy. Hắn thoáng cái huyết khí xông lên, hai mắt đỏ thẫm, cũng
không để ý thực lực song phương chênh lệch, một đấm đánh về phía .
Tiết Nhất Đao trước tận thế là một huấn luyện viên quyền thái. Nắm đấm
vừa nặng vừa nhanh, người bình thường chỉ cần bị hắn đánh trúng một
quyền sẽ bị hắn phế bỏ. Hắn có một thân bổn sự, cộng thêm phụ thuộc Lôi
Thành từ sớm cho nên được nâng đỡ thật nhiều.
- Ngu xuẩn!
Tiết Nhất Đao đánh ra một quyền này còn có thể uy hiếp người cường hóa
cấp thấp, nhưng mà chống lại Nhạc Trọng là người cường hóa tốc độ nhanh
gấp bảy lần người bình thường lại chậm kinh người.
Nhạc Trọng né qua một bên đá một cước, nhẹ nhõm né qua Tiết Nhất Đao
công kích. Một kích của hắn đá vào chân của Tiết Nhất Đao, trực tiếp đá
Tiết Nhất Đao té trên mặt đất, sau đó một cước nện vào lưng của Tiết
Nhất Đao.
Tiết Nhất Đao oa một tiếng rồi phun một ngụm máu tươi, giống như chó chết giãy dụa với chân của Nhạc Trọng không ngừng.
Tuy đều là tay sai dưới trướng của Lôi Thành, Vương Thiên cùng Tiết Nhất Đao hai người bằng mặt không bằng lòng, song phương nói lý ra ra là vì
lợi ích mà ám đấu không ngớt. Nhìn thấy Tiết Nhất Đao như chó chết bị
Nhạc Trọng dẫm nát dưới chân, trong lòng Vương Thiên bên kia có chút hả
hê, lại có chút sợ hãi, tâm tình đúng là cực kỳ phức tạp.
- Nhạc đội, là miệng của tôi thối! Là miệng tôi tiện, cầu ngài buông tha Nhất Đao! Van cầu ngài! Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!
An Nghiên Hoa nhìn thấy Tiết Nhất Đao bị Nhạc Trọng dẫm nát dưới chân,
giông như chó chết không ngừng giãy dụa, thoáng cái quỳ gối trước người
của Nhạc Trọng và đau khổ cầu xin.
Trong tận thế nhân mạng còn kém hơn cả con chó. An Nghiên Hoa lớn lên
làm dáng người xinh đẹp, nếu không có Tiết Nhất Đao che chở nàng. Nàng
tuyệt đối không có khả năng vượt qua sinh hoạt tốt như vậy. Tiết Nhất
Đao đối xử với nàng coi như tốt, cũng không có như Vương Thiên xem như
đồ chơi mà sử dụng, nàng cũng tồn tại tâm tư báo đáp Tiết Nhất Đao.
Xung đột bên này bị nhân viên bảo an chú ý tới, bảy tên người cường hóa
mặc đồng phục màu đen đi qua bên này, vây quanh Nhạc Trọng cùng Tiết
Nhất Đao.
- Xảy ra chuyện gì?
Một gã dáng người khôi ngô, thế đứng thẳng, làn da ngăm đen, thân thể rắn chắc, hai mắt hữu thần tiến lên hỏi.
Vương Thiên tiến lên một bước, nhìn qua tên bảo tiêu này và nói:
- Giao đội trưởng, đây là hiểu lầm mà thôi! Là Thạch Mã Trấn Nhạc Trọng
Nhạc đội trường cùng Đại Đao Bang Tiết Nhất Đao huynh đệ xảy ra chút
hiểu lầm nhỏ. Không có đại sự gì.
Vương Thiên nhanh chóng điểm ra thân phận của Nhạc Trọng. Lôi Thành muốn mời chào Nhạc Trọng, chiếm đoạt thế lực của Nhạc Trọng thì không ít
người biết trong lòng. Vương Thiên có thể không muốn bởi vì mình làm
cho bộ hạ trực thuộc của Lôi Thành và Nhạc Trọng có xung đột. Nếu là như vậy, sau đó Lôi Thành tuyệt đối không tha cho hắn.
Tên bảo tiêu này là cao thủ người cường hóa dưới trướng của Lôi Thành, tên là Giao Minh.
Nghe được tên của Nhạc Trọng thì ánh mắt co rút lại đánh giá Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng dời chân dẫm nát Tiết Nhất Đao ra, nhìn qua Giao Minh mỉm cười nói.
- Đây đúng là một hồi hiểu lầm.
Tiết Nhất Đao chậm rãi đứng lên, vô cùng oán độc nhìn Nhạc Trọng, cố nén sát ý và tức giận trong lòng nhìn qua Giao Minh nói:
- Đây là một hồi hiểu lầm.