Thần Mộ 2

Chương 115: Chương 115: Ám hắc thần long






Mấy bộ khô lâu cốt trong mắt lấp lánh quỷ hỏa lao bổ về phía Thần Nam, mấy đạo oán linh nổi trên không trung nhe nanh múa vuốt xông tới.

“Vù.”

Tiểu Phượng Hoàng có vẻ khẩn trương, há miệng phun ra một vùng thần hỏa, kết quả thiêu rụi tất cả. Nhưng thế cũng đồng nghĩa với nó đã tuyên chiến cùng các quỷ vật khác, vô số bạch cốt đại quân, tiếng quỷ khiến rởn gai ốc tràn ra, trên không trung oán linh dày đặc tụ lại, đua nhau bổ xuống.

Thần Nam và ba con thần thú vội lùi khỏi vùng mây đen, tử vong đại quân chỉ đến sát quầng mây, gầm lên chói tai nhưng thủy chung không vượt qua vùng âm ảnh, hình như không dám vượt qua nửa bước.

Lúc đó, ma vân mang theo tử vong đại quân đột nhiên đại loạn nhưng nhanh chóng bình tĩnh, đồng loạt gầm lên, tử vong chi âm vang lên tận mây cao.

“À, Quang Minh đại thần côn trên cao, chúng hình như đang lễ bái quân vương, mau lại xem này.”

Thần Nam thuận theo hướng Long Bảo Bảo chỉ, phát hiện trong vùng quỷ ảnh lố nhố có một thân ảnh cao lớn đang bay đến sát vùng tối tăm, sau cùng đứng trên một khối đá, lạnh lùng nhìn quanh.

“Bất tử đế vương!” Hắn kinh hãi hô lên.

Hắn chỉ nhìn là nhận ra vì lúc trước đã cùng tây phương đệ nhất thánh long kị sĩ xông vào một tòa cổ thần điện có cùng một bất tử chi vương tranh đoạt thần cách của Minh Thần.

Hai kẻ này giống hệt nhau, cùng xuất hiện tại tử vực, lại sai khiến được khô lâu cốt nhưng quái vật hiện tại có vẻ mạnh hơn. Y đủ khả năng sai khiến tà vật như oán linh, hồn phách, đó mới chân chính là bất tử đế vương.

Dáng vẻ quái vạt vô cùng đáng sợ, toàn thân phủ vảy trắng, vừa giống người vừa giống thú, cao hơn trượng, nhưng lại có thêm một cái đuôi rắn rất dài, chân tay như dã thú, móng vuốt vô cùng sắc bén, trên đầu có mọc ra năm chiếc sừng lấp lánh hàn quang, bén như chủy thủ.

Sau lưng quái vật còn có một đôi cánh xương, tựa hồ như hài cốt thiên sứ tiến hóa thành. Dựa vào điểm này đủ thấy Khô Lâu đế vương trước mắt mạnh hơn bất tử chi vương hắn gặp lần trước, xuất phát điểm cao hơn.

Hai mắt y xạ ra U Minh quỷ hỏa, lạnh lùng nhìn bọn Thần Nam.

“Có lẽ không mạnh như Thi vương ở Phong Đô sơn, để ta thử.” Tử Kim thần long nói đoạn hóa thành nhân hình, cầm song tiết côn xông lên.

“Grào…” Khô Lâu đế vương gầm vang, tỏ ra vô cùng phẫn nộ, lại dám có kẻ khiêu chiến với uy nghiêm của y khiến y cảm thấy bị vũ nhục.

“Gào cái đầu ngươi, nếm một côn đây.” Tử Kim thần long lao đến tử vực, từ trên không trung bổ xuống Khô Lâu đế vương.

“Ầm.”

Tảng đá lớn thoáng cái đã bị sức mạnh cuồng mãnh của lão du côn đánh nát, loạn thạch văng tứ tán, chôn vùi vô số bạch cốt đại quân.

Nhưng Khô Lâu đế vương không mảy may tổn hại, động tác nhanh tới cực điểm, lưu lại đạo đạo tàn ảnh tại không trung, tránh qua đòn công kích trùng trùng của Tử Kim thần long.

“Loại trùng nhỏ nhoi vô tri kia, lại dám đến lãnh địa của ta hành hung, ta phải khiến ngươi hối hận đã tới nơi này.” Khô Lâu đế vương phẫn nộ gầm lên, vung tay cùng Tử Kim thần long hỗn chiến.

Trên không trung vang lên những tiếng “choang choang” như sắt thép va chạm, vô cùng náo nhiệt. Tứ chi của Khô Lâu đế vương chính là vũ khí cực kì cứng rắn, liên tục va chạm với song tiết côn của Tử Kim thần long, phát ra tiếng kim thuộc va nhau.

Trong tử vực, ma khí lan tràn, ngàn vạn tử linh đại quân gầm gừ, thanh thế hùng hậu, Khô Lâu đế vương và Tử Kim thần long đánh từ trên không hạ xuống đỉnh núi.

Tiếng “ầm, ầm” vang lên không ngớt, đá núi vỡ tan, khá nhiều bạch cốt quân đoàn bị vùi lấp trong trận đại chiến ngang nhau của hai đại cao thủ. Lão du côn nổi nóng thật sự, Khô Lâu đế vương cũng gầm hét liên hồi, nửa khắc sau hai bên đều dính đòn của nhau, con rồng du côn bị đánh thổ ra một ngụm máu, còn Khô Lâu đế vương cũng bị nó cào rớt một mảng vảy.

Thần Nam sợ lão du côn bị thương, toan bay lên, Long Bảo Bảo béo ú đã lắc lư ngăn lại: “Để ta đi, ta có một vật vừa hay khắc chế hắn.”

“A.”

Ánh mắt Thần Nam sáng lên: “Ngươi nói đến món thánh khí của Quang Minh giáo hội?”

“Đúng là Xạ nhật tiễn.” Long Bảo Bảo dùng kình lực lần mò trên cổ, một lúc sau mới lấy xuống một mảnh vảy vàng, đoạn đón gió trải ra, hóa thành một mũi thần tiễn lấp lánh kim quang.

Nó nhỏ giọng: “Mãi gần đây ta mới tự do khống chế nó, không biết uy lực thế nào.”

Nó nép sát mặt đất, lẳng lặng đến gần tử vực, nép sau một mỏm núi, chờ đợi hai kẻ trên không đánh tới chỗ đó.

Lúc Khô Lâu đế vương và Tử Kim thần long vút tới, mỏm núi vỡ tung, Long Bảo Bảo lao lên, một đạo kim quang cắm vào đầu Khô Lâu đế vương.

“Grào…” Khô Lâu đế vương gầm lên bất cam xen lẫn phẫn nộ, nhưng dẫu thế nào cũng vô dụng, Xạ nhật tiễn chứa trong mình Quang minh thánh lực là tổn hủy nghiêm trọng linh hồn chi hỏa của y, nháy mắt đã phá tan đại bộ phận sức mạnh của nó.

Tử Kim thần long chộp lấy cơ hội khó gặp này, vung song tiết côn đập vào đầu đối phương. Long Bảo Bảo cũng nhanh chóng triển khai công kích, Khô Lâu đế vương không chịu nổi thế tấn công như cuồng phong bạo vũ của hai con rồng, thân thể cứng như tinh cương bị đánh tan nát, linh hồn chi hỏa bị Xạ nhật tiễn triệt để luyện hóa

Mỏm núi tan vỡ, cốt sợ sụp đổ, vùng hắc ám đại loạn, khô lâu có oán linh chi hỏa chạy tứ tán, những khô lâu không có ngã gục dưới đất, oán linh trên không rút lui như nước triều.

“Hôm nay ta học được một chiêu – đánh lén.” Tiểu Phượng Hoàng chớp chớp cặp mắt mĩ lệ.

Thần Nam không biết nên khóc hay cười, Tiểu Bất Điểm vốn ngây thơ, không hiểu thế sự vừa học cái gì? Thật không hiểu dưới ảnh hưởng của hai con rồng, nó sẽ biến thành thế nào? Bất quá thế cũng tốt, tương lai nó sẽ không bị thiệt thòi.

Hắn và ba con thần thú tiếp tục cất bước, đang lúc nghĩ vùng tử vực chỉ có vậy thì phía trước lại xuất hiện dao động, liên tiếp đụng độ những bất tử đế vương hàng đầu như Hắc vũ sĩ hoàng đế, Thi vu yêu vương

Nhưng Long Bảo Bảo và Tử Kim thần long ngầm phối hợp, hoặc đánh lén, cộng thêm Thần Nam trợ lực, tất cả đều bị quét sạch, thuận lợi xông qua vùng hắc ám.

Đương nhiên họ không hề dễ chịu, mỗi bất tử đế vương đều thực lực phi phàm, nếu có tên nào đến phàm trần, chắc chắn là nhân vật không ai muốn dây vào.

Mấy ngày chinh chiến liên miên, cả bọn đều mỏi mệt, ra khỏi U Minh quỷ địa, phía trước là núi rừng vô biên, cuối cùng cũng được thấy màu xanh của thực vật.

Suốt dọc đường, được nhìn thấy động thực vật còn sống thật không dễ dàng, cả nhóm quyết định dừng lại nghỉ ngơi, thư giãn thân thể, uống nước, nướng thức ăn…nếm lại mùi vị sinh hoạt, những phong vị này khiến cả nhóm có cảm giác như đã qua một kiếp, ở thế giới kì dị này, đâu đâu cũng là quỷ vực, hiếm khi được thanh thản thế này.

Trong rừng vượn hót hổ gầm, tuy không dễ nghe nhưng lọt vào tai bọn Thần Nam lại như tiếng nhạc du dương, ở U Minh địa ngục này, được chân chân thiết thiết cảm thụ âm thanh của sinh mệnh, cũng coi là ân huệ cao cả nhất.

Ba ngày sau, cả nhóm lại lên đường, bay gần ngàn dặm trên tầng không vùng rừng núi vô biên, phía trước đột nhiên xuất hiện điểm đen nhanh chóng lao tới.

“Là gì nhỉ, quái điểu lớn quá!” Tiểu Phượng Hoàng cảm thán.

Thần Nam lập tức thấy không hay, một cỗ long khí tức hùng hồn từ đằng xa tràn tới, hiển nhiên là một con tây phương thần long cực mạnh.

Điểm đen càng lúc càng lớn, càng rõ dần, quả nhiên là một con tây phương thần long dài mười mấy trượng, vảy màu đen sáng loáng, tỏa ra khí lạnh, chiếc đầu hung ác dị thường, hai cánh đen ngòm như cánh của ác ma. Con rồng này phát ra tà ác khí tức khiến người ta bất giác nảy ra tâm lý chán ghét.

“Mấy con trùng nhỏ nhoi kia, các ngươi dám xâm nhập vào lãnh địa của thần long cao quý, ta phải trừng phạt.” Tiếng gầm vang vọng trên không trung khiến vô vàn lá câp rơi xuống ào ào.

Tử Kim thần long có vẻ kinh ngạc, rồi thở dài: “Đó là một con thần long thuộc ám hắc hệ trong truyền thuyết, năm xưa ở Tây đại lục gây nhiều việc ác bị tu luyện giả siêu việt của nhân loại truy sát, sau đó lại bị thần long tộc khinh ghét, đi đâu cũng bị người ta la ó.”

“Nói vậy Hắc ám thần long vốn là sinh vật ở thế giới bên ngoài?” Thần Nam hỏi.

“Không sai, thần long thuộc hệ này cực mạnh, rất có danh tiếng trong tây phương long giới, bất quá trong quá khứ xa xưa gặp phải tao ngộ mà biến mất khỏi đại lục, gầm tám ngàn năm không xuất hiện tại thế gian, không ngờ lại chạy đến đây.”

Hiển nhiên, Hắc ám thần long nghe thấy lời Tử Kim thần long hóa thành nhân hình nói, nó phóng ra long khí hùng hồn, trào lộng: “Con trùng nhỏ xíu kia hiểu biết gớm nhỉ, đoán thử xem ta trừng phạt ngươi thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.