Thần Ma Hệ Thống

Chương 140: Chương 140: Trảm sát Tiết Khai Sơn




Nhạc Trọng tiến lên một bước dài, hắn trải qua nhiều lần cường hóa tốc độ nên dễ dàng đuổi theo Tiết Khai Sơn.

Tiết Khai Sơn hoảng hốt, một trảo oanh thẳng vào mặt Nhạc Trọng.

Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe, dễ dàng tránh khỏi một trảo của Tiết Khai Sơn, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn xích hồng sắc hỏa diễm trào ra trong tay hắn. Hắn nhẹ nhàng vỗ lên bên hông Tiết Khai Sơn, xích hồng sắc ma diễm mãnh liệt tràn tới, đem tầng tấm chắn mỏng cản trở thiêu hủy thành một động lớn, hỏa diễm cuồng bạo trực tiếp đem phần eo Tiết Khai Sơn thiêu đốt thành lỗ thủng.

Tiết Khai Sơn phát ra một thanh âm hét lớn bi thảm, hai tay vung mạnh về hướng Nhạc Trọng nhưng ngay cả góc áo của hắn cũng không hề đụng tới.

Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe, quấn ra sau lưng Tiết Khai Sơn, một chưởng vỗ lên xương cột sống của hắn, hỏa diễm cuồng bạo trào ra đem tầng tấm chắn mỏng trên người hắn đốt phá hoàn toàn, trực tiếp đốt thành một động lớn trên người Tiết Khai Sơn.

Bạch Cốt đứng bên cạnh bước lên một bước, một búa nặng nề bổ lên đầu Tiết Khai Sơn, cứng rắn đem đầu hắn chém tới vặn vẹo nghiêng sang một bên, biến thành một cỗ thi thể vô lực ngã trên mặt đất.

- Thật là lợi hại!

Trần Thạch Đầu nhìn thấy Nhạc Trọng thật dễ dàng đã đem Tiết Khai Sơn có được thân thể đao thương bất nhập, còn có được năng lực kỳ dị chém giết, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi. Hắn tự phụ võ nghệ cao cường, nhưng ngay cả thân thể Tiết Khai Sơn cũng không thể chạm tới, mà Nhạc Trọng chẳng khác gì giết một con gà thật dễ dàng đã đem Tiết Khai Sơn thủ tiêu.

Nhạc Trọng đi tới trước người Tiết Khai Sơn, cẩn thận tra xét một chút, xác định thân phận hắn:

- Hắn là cường hóa giả!

Trên người Tiết Khai Sơn đeo đầy trang bị cường hóa của Thần Ma hệ thống, đại bộ phận trang bị Nhạc Trọng cũng có, chỉ có vòng cổ màu bạc hắn đeo trên người khiến Nhạc Trọng chú ý, tự tay đem vòng cổ tháo xuống.

- Bí bảo Cụ Phong hạng liên cấp 3: sau khi trang bị độ nhanh nhẹn +5, vòng cổ có kỹ năng Cụ Phong Xuy Phất. Có thể phóng thích một cơn lốc đem địch nhân tới gần thổi bay, uy lực cơn lốc do tinh thần lực người mang quyết định!

- Thứ tốt!

Nhạc Trọng nhìn thấy vòng cổ, hai mắt tỏa sáng, bản thân vòng cổ còn có cường hóa nhanh nhẹn +5, còn có thêm một kỹ năng, chứng thật là bảo bối cực kỳ hữu dụng.

Về phần Tiết Khai Sơn mặc phòng hộ phục nhất cấp trên người, loại trang bị rác rưởi này Nhạc Trọng có chút chướng mắt, dùng cùng một loại trang bị cũng không mang tới hiệu quả tăng thêm cường hóa.

Những tù binh kia nhìn thấy Tiết Khai Sơn dễ dàng bị giết chết, tất cả đều ngồi chồm hổm trên mặt đất lạnh run, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng tràn ngập vẻ kinh hãi cùng hoảng sợ.

Tiết Khai Sơn vừa chết, chống cự trong Mộc Dương thôn hoàn toàn tan rã. Bộ đội của Nhạc Trọng cũng thuận lợi đi vào Mộc Dương thôn, duy trì ổn định, tiếp thu dân cư cùng vật tư trong thôn.

Nếu có kẻ nào thừa dịp rối loạn cưỡng gian nữ nhân, cướp bóc vật tư một khi bị bắt được sẽ xử bắn ngay tại chỗ. Dưới dạng quân pháp tàn khốc làm kinh sợ, người sống sót trong Mộc Dương thôn đều thành thật ngồi trên mặt đất, hai tay ôm đầu, hoặc là trốn trong phòng không dám đi ra.

- Tiết Khai Sơn đúng là tên ngu xuẩn!

Nhạc Trọng vừa đi vào Mộc Dương thôn, nhìn cảnh tượng trong thôn thầm nghĩ.

Nhạc Trọng nhìn thấy nơi nơi đều là người sống sót sắc mặt xanh xao, trên thân thể họ tản ra mùi hôi thối, trong hai mắt không thấy chút ánh sáng, trên đường phố đều có thể tùy ý thấy được phân, nước tiểu của nhân loại, đi ngã tư đường đều ngửi được mùi tanh tưởi.

Hiển nhiên Tiết Khai Sơn không hề có chút tâm tư đặt trong việc thống trị Mộc Dương thôn, nếu hắn không có được một thân dị năng cường hóa thì cái rắm cũng không phải. Một gã có thực lực mạnh mẽ chưa chắc là một người thống trị đủ tư cách.

Các đội viên dùng súng đem người sống sót trong thôn đuổi ra, mỗi người được phát một ít bánh bắp, sau đó lại áp giải họ đi ra bên ngoài. Ở Thạch Mã trấn có đủ phương tiện, có thể cất chứa mấy ngàn người, hiện tại chỉ thiếu nhân khẩu.

Đội viên nhìn thấy những người sống sót chật vật không chịu nổi lại giống như hổ đói cắn nuốt bánh bắp, trong mắt đều lộ ra vẻ đồng tình cùng cảm giác ưu việt. Hiện tại bọn họ đều được ăn cơm no, thường thường còn có cá tôm cùng thịt rắn, rau dại làm thực phẩm phụ, so với những người sống sót này hạnh phúc hơn không biết bao nhiêu lần.

Nhạc Trọng vừa đi vào tòa nhà của Tiết Khai Sơn ở lại, Đại Cẩu Tử liền đón chào, có chút nịnh hót nói:

- Nhạc đội, anh xem!

- Thật nhiều nữ nhân! Nơi này sao lại có nhiều nữ nhân như vậy?

Nhạc Trọng nhìn theo tay của Đại Cẩu Tử, chỉ thấy nơi đó đứng đầy nữ nhân, phỏng chừng phải vượt qua một trăm năm mươi người, nhiều nữ nhân chen chúc trong sân nhỏ nhìn qua có chút đồ sộ.

Đại Cẩu Tử giải thích với hắn:

- Đây đều là nữ nhân bị Tiết Khai Sơn bắt được, sau khi giết hết cảnh sát trong Mộc Dương thôn, hắn đem toàn bộ nữ nhân có chút tư sắc vô luận là lớn nhỏ trong thôn đều bắt lại đây làm đồ chơi của mình. Tòa nhà này cùng hai tòa nhà bên cạnh đều là địa phương nhốt nữ nhân cung cấp cho hắn tiết dục!

Nhạc Trọng nhìn thoáng qua đoàn nữ nhân kia, khẽ thở dài nói:

- Thật sự là loại nào cũng có!

Đại Cẩu Tử nhìn Nhạc Trọng lộ ra dáng tươi cười mà bất kỳ nam nhân nào cũng hiểu được, hai gã đội viên mang theo bốn nữ nhân đi tới:

- Nhạc đội, chúng chọn lựa cho ngài vài người, mấy nàng đều là xử nữ chưa bị Tiết Khai Sơn chạm qua. Một nhóm mềm mại thủy linh, ngài nhất định sẽ thích!

Trong bốn nữ nhân kia có một tiểu hộ sĩ mặc quần áo y tá chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, bộ dạng xinh xắn lanh lợi, có đôi mắt xinh đẹp. Một nữ tính tri thức mang tất chân màu đen, bộ quần áo công sở, khí chất xuất chúng, tóc dài xõa vai, gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết. Một cô gái mặc quần jean, áo sơ mi, dáng người cực kỳ thành thục, nhuộm tóc vàng cùng bấm nhiều lỗ tai, nhìn qua có chút phản nghịch. Một cô gái mái tóc đen dài buộc kiểu đuôi ngựa, dáng người lả lướt, điềm đạm nho nhã.

Bốn nữ nhân kia có khí chất xuất chúng cùng xinh đẹp nhất trong đám nữ nhân đông đảo kia. Trong đó cô gái nhìn qua phản nghịch cùng cô gái điềm đạm nho nhã có vài phần giống nhau.

Sau khi thế giới biến dị, trật tự ngày trước đã bắt đầu hỏng mất. Trong Trường Quang thôn đại đa số đội viên chính thức đều có được ngoài hai nữ nhân. Nhạc Trọng đã có Lộ Văn, Quách Vũ hai đại tiểu mỹ nữ. Đại Cẩu Tử luôn cẩn thận quan sát tính cách Nhạc Trọng, nhìn ra được hắn cũng không phải dạng thánh nhân không thích nữ sắc, vì vậy luôn chủ động giúp hắn chọn lựa nữ nhân xinh đẹp đưa tới bên giường.

- Không tệ! An bài các nàng làm thị nữ của tôi!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn bốn nữ nhân xinh đẹp kia, thản nhiên nói. Hắn chỉ cần lên tiếng, Đại Cẩu Tử sẽ an bài thập phần thỏa đáng, không cần hắn đi hao phí tâm tư.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.