Thần Ma Thiên Tôn

Chương 541: Chương 541: Cự Linh Quỷ vương




Trong tay Thanh Tước Vương cầm gói đồ của Đàn Càn hòa thượng, từ bên trong lấy ra một đống lớn kinh thư, có kinh thư bằng chất giấy ố vàng, cũng có kinh thư do thẻ tre khắc thành, còn có cả kinh thư khắc bằng mai rùa, hơn mấy chục quyển.

- Đúng là một tên hòa thượng nghèo, không ngờ tất cả đều là kinh Phật.

Thanh Tước Vương nhếch cằm lên, có chút thất vọng, lật tới lật lui kinh thư hơn nửa ngày, liền cất kinh thư đi.

Ninh Tiểu Xuyên đứng ở bên cạnh, nhìn chằm chằm Thanh Tước Vương, khóe miệng khẽ giật giật, cuối cùng cũng không nói cho nàng biết lai lịch của những kinh thư này, nói:

- Thanh Tước Vương, ta còn một vài chuyện phải làm, tạm thời không thể trở về Trảm Thiên hoang lĩnh. Chờ sau khi ta làm xong mọi chuyện, nhất định sẽ trở về gặp ngươi.

Vốn dĩ, Ninh Tiểu Xuyên đến Cửu Việt Cương là để tìm kiếm thông linh kỳ dược cho Ngọc Ngưng Sanh, đồng thời tìm kiếm Huyền thạch địa phẩm, để cho chiến lực của Huyền Thạch Nhân Ngẫu đạt tới cấp bậc Thiên Nhân, tùy thời có thể ứng phó với nguy cơ của Ngọc Lam Đế quốc.

Ngọc Ngưng Sanh trở thành người thủ hộ cho lạc đà huyết sắc, không biết bây giờ đã đến quốc gia lãnh thổ nào, có lẽ thương thế của nàng đã khỏi hẳn, không cần Ninh Tiểu Xuyên phải lo lắng cho nàng nữa.

Vốn dĩ, Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được một viên Huyền thạch địa phẩm, thế nhưng, viên Huyền thạch địa phẩm đó cũng đã tiêu hao hết trong mấy lần đại chiến trước.

Nếu không có Huyền thạch địa phẩm, với tu vi của hắn hiện nay, căn bản không có khả năng chống lại Thiên Nhân.

Một khi Ngọc Lam Đại Đế hoặc Kiếm Thánh từ trong luận đạo đi ra, nhất định sẽ bước vào Thiên Nhân. Nếu không có tu vi Thiên Nhân cảnh, làm sao có thể chống lại bọn họ được?

Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên phải quay trở lại Cửu Việt Cương một lần nữa.

Thanh Tước Vương cũng có chút sững sờ, chớp mắt nói:

- Thế nhưng, ngươi là người hầu của ta, ta bảo ngươi làm gì thì ngươi nhất định phải làm thế. Ta bảo ngươi trở về Trảm Thiên hoang lĩnh thì ngươi nhất định phải nghe lời a.

- Thực xin lỗi, ta không phải là người hầu của bất kỳ ai.

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên rất nghiêm túc, Thiên võ nguyên khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, theo huyết mạch lưu chuyển khắp toàn thân, lập tức thi triển thân pháp Thất Thải Na Di, hóa thành một đạo lưu quang bảy màu, phóng xuống dưới núi.

Vụt...

Gần như chỉ trong nháy mắt, thân thể Ninh Tiểu Xuyên đã liên tiếp hóa thành bảy phương vị, mỗi lần dịch chuyển, đều sẽ vượt xa hơn mười trượng.

Sau bảy lần dịch chuyển, đã đến bên bờ Nguyệt Nha hồ.

Hắn tung người nhảy lên cao, trên lưng mở ra một đôi quang dực, phóng xuống dưới vách núi.

Rất nhanh, hắn đã hạ xuống đất, phóng vào trong Hắc Vụ Quỷ Nguyên.

Sau khi hắn tu luyện ra Thiên võ nguyên khí, tốc độ đã trở nên vô cùng nhanh chóng, cho dù là Võ giả cùng cảnh giới, cũng chưa chắc có thể nhìn thấy rõ thân ảnh của hắn.

Vụt...

Sau lưng chợt truyền đến một luồng yêu khí khủng bố, một đám mây màu xanh đang nhanh chóng đuổi theo hắn.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn về phía sau, lại càng hoảng sợ hơn, không ngờ Thanh Tước Vương đã đuổi tới chỉ còn cách hắn 30 trượng, mái tóc dài đen nhánh xõa tung, bộ y phục màu xanh dán chặt lấy thân thể yêu kiều của nàng, lộ ra những đường cong mềm mại.

Tốc độ của nàng, làm sao có thể nhanh như vậy được?

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi chạy đi đâu? Ở trước mặt bổn Vương mà ngươi còn muốn chạy, chẳng lẽ không biết “tốc độ” chính là năng khiếu của bổn Vương?

Gần như chỉ trong một nhịp hô hấp, Thanh Tước Vương đã đuổi tới còn cách hắn mười trượng, trong miệng phát ra tiếng cười như chuông bạc, giống như vang lên bên tai Ninh Tiểu Xuyên.

Tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên cũng không chậm, cho dù gặp phải Võ giả Thiên Nhân cảnh bình thường, cũng có khả năng trốn thoát.

Thế nhưng, Thanh Tước Vương lại không phải Võ giả Thiên Nhân cảnh bình thường, nàng vốn là một loài Yêu thú chim, tốc độ cực nhanh, cho dù là Võ giả Thiên Nhân cảnh cũng rất khó có thể thoát khỏi từ trong tay nàng.

Thanh Tước Vương đuổi tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, dự định sẽ bắt hắn lại.

Thế nhưng, đúng lúc này, từ bên trong Hắc Vụ Quỷ Nguyên lại chợt phóng ra một đoàn quỷ vụ đằng đằng hắc khí, che trời lấp đất ập tới.

Ầm ầm ầm...

Đám quỷ vụ này ngưng tụ thành một cái ma ảnh cực lớn, lộ ra cái miệng máu dữ tợn, cắn về phía Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Tước Vương.

- Cự Linh Quỷ Vương.

Thanh Tước Vương nhướng mày, ném Hoàng Kim Thánh Mâu đoạt được từ chỗ Ngư Tịnh Thư ra, một đoàn thánh quang từ trên mũi thương lóe lên, hóa thành một đầu Giao Long hoàng kim cực lớn, nghênh đón Cự Linh Quỷ Vương.

Sau khi Hoàng Kim Thánh Mâu rơi vào tay Thanh Tước Vương, lực lượng bày ra liền trở nên khủng bố không gì sánh nổi.

Gần như chỉ trong một chiêu, đã đánh tan quỷ vụ trên bầu trời.

Grào...

Bên trong quỷ vụ truyền ra tiếng thét dài giận dữ.

Một cái quỷ thân cao hơn 80 mét từ trong quỷ vụ bước ra, làn da toàn thân đều là màu đen, trên người mọc ra ba cái đầu, trên đầu là tóc dài huyết sắc.

Nó có tổng cộng sáu cánh tay, hai cái tay người, hai cái thú trảo, hai cái vó lớn.

Đây mới là chân thân của Cự Linh Quỷ Vương.

Cự Linh Quỷ Vương chính là chúa tể của Hắc Vụ Quỷ Nguyên, đã từng thôn phệ một Thiên Nhân, tuyệt đối là một vong linh cấm kỵ khủng bố.

Sắc mặt Thanh Tước Vương cũng có chút biến đổi, lúc nhìn Ninh Tiểu Xuyên thì nào thấy bóng dáng của hắn đâu nữa?

Lúc Thanh Tước Vương và Cự Linh Quỷ Vương giao thủ, Ninh Tiểu Xuyên liền thừa cơ đào tẩu, lúc này hắn đã trốn xa ngoài mấy trăm dặm rồi.

Ninh Tiểu Xuyên xoay người nhìn lại, chỉ thấy Thanh Tước Vương đã cùng chém giết với Cự Linh Quỷ Vương, trời đất u ám, quỷ khí và yêu khí không ngừng va chạm. Chỉ là dư âm chiến đấu truyền tới, cũng đủ chấn Ninh Tiểu Xuyên thối lui mấy chục bước.

- Thanh Tước Vương thật đáng sợ, khó trách ngay cả Thánh Ngư Vương và Tam Vĩ Thương Hồ Vương cũng không dám tranh phong cùng nàng ta. Nàng có thể chiến đấu ngang ngửa với Cự Linh Quỷ Vương, chứng tỏ muốn rút đi cũng không phải là chuyện khó.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề có ác cảm đối với Thanh Tước Vương, chẳng qua, nàng hành sự vừa ngây thơ lại vừa bá đạo, giống như tất cả mọi thứ đều là của nàng, biểu hiện bên ngoài chẳng khác gì một tiểu nữ hài chưa hiểu chuyện.

Chẳng qua, mặc dù Thanh Tước Vương có chút không giảng đạo lý, nhưng lại rất che chở cho cấp dưới, vì bảo vệ đám người Ninh Tiểu Xuyên mà dám đồng thời đắc tội với Thánh Ngư Vương và Tam Vĩ Thương Hồ Vương. Nếu đổi lại là bất kỳ một vị Thú Vương hoặc bá chủ nhân loại khác, đều tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không dám tiếp tục nán lại Táng Thần Sơn này, vạn nhất Thanh Tước Vương đánh lui Cự Linh Quỷ Vương, nhất định sẽ tìm bắt hắn, đem về làm nam bộc một lần nữa.

Hắn dùng tốc độ cao nhất phóng ra khỏi Hắc Vụ Quỷ Nguyên, lao thẳng ra ngoài Táng Thần Sơn.

- Cũng không biết những tán tu Võ Đạo kia, có bao nhiêu người có thể sống sót từ trong Táng Thần Sơn đi ra.

Có 53 vị tán tu Võ Đạo cùng tiến vào Táng Thần Sơn với Ninh Tiểu Xuyên, tất cả đều là cường giả đã ngoài Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy.

Lúc tiến vào Táng Thần Sơn, Ninh Tiểu Xuyên đã đáp ứng với bọn họ, lúc ra ngoài sẽ mang bọn họ theo cùng.

Nếu đã nói lời này, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không bỏ bọn họ lại trong Táng Thần Sơn.

- Đã qua chín tháng rồi, nếu bọn họ còn sống, nhất định sẽ tập kết tại cùng một chỗ.

Ninh Tiểu Xuyên tiến về nơi mà lúc trước đã thương lượng hội họp, vì cẩn thận cho nên hắn cũng không lập tức vội vàng tiến vào nơi hội hợp, ngược lại phân ra một đạo tâm thần, tới đó điều tra tình huống.

Nơi hội hợp được giấu trong một khe núi, không hề có một ngọn cỏ nào, quái thạch lởm chởm, xung quanh khe núi không xa chính là tử khí bao trùm toàn bộ Táng Thần Sơn, từng đám tử khí vân hình thành một đoàn sương mù tử vong dày đặc.

Tại khe núi, không ngờ lại có hơn mười người tụ tập, đó đều là những tu sĩ mà chín tháng trước đã tiến vào Táng Thần Sơn cùng Ninh Tiểu Xuyên.

Đàn Càn hòa thượng, Tư Đồ Cảnh và Thiền Thừ thì lại không có trong đó, có lẽ bọn họ đã rời khỏi Táng Thần Sơn trước một bước rồi.

Với đức hạnh của Đàn Càn hòa thượng, nếu không có biện pháp rời khỏi Táng Thần Sơn, nhất định sẽ mặt dày lưu lại, không có khả năng chủ động yêu cầu mang theo Thiền Thừ rời đi.

Những tu sĩ bên trong khe núi đều chờ đợi đến phát bực, dù sao thì cũng đã chín tháng trôi qua, tâm cảnh bình thản cũng trở nên hết sức u ám.

- Các ngươi thử nói xem, có phải Ninh Tiểu Xuyên đã chết trong Táng Thần Sơn rồi không?

Một đại hán có làn da màu đồng thau lên tiếng.

- Hơn 50 người chúng ta cùng tiến vào đây, chỉ có hơn mười người sống sót, Ninh Tiểu Xuyên chết trong Táng Thần Sơn cũng không phải là chuyện lạ. Chúng ta cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, e rằng cũng chẳng khác gì chờ chết.

Một đạo cô mặc trường bào màu tím lên tiếng.

Hoàng Ngưu đạo nhân nói:

- Mọi người bình tĩnh chớ nóng vội, chờ một tháng nữa, nếu như Ninh Tiểu Xuyên vẫn không trở về, chúng ta sẽ bố trí trận pháp, mạo hiểm vượt qua khu vực tử khí xung quanh Táng Thần Sơn. Mọi người tiến vào Táng Thần Sơn, nhất định đều có chút thu hoạch, nếu như lấy át chủ bài ra, chưa chắc đã không có cơ hội đào tẩu.

Những tu sĩ khác đều khẽ gật đầu, thở dài một hơi, không có Huyền Khí cửu phẩm hộ thể thì cũng chỉ có thể dốc sức liều mạng mà thôi.

Bịch bịch…

Tiếng bước chân vang lên.

Ninh Tiểu Xuyên tiến vào khe núi, cười nói:

- Các vị chờ đã lâu rồi.

Nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, tất cả Võ giả đều cảm thấy vui vẻ, vội vàng đứng dậy.

Hoàng Ngưu đạo nhân cười lớn, nói:

- Lão đạo biết rõ tiểu tử ngươi mạng lớn, chắc chắn không thể nào dễ vẫn lạc như vậy được. Đúng rồi, những bằng hữu của ngươi đâu rồi?

- Bọn họ đã rời khỏi Táng Thần Sơn trước một bước rồi.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn một lượt những Võ giả ở đây, tổng cộng có 14 người, gần như đều là cảnh giới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, trong đó chỉ có hai người bước vào Nhất Bộ Thiên Thê.

Người có thể sống sót, tất nhiên đều là những người có tu vi tương đối mạnh mẽ.

Hơn nữa, bọn họ cũng không phải là tán tu Võ Đạo, mà là những tu sĩ của gia tộc hoặc đạo quán nhỏ, căn bản không có khả năng tìm được võ kinh nguyên vẹn để tu luyện, cả đời dừng lại tại Địa Tôn cảnh tầng thứ chín cũng là chuyện rất bình thường.

Đương nhiên, loại gia tộc nhỏ này, so với chín đại tộc thì vẫn chỉ là thế lực loại nhỏ.

Thật ra, gia tộc của bọn họ, có thể so với Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí còn cường đại hơn cả Kiếm Các Hầu Phủ.

Với cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên bây giờ, lại thêm trên người có ba kiện Huyền Khí cửu phẩm, muốn hộ tống bọn họ rời khỏi Táng Thần Sơn, tất nhiên là chuyện hết sức dễ dàng.

Sau khi đi ra khỏi Táng Thần Sơn, Ninh Tiểu Xuyên liền thu hồi Đan Luân Tinh Thần Cầu, nói với bọn họ:

- Bây giờ các ngươi có thể rời đi, mỗi người một đường khác nhau a.

- Ninh công tử, lần này đa tạ ngươi, nếu như có thời gian có thể đến Thiên Uy Thành làm khách, ta là Thành chủ của Thiên Uy Thành, nhất định sẽ dùng lễ nghi cao nhất để tiếp đãi Ninh công tử.

Một đại hán trung niên tu vi đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín lên tiếng.

Một đạo cô chừng ba mươi tuổi cũng nói:

- Ninh công tử, Tê Hà quan chúng ta mặc dù đều là nữ tu sĩ, chưa bao giờ cho phép bất kỳ nam nhân nào tiến vào Tê Hà sơn. Thế nhưng, nếu như Ninh công tử đến làm khách, tại hạ cũng thập phần hoan nghênh.

Những tu sĩ kia đều lần lượt cảm ơn Ninh Tiểu Xuyên, mời Ninh Tiểu Xuyên đến làm khách, Ninh Tiểu Xuyên đáp lễ từng người, còn tuyên bố là nếu sau này có thời gian, nhất định sẽ đến bái phỏng.

Sau khi mọi người rời đi, chỉ còn lại Hoàng Ngưu đạo nhân vẫn chưa đi, hắn nói:

- Không biết Ninh công tử có tính toán gì tiếp theo không?

Chuyện mà Ninh Tiểu Xuyên muốn làm nhất hiện nay chính là đi tìm một bản võ kinh nguyên vẹn và Huyền thạch địa phẩm. Thế nhưng, hai thứ này e rằng cũng không phải dễ tìm được, có lẽ phải đến chỗ chín đại tộc và bốn đại đạo quán thì mới thu hoạch được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.