Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 237: Chương 237: Cô gái chăn cừu




Sau khi đã chào hỏi, Lawrence bước xuống xe ngữa, cô gái chăn cừu cũng đến kế bên chiếc xe ngựa. Hai người bắt đầu nghi thức dị dị mà Lawrence nói là chúc phúc của người chăn cừu.

Lawrence cúi thấp người xuống một chút, còn cô gái chăn cừu cầm cây gậy gỗ của mình với hai tay và đặt nó ngang nằm ngang vào ngang với đầu của Lawrence, cô dùng những từ ngữ lạ lẫm để chúc phúc:

-Palty, Mis, Tueru, Moro, Ru, Spincio, Tilat, Kuru…

Có lẽ đây là một phong tục tín ngưỡng đối với người chăn cừu.

Sau đó, cô gái chăn cừu đặt cây xuống như bình thường và lấy một chiếc kèn sừng thồi lên âm thanh vang vọng khắp vùng núi.

Tiếng kèn ngân vang đến khi cô gái chăn cừu thổi hết hơi dài của mình.

Tiếng kèn dừng hẳn, cô gái chăn cừu bỏ kèn sừng xuống và đặt nó lại chỗ cũ. Rồi cô nói:

-Cảm ơn anh.

-Tôi cũng vậy, xin cảm ơn cô.

Lawrence mốc từ trong túi một đồng tiền bằng đồng và đưa cho cô gái chăn cừu, cô ta nhận lấy, nhìn đồng tiền và cảm ơn Lawrence thêm 1 lần nữa. Cô ấy bỏ đồng tiền vào trong giỏ xách ở bên hông. Cô gái đã xong việc.

Nhưng tại sao lại có một khoảng lặng giữa hai người.

Rồi Lawrence chợt nhận ra mình hơi kì quặc nên mở lời:

-Thế nhé.

-Này anh…Sao anh lại biết con đường này?

-Tôi nghe người ta nói hôm trước trong quán rượu tại nơi tôi khởi hành.

-Có ai nói về chó sói không?

-À, có một chút, nhưng chẳng biết làm thế nào vì chúng tôi đang vội.

-Vậy sao.

Cô gái chăn cừu có vẻ mặt hơi chán nản cúi thấp đầu. Lại một khoảng lặng giữa hai người, Lawrence vẫn là người hỏi:

-Um, có gì không?

-À, không…chỉ là…

Cô gái đưa tay chối.

-Cứ nói đi. Tôi có thể giúp gì cho cô?

Lawrence cười nói. Cô gái hơi ấp úng, siết chặt cây gậy đang cầm trên tay rồi nhìn Lawrence nói, vẻ mặt khá khăng khăng:

-Không biết…Anh có thể thuê tôi làm việc cho anh không?

Lawrence hết hồn với lời đề nghị bất ngờ của cô gái, đúng hơn là nội dung bất ngờ của lời đề nghị.

Illyasviel lần này làm vẻ mặt nguy hiểm rồi, Lawrence đúng là đào hoa, không biết có phải hay không cô bé nhìn nhầm nhưng có lẽ cô bé nghĩ đó là bước đầu có tình cảm đấy. Evangeline lặng thinh, Horo ngồi trên xe im từ nãy giờ cũng hơi hơi bất ngờ với cô gái này.

Vì thấy Lawrence có hơi lúng túng về việc quyết định, cô gái chăn cừu giải thích:

-Tôi là 1 người chăn cừu. Nhưng bên cạnh việc quản lý đàn cừu, tôi có thể xua đuổi chó sói. Nếu như anh đồng ý thuê tôi, tôi xin đảm bảo sẽ bảo vệ anh khỏi những con sói trong suốt cuộc hành trình. Ánh thấy sao ạ?

Lawrence gãi đầu khó quyết định, cô gái lại một lần nữa thuyết phục, cô mở miệng nhỏ tiếng gọi tên “Enek”, một chó lông đen óng dày của cô ở phía sau phản ứng lại và quay lưng đi lùa đám cừu cô gái thả rông để ăn cỏ xung quanh thảm cỏ bên đồng bằng.

Nghe được tiếng con Enek vừa sủa vừa chạy xung quanh lùa lùa đám cừu, đám cừu từ từ tụ lại một chỗ mà con Enek đã chạy quanh. Lawrence nhìn thấy khá thú vị nên tìm cách trả lời:

-Phiền cô đợi một chút, để tôi bàn với bạn tôi đã.

Lawrence quay lại xe và nhìn Horo, cả Illyasviel và Evangeline.

-Cô thấy thế nào? Cô ấy cũng có tài nhỉ?

-Có tài?

Horo nhíu mày lạnh giọng nói.

-Nếu cô ta thực sự có tài, vậy tội gì chúng ta không thử? Cô đã nghe cả rồi phải không?

-Việc đó tôi làm không được chắc?

-Tôi biết, một mình cô là quả đủ rồi. Có điều, người chăn cừu kiêm nghề hộ vệ là 1 ý tưởng rất mới mẻ. Biết đâu nó sẽ trở thành 1 nghề mới.

-Con người của đàn ông…thiết chả biết có bảo nhiêu phụ nữ bên mình là đủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.