Thần Ma Thiên Tôn

Chương 159: Chương 159: Huyết Giới Chi Môn




Ba gã Võ giả bản thổ còn lại, một kẻ tu vi Thần Thể tầng thứ chín, hai kẻ tu vi Thần Thể tầng thứ tám, đều thuộc về phạm trù cường giả Võ Đạo.

Gã Võ giả bản thổ Thần Thể Cửu trọng chính là Trưởng lão trong bản thổ, được xưng là Bạch Trưởng lão, là một lão nhân đã tu luyện hơn sáu mươi năm.

Tu vi cả ba người đều mạnh mẽ hơn Ninh Tiểu Xuyên, tuổi tác càng lớn hơn hắn mấy lần, thế nhưng lúc này lại đều đặc biệt kiêng kỵ Ninh Tiểu Xuyên, đều nghĩ gã thiếu niên này không đơn giản. Bọn họ kết thành trận pháp, liên thủ chống đỡ Ninh Tiểu Xuyên giết qua tới.

- Bạch Trưởng lão, tu vi hắn bất quá mới Thần Thể tầng thứ bảy, vì sao chúng ta phải sợ hắn?

Một gã Võ giả bản thổ rất không hiểu nổi, nói.

- Cần cẩn thận một chút! Chuyện trong rừng cây này rất quan trọng, tuyệt đối không được sơ xuất!

Bạch Trưởng lão là một người vô cùng cẩn thận, mặc dù đối mặt với đối thủ yếu đến đâu, hắn cũng sẽ không chủ quan khinh địch.

Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, thân thể phóng vọt lên, hai tay cầm kiếm, chém mạnh xuống một kiếm.

Ầm!

Bên ngoài chiến trận do ba đại cường giả bản thổ tạo thành chợt xuất hiện một đạo quang mang chói mắt, đem Huyền Khí kiếm chấn vỡ nát. Ba nắm tay đồng thời oanh kích đến trước ngực Ninh Tiểu Xuyên, đem Ninh Tiểu Xuyên oanh kích bay vọt ra ngoài.

- Vân Hà Quy Nguyên Khí!

Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tản mát ra từng tia từng tia Võ Đạo Huyền Khí, hình thành một vòng bình chướng thải hà, hóa thành một khỏa viên cầu bao vây lấy thân thể.

Ba đại cường giả bản thổ đuổi sát theo phía sau, hình thành một đạo cuồng phong xoáy tròn cao năm mươi thước, phát ra thanh âm hổ gầm, thổi quét tất cả mọi thứ trên mặt đất, đem một khối cự thạch vạn cân thổi quét bay lên trời, vỡ vụn thành bột mịn.

Đối diện vòng xoáy khổng lồ kia, thân thể Ninh Tiểu Xuyên nhỏ bé như một con kiến hôi, vội vàng thi triển Thất Thải Na Di, nhanh chóng chạy trốn.

- Hắc hắc… vừa rồi không phải ngươi rất ngoan độc sao, hiện tại ngươi tiếp tục ngoan độc đi chứ?

Một gã Võ giả bản thổ từ trong vòng xoáy đánh ra một cái đại thủ ấn, lưu lại một hố sâu thật lớn dưới chân Ninh Tiểu Xuyên, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên lâm vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm.

Chiến trận do ba đại cường giả tạo thành, quả thật có thể nói giống như một tòa thành không thể công phá, giống hệt một chiếc chiến xa công kích không gì không thể san bằng.

Nhạc Minh Tùng vốn dĩ đang nằm kêu rên trên lưng Song Đầu Thạch Thú, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đem ba đại cường giả bản thổ dẫn đi chỗ khác, cặp mắt nhất thời sáng ngời, vội vàng đứng lên, cưỡi Song Đầu Thạch Thú chạy vào trong rừng cây dưới lòng đất.

Ba đại cường giả bản thổ tự nhiên nhìn thấy một màn này, sắc mặt đều đại biến.

- Nguy rồi! Bị bọn chúng cho giương đông kích tây!

Bạch Trưởng lão lập tức chạy trở về, ngăn cản Nhạc Minh Tùng tiến nhập rừng cây dưới lòng đất.

- Hợp thể!

Ninh Tiểu Xuyên cùng Tiểu Long hồng sắc hợp làm một thể, mặc trên người Thần giáp long lân huyết hồng sắc, trong tay cầm chiến kiếm sắc bén khiếp người, trên lưng mọc ra một cặp long dực thật lớn, đem Bạch Trưởng lão chặn lại.

Nhạc Minh Tùng vẫn như cũ xông vào rừng cây dưới lòng đất, rất nhanh đã tiêu thất bên trong rừng rậm.

Ba đại cường giả bản thổ biết đã trúng gian kế của Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng, đều tức giận kêu ầm lên.

- Hô!

Phần đầu Tiểu Long hồng sắc từ phía sau thân thể Ninh Tiểu Xuyên chui ra, trong miệng phun ra một ngụm hỏa diễm xích hồng sắc, thiêu đốt sạch sẽ đất đá trên mặt đất, khiến cho mặt đất biến thành cháy đen. Hỏa diễm cũng đem mái tóc dài trên đầu Bạch Trưởng lão thiêu hủy sạch sẽ. Nếu không phải hắn lui nhanh về phía sau, sợ rằng huyết nhục trên người cũng đã bị đốt cháy đen.

Trong rừng cây chợt truyền đến tiếng kêu của Song Đầu Thạch Thú.

Bịch bịch…

Không bao lâu sau, Nhạc Minh Tùng cưỡi Song Đầu Thạch Thú từ trong rừng cây trốn ra, trong tay cầm theo một khối cánh cửa bằng sắt dài chừng bảy thước. Cánh cửa kia giống như một phiến cửa thành vậy, chẳng biết nặng đến bao nhiêu vạn cân.

Trên tấm cửa sắt kia chạm khắc rất nhiều văn lộ huyền diệu, lúc này đang bị Nhạc Minh Tùng khiêng lên trên đỉnh đầu.

- Chạy mau đi!

Nhạc Minh Tùng hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên la lớn, vừa đảo mắt nhìn về phía sau, trên mặt mang theo thần sắc lo lắng, giống như đang có một đám chó hoang đuổi theo phía sau.

Ba gã Võ giả bản thổ kia nhìn thấy cánh cửa sắt trong tay Nhạc Minh Tùng, sắc mặt đều đại biến:

- Trời ạ! Hắn rốt cuộc đã làm chuyện gì vậy?

Ba người bọn chúng đều hướng về phía trong rừng cây dưới lòng đất nhìn thoáng qua, giống như là rất kiêng kỵ vật gì đó vậy, sau đó liền lập tức xoay người đào tẩu.

Ùng ùng!

Trong rừng cây dưới lòng đất đột nhiên bay tới một mảnh huyết vụ, bên trong truyền ra thanh âm kêu gào khiến cho người ta rợn cả tóc gáy. Từng tên từng tên Huyết Sát Tướng từ trong huyết vụ lao ra, số lượng cực kỳ khổng lồ, lên đến hàng trăm hàng ngàn, giống như một đạo huyết quân cõi âm gian vừa mới xổng chuồng vậy.

Mỗi một tên Huyết Sát Tướng đều cao tới năm thước, thân mặc khải giáp, giống như một tên chiến sĩ khổng lồ, tay cầm huyết nhận, mở miệng to như chậu máu, mặt mũi khủng bố, thập phần dọa người!

Một tên Huyết Sát Tướng đã có lực lượng giết chết Võ giả Thần Thể tầng thứ chín, mà ở đây có đến hàng trăm hàng ngàn Huyết Sát Tướng, quả thật giống hệt như một đám sứ giả Địa Ngục, có khí thế gặp Thần giết Thần, gặp Phật giết Phật!

Bịch bịch…

Lại thêm một đầu Huyết Sát Long từ trong rừng cây dưới lòng đất lao ra, thân thể cũng do khí huyết sát tụ tập mà thành. Chiều cao thân thể đạt tới hơn 80 thước, cả người đều là huyết lân, khổng lồ giống như một tòa huyết sơn.

Trong miệng Huyết Sát Long phát ra một tiếng rít gào, chấn cho toàn bộ Thiên Đế Mộ đều bị chấn động một trận.

- Ta ngất! Ngươi rốt cuộc đã làm chuyện thương thiên hại lý gì rồi?

Ninh Tiểu Xuyên xoay người nhảy lên trên lưng Song Đầu Thạch Thú, điều khiển Song Đầu Thạch Thú nhanh chóng bỏ chạy.

Đám Huyết Sát Tướng sau lưng vẫn đuổi theo không ngừng.

Nhạc Minh Tùng khiêng cánh cửa sắt to lớn, cười khổ nói:

- Trước chạy đi rồi nói! Kỳ thật chuyện cũng chẳng có gì! Chuyện cũng chẳng có gì!

- A!

Phía sau lưng hai người đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.

Một gã Võ giả bản thổ chạy chậm bị Huyết Sát Tướng đuổi kịp, lập tức bị nuốt vào trong miệng, đến lúc phun trở ra đã biến thành một cỗ bạch cốt.

Không bao lâu sau, lại truyền đến một tiếng hét thảm nữa.

Ninh Tiểu Xuyên chẳng cần nhìn lại phía sau cũng biết, khẳng định lại có người chết.

Song Đầu Thạch Thú bỏ chạy qua khỏi đầm nước, chạy vào một cái thung lũng trong lòng đất, hướng về phía một mảnh cánh đồng hoang vu mà tiếp tục bỏ chạy.

Một lần chạy này chính là một ngày một đêm, cuối cùng hai người bọn họ cũng có thể bỏ rơi đám Huyết Sát Tướng đó.

Hai người Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng đã hoàn toàn mất đi phương hướng, căn bản không biết đã chạy trốn tới nơi nào rồi.

- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, từ đâu xuất hiện nhiều Huyết Sát Tướng như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên lôi Nhạc Minh Tùng từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú xuống, đè sát trên mặt đất, đoán chắc người này khẳng định là đã gây họa.

Nhạc Minh Tùng lau đi mớ mồ hôi trên trán, nói:

- Bình tĩnh! Bình tĩnh! Có nhìn thấy cánh cửa sắt trong tay ta hay không? Đây chính là đại môn phong bế Huyết Giới, đã bị ta gỡ xuống!

- Ta ngất! Cho nên, ngươi đã đem đám Huyết Sát Tướng đó, đều thả hết ra khỏi Huyết Giới rồi sao?

Ninh Tiểu Xuyên tức giận đến mức không biết nói gì.

Nhạc Minh Tùng nói:

- Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ngươi đã từng nghĩ qua, tại sao lại xuất hiện nhiều Huyết Sát Tướng như vậy hay không?

Ninh Tiểu Xuyên nhất thời tỉnh táo lại, trong lòng cũng sinh ra nghi hoặc, nói:

- Đúng vậy! Cho dù là Huyết Giới, cũng không có khả năng sẽ có nhiều Huyết Sát Tướng như vậy! Đám Huyết Sát Tướng kia cộng lại, chiến lực quả thật có thể so với một chi trăm vạn đại quân, có thể quét ngang tất cả bên trong Đế Hư a!

- Như vậy, nếu như đám Huyết Sát Tướng kia vọt vào Thiên Đế Thành thì sao?

Nhạc Minh Tùng hỏi.

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên nhất thời đại biến, nói:

- Toàn bộ Thiên Đế Học Cung cũng có khả năng bị nhổ tận gốc, toàn quân bị diệt!

Nhạc Minh Tùng gật đầu, nói:

- Còn nhớ rõ đám U Minh Kỵ sĩ, âm binh, thi sát… chúng ta nhìn thấy bên ngoài thi động không? Chúng nó kết bè kết đội tiến nhập thi động, đi vào rừng cây dưới lòng đất, sau đó đều đi vào Huyết Giới Chi Môn!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ý của ngươi là nói, những U Minh Kỵ sĩ, âm binh thi sát đó sau khi tiến nhập Huyết Giới, liền chuyển hóa thành Huyết Sát Tướng? Không đúng! Không có khả năng! Tuy rằng chúng nó đều thuộc về âm sát, thế nhưng ý chí hình thái cũng không giống nhau, căn bản không có khả năng tùy ý chuyển hóa!

Hiểu biết của Nhạc Minh Tùng đối với âm sát còn nhiều hơn cả Ninh Tiểu Xuyên, lắc đầu, nói:

- Không! Có một loại Huyền Khí có thể khiến cho âm sát có khả năng chuyển hóa lẫn nhau, phát sinh lột xác về chất! Loại Huyền Khí này được gọi vì Âm Dương Lô, là cổ khí trong truyền thuyết, có thể giúp âm sát tu luyện, cũng có thể giúp âm sát lột xác! Đây là một kiện Huyền Khí Bát phẩm, là chí bảo trong thiên địa, đáng tiếc đã mất tích rất nhiều năm!

Đại thế giới, không gì không có! Loại kỳ vật gì, cũng đều có khả năng xuất hiện trong thiên địa.

Nhạc Minh Tùng tiếp tục nói:

- Kỳ thật ngay từ ban đầu, chúng ta đều đã sai rồi! Bầu trời Thiên Đế Mộ Lâm xuất hiện thiên tượng Bách Quỷ Dạ Hành, chúng ta vẫn cho rằng đó là dấu hiệu Thiên Đế Mộ sắp sửa mở ra, chúng ta cùng đám Võ giả bản thổ đều là bị Thiên Đế Mộ hấp dẫn tới. Kỳ thật cũng không phải như vậy! Sở dĩ gặp phải thiên tượng Bách Quỷ Dạ Hành, chính là do đám cường giả bản thổ mở ra Huyết Giới Chi Môn, chính là bọn hắn dẫn động loại thiên tượng này!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Bọn họ chiếm được Âm Dương Lô, bí mật đi tới Thiên Đế Mộ Lâm, mở ra Huyết Giới Chi Môn, đem U Minh Kỵ sĩ, âm binh, thi sát chuyển hóa thành Huyết Sát Tướng. Chỉ khi đạt được đủ nhiều Huyết Sát Tướng, bọn họ liền có thể phản công Thiên Đế Thành, tàn sát toàn bộ Võ giả Thiên Đế Học Cung! Như vậy, bọn họ có thể một lần nữa trở thành chủ nhân của Đế Hư!

- Không sai! Nếu như ta đoán không sai, đám người bản thổ khẳng định có nhân vật cấp bậc Vu Vương tiến nhập Thiên Đế Mộ Lâm!

Tâm tình Nhạc Minh Tùng trở nên cực kỳ trầm trọng.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta rất hiếu kỳ, trong bản thổ lẽ nào lại không có gián điệp do Thiên Đế Học Cung phái nằm vùng? Chuyện tình quan trọng như vậy, Thiên Đế Học Cung không ngờ một chút tin tức cũng không phát hiện?

Nhạc Minh Tùng nói:

- Trong bản thổ tất nhiên cũng có người của Thiên Đế Học Cung! Chỉ là, chuyện quan trọng như vậy, nhất định sẽ giữ bí mật cực kỳ nghiêm ngặt, cũng chỉ có nhân vật cấp bậc Vu Vương mới biết được mục đích thật sự tiến nhập Thiên Đế Mộ Lâm là gì. Các Võ giả bản thổ còn lại nói không chừng cũng vẫn không rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! Chuyện này quá trọng đại, quan hệ đến sinh tử tồn vong toàn bộ Thiên Đế Học Cung, chúng ta bây giờ cần phải lập tức trở về, đem chuyện này nói cho trưởng bối Học cung biết!

Trong Thiên Đế Mộ Lâm có cường giả cấp bậc Vu Vương, đây cũng không phải là nhân vật mà hai người bọn họ có thể chống lại, cần phải lập tức trở về tìm viện binh. Nếu để cho cường giả bản thổ nắm giữ đủ số lượng Huyết Sát Tướng, vậy thì đối với Thiên Đế Học Cung mà nói, chính là một hồi đại tai họa!

Đám Huyết Sát Tướng kia đều đã tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thật giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua. Chuyện này có vẻ tương đối quỷ dị, mà Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng thì liền lập tức đi tìm lối ra của Thiên Đế Mộ.

o0o

Hai người Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng đi lại trong Thiên Đế Mộ thật lâu, mãi vẫn không thể tìm được phương hướng, trái lại gặp phải một đám Võ giả phát điên, tổng cộng tám người, trên người đều mặc học bào Thiên Đế Học Cung.

Trong đám bọn họ có lão sinh Khóa thứ hai, cũng có tân sinh Khóa thứ nhất, có nam tử tuấn lãng, cũng có nữ học viên dung mạo xinh đẹp.

Thần tình của bọn họ tương đối cổ quái, tóc dài mất trật tự, cả người đều là máu, cả đám đang chém giết sống chết lẫn nhau, giống như phát điên vậy.

Ninh Tiểu Xuyên nhận ra được một người quen trong tám người này, chính là Tiểu Vương gia Kỳ Lân Vương Phủ, Ngự Thiên Địch!

Hai mắt Ngự Thiên Địch đỏ bừng, sát khí đằng đằng, tay cầm Phương Thiên Họa Kích đại sát tứ phương, cùng đám học viên Thiên Đế Học Cung còn lại chém giết điên cuồng.

- Bọn họ đều dính phải uế khí trong Thiên Đế Mộ, tâm trí mê loạn, đang xuất thủ với đồng bạn của mình!

Nhạc Minh Tùng lấy từ trong lòng ngực ra tám khỏa Cửu Dương Ích Tà Châu, đồng thời đánh ra, rơi lên trên người tám học viên Thiên Đế Học Cung kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.