Ninh Tiểu Xuyên vừa mới dứt lời, trên đỉnh đầu Bạch Lãnh Tuyết lại một lần nữa xuất hiện một cỗ không gian truyền tống ba động giống như sóng gợn.
Bạch Lãnh Tuyết có chút kinh ngạc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên. Vừa rồi ngay cả nàng cũng không phát hiện ra đạo không gian ba động này, nhưng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại một hơi nói ra như vậy.
Bất quá, lần này xuất hiện cũng không phải là đám người Diệp Siêu Phàm, mà một gã nam tử trẻ tuổi thân mặc bạch y, bộ dáng có chút tuấn tú. Hắn vừa mới xuất hiện, ánh mắt đã đảo quét một vòng bốn phía, sau đó dừng lại trên người Bạch Lãnh Tuyết. Sắc mặt có chút lo lắng, nam tử áo trắng vội vàng nói:
- Lãnh Tuyết sư muội, không ngờ ngươi lại vì một bầy kiến hôi như thế mà đối đầu với Tiểu Vương tử! Ngươi có biết hậu quả của việc làm như vậy không?
- Đương nhiên biết rõ!
Bạch Lãnh Tuyết thản nhiên nói một câu, nhất thời khiến cho nam tử áo trắng kia triệt để không nói nên lời.
Đám người Ngự Thiến Thiến trên mặt đất thì đều nhíu mày nhìn lên gã nam tử áo trắng trên thiên không kia. Bọn họ có thể nhận ra, Bạch Lãnh Tuyết tới đây là vì muốn giúp đỡ bọn họ, mà nam tử áo trắng này đến đây lại là vì ngăn cản Bạch Lãnh Tuyết. Không nói cái gì khác, chỉ riêng việc nam tử áo trắng này mở miệng đã gọi một đám kiến hôi cũng đã khiến cho người ta không sinh nổi một chút hảo cảm nào.
Vẻ mặt Đàn Càn hòa thượng cực kỳ quỷ dị nhìn về phía nam tử áo trắng, không nhịn được thầm nói:
- Nói bần tăng là con kiến hôi cũng thì thôi! Nhưng lại dám nói tên biến thái Ninh Tiểu Xuyên này cũng là một con kiến hôi, cách cái chết không xa a! Tuyệt đối là cách cái chết không xa! Tự mình đến đây tìm chết a!
- Lại dám ở sau lưng nghị luận Nhâm Phong ta! Quả thật chính là tự mình tìm chết!
Nam tử áo trắng tựa hồ đã nghe được thanh âm lẩm bẩm của Đàn Càn hòa thượng, thần sắc nhất thời lạnh lẽo, vung tay lên, đánh ra một đạo kiếm khí sắc bén về phía hắn. Đạo kiếm khí này đâm rách tầng tầng không gian, bắn thẳng về phía Đàn Càn hòa thượng.
Nhưng thân ảnh Bạch Lãnh Tuyết rất nhanh đã xuất hiện phía trước đạo kiếm khí này, dễ dàng ngăn cản nó lại. Sau đó thần sắc nàng lạnh như băng, nói:
- Nhâm Phong, nếu ngươi lại xuất thủ với bọn họ, đừng trách ta và ngươi trở mặt!
Sắc mặt Nhâm Phong ngưng đọng, ngay sau đó gấp gáp phản ứng:
- Lãnh Tuyết sư muội, ngươi vì sao cho tới bây giờ còn làm chuyện ngu ngốc như vậy? Tiểu Vương tử sớm đã biết được những hành động trước đây của ngươi rồi, hiện tại chỉ có cách giết chết kẻ mà Tiểu Vương tử muốn bắt giữa, mang theo đầu người của bọn chúng tới gặp hắn, mới có khả năng được Tiểu Vương tử tha thứ. Bằng không, với tính cách của Tiểu Vương tử, sợ rằng ngay cả ngươi cũng sẽ bị trừng phạt!
- Chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm!
Bạch Lãnh Tuyết vẫn lạnh lùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn hai người trong chốc lát, mới một lần nữa mở miệng nói:
- Tiếp Dẫn Sứ, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề vừa rồi của ta a!
Ánh mắt Nhâm Phong nổi giận đùng đùng đảo qua, sau khi đảo quét một lượt trên người Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc càng lúc càng khinh thường, nói:
- Chỉ số năng lượng mới miễn cưỡng được 1 điểm! Lãnh Tuyết sư muội, một tên rác rưởi như vậy thật sự đáng giá cho ngươi phải vi phạm mệnh lệnh của Tiểu Vương tử sao? Nếu ngươi không muốn động thủ giết người, như vậy ta sẽ xuất thủ giúp ngươi!
Đàn Càn hòa thượng trên mặt đất vừa nghe nói vậy, lập tức liền nhảy dựng lên, phóng vọt tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên. Vừa rồi hắn đã âm thầm xem qua, chỉ số năng lượng trên người gã Nhâm Phong này cao tới 8 điểm, mạnh hơn chỉ số năng lượng 1.7 điểm của hắn nhiều lắm.
- Ta nói rồi, chuyện của ta không cần ngươi quan tâm!
Thần sắc Bạch Lãnh Tuyết lạnh như băng lắc lắc đầu, một lần nữa nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi nhất định muốn biết nguyên nhân vì sao ta lại giúp ngươi, vậy thì ta cũng có thể nói cho ngươi biết. Bởi vì trên người ngươi có khí tức của một người mà ta rất quen thuộc. Chính vì nghĩ tới vị đại nhân kia, cho dù ta có phải liều mạng, ta cũng sẽ giúp ngươi. Hiện tại ngươi đã biết rõ nguyên nhân, cũng không cần tiếp tục kéo dài thời gian nữa. Cái mà ngươi dựa vào ước chừng là vị Thần linh bên cạnh ngươi a? Chỉ số năng lượng của hắn cũng chỉ mới đạt tới 15 điểm mà thôi, so với Diệp Siêu Phàm cũng mạnh hơn được bao nhiêu. Chỉ cần Diệp Siêu Phàm quấn lấy hắn, đám người còn lại bên cạnh Diệp Siêu Phàm cũng đã đủ để bắt giữ các ngươi. Cho nên ngươi vẫn nên lập tức đào tẩu a!
Cho tới lúc này, Bạch Lãnh Tuyết vẫn tiếp tục cấp thiết thúc giục Ninh Tiểu Xuyên đào tẩu. Bản thân nàng biết rõ thực lực chân chính của Tiểu Vương tử, vẫn cho rằng ở nơi này không ai có thể chống lại được Tiểu Vương tử.
Nghe Bạch Lãnh Tuyết nói như vậy, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên cũng lộ ra một tia trầm ngâm, trong đầu nhất thời xuất hiện bộ dáng của Phong Nguyệt Hề. Trong những người mà hắn quen biết, tựa hồ cũng chỉ có một mình Phong Nguyệt Hề là đến từ Chân Lý Thiên Quốc. Hơn nữa, Phong Nguyệt Hề lại có cùng họ với Hoàng tộc của Chân Lý Thiên Quốc. Bất quá, hắn còn chưa kịp dò hỏi cái gì, loại sóng gợn không gian truyền tống lúc trước đã một lần nữa xuất hiện trên không trung.
- Đi mau! Nếu còn không đi, chúng ta cũng đừng mong rời khỏi nơi này nữa!
Vừa nhìn thấy tầng sóng gợn này xuất hiện, thần sắc Nhâm Phong nhất thời đại biến, vội vàng phóng vọt tới bên cạnh Bạch Lãnh Tuyết, không nói lời nào, chụp lấy cánh tay của nàng, muốn kéo nàng cùng nhau rời đi.
Bạch Lãnh Tuyết liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, trong thần sắc cũng lộ ra một tia kiên quyết. Trong lòng nàng thầm hạ quyết tâm, cho dù có phải liều cả tính mạng của chính mình, ngày hôm nay cũng tuyệt đối phải bảo trụ tính mạng của Ninh Tiểu Xuyên.
Dưới thần sắc gấp gáp của Nhâm Phong, gã Tiểu Vương tử Diệp Siêu Phàm tính cách cuồng ngạo không ai bì nổi của Chân Lý Thiên Quốc rốt cuộc cũng xuất hiện tại nơi này.
- Hắc hắc… đám Văn minh Bát phẩm này vẫn luôn rác rưởi như vậy. Ngay cả hoàn cảnh nơi này cũng khiến cho ta quá mức ghê tởm. Một lát nữa sau khi thu thập xong mấy người chúng ta muốn tìm, lại tùy tiện hủy diệt mấy cái Tinh cầu, chúng ta nhanh chóng trở về một chút a!
Thân ảnh còn chưa hoàn toàn xuất hiện, thanh âm lạnh như băng của gã Tiểu Vương tử kia đã vang vọng toàn trường.
- Tùy tiện hủy diệt mấy cái Tinh cầu?
Lời nói băng lãnh cùng với lãnh khốc như vậy nhất thời khiến cho không ít người toàn thân giống như rơi vào hầm băng vậy.
Đạo thanh âm này vừa dứt, thân ảnh Diệp Siêu Phàm cùng một đám thanh niên của Chân Lý Thiên Quốc lục tục xuất hiện ở bốn phía. Lần này bọn chúng tới đây hơn mười mấy tên, toàn bộ đều xa xa đứng trên không trung, ánh mắt giống như đang nhìn một đám trâu bò chuẩn bị làm thịt vậy, bộ dáng hứng thú quét mắt nhìn hết thảy mọi thứ phía dưới.