Lại đi tiếp một đoạn ngắn nữa và gặp một trạm soát giấy thông hành, Lawrence dùng thêm một bộ giáp để trả thuế, nhìn thái độ của người trực soát giấy có vẻ khá kì lạ khiến Lawrence có chút bất an.
-Đám người của chính quyền, đâu đâu cũng toàn là một lũ khó chịu.
Câu nói của Horo khiến cả Lawrence lẫn Illyasviel và Evangeline ngồi phía sau xe chồm lên phía trước nghe, cô ấy nói tiếp:
-Mọi người không thấy sao? Cái gã lúc nãy đã cười anh. Khi nhìn thấy núi giáp của chúng ta. Chắc hắn nghĩ, “đừng vội lên mặt bởi vì chúng em có tiền”.
-Tôi không quan tâm, chỉ cần họ không làm khó chúng ta.
Lawrence nói.
-Em có một dự cảm không lành về việc chuyến đi lần này.
Illyasviel lo âu nói. Lawrence nhìn Illyasviel, rồi anh ta cười nói:
-Illya-chan đừng có nói gỡ thế chứ.
-Em không có nói gỡ nhé. Có gì anh tự lo lấy.
Illyasviel hờn dỗi nói. Evangeline im lặng ngồi nghe, thực tế cô bé đang tiếp thu mọi thứ, 10 tuổi nên cô bé không biết gì nhiều về thế giới bên ngoài, Phép Thuật lẫn thương nhân buôn bán,…chỉ biết lắng nghe, hơn nữa là việc mất gia đình khiến cô bé trầm tính hơn rất nhiều so với quá khứ.
-Ma~, đi cất xe ở quán trọ rồi cùng đi dạo quanh chợ một chút nào.
Lawrence cười nói.
Chẳng mất nhiều thời gian để bốn người tìm được quán trọ và đi bắt đầu đi dạo quanh chợ, khu chợ khá là đông người và nhộn nhịp, nhưng không đông bằng bên thành phố trước.
Phải công nhận là Horo ham uống bia thật, hễ có bia là cô ta chơi tuốt, và hiện tại, cô ấy đang uống với Lawrence ở một gian hành nhỏ ở trung tâm của khu chợ, có đặt sẵn vài chiếc bàn gỗ để người xung có thể vừa thưởng thức vừa có thể để những món khác lên nữa.
Uống liền mấy cốc bia, rồi mặt thì đỏ ửng lên, chắc say rồi. Illyasviel và Evangeline tất nhiên chọn ăn thay vì uống chung với 2 người kia.
Sau đó cả bốn người lại đi trên một con đường lớn, Horo ôm lấy một bên tay của Lawrence và đi như một cặp tình nhân ấy, Illyasviel và Evangeline nắm tay nhau đi kế bên, không hiểu sao Evangeline có cảm giác muốn dựa dẫm Illyasviel như một người chị đáng tin cậy vậy.
Tiện thể thì những lúc mọi người say ngủ thì không chỉ Phi Linh ngồi nghiên cứu Tham Ăn Hắc pháp mà còn có Illyasviel nữa. Từ từ lĩnh hội dần năng lực từ nó, tuy nói là xấu nhưng nó vẫn ban cho khả năng hay ho, thi phép vĩnh hằng, miễn là chưa nhúng tay vào thì phép vẫn được thi triển vô thời hạn, có áp dụng lên có phép băng phong nữa.
Một Phép Thuật mới mà Phi Linh và cả Illyasviel học được khi đặt chân đến thế giới này, đối với Phi Linh là đầu tiên học đàng hoàng, trước thì cậu có xem sơ qua về Đệ Tam Pháp, hiểu cũng chỉ được phần rìa da bên ngoài, sau này cậu muốn tìm hiểu thêm, nhưng trước hết cậu nên học thêm một số loại Phép Thuật khác nhau lấy nền tảng đã, Đệ Tam Pháp vô cùng thâm uyên, khó học vô cùng, với lại, Đệ Tam Pháp là Vĩnh Hằng, học một chút thôi có thể là trôi qua không biết bao nhiêu thời gian, cho nên hiện tại vẫn trông coi Illyasviel lẫn Evangeline nên Phi Linh không thể nào nghiên cứu được.
Đi qua một con hẻm rồi qua vài con đường nhỏ, bốn người đến một quán rượu kiêm luôn quán trọ khá lớn và trang hoang, sàn và tường được làm bằng gỗ cỡ trung.
Lawrence đi vào trong và để Horo, Illyasviel và Evangeline ở ngoài đợi, bởi anh ta nghĩ bên trong cũng đông, với lại toàn cánh thương nhân cho nên cho ba người vào cũng có khi gây rắc rối thêm, nhất hai cô bé nhỏ nhắn của chúng ta.
Đợi ở ngoài khoảng mười lăm phút, có hai tên thanh niên trẻ tuổi bước đến và bắt chuyện với Horo, hai người này bị Horo hớp hồn bởi vẻ đẹp mê người của cô, Horo cũng không cố ý thả thính mà chỉ cười đáp, ngược lại những lần cười đó lại vô tình bị bọn kia đớp thính.
Được vài câu, Lawrence bước ra từ hiệp hội thương nhân, hai tên thanh niên bị Horo cuốn hút chợt thấy Lawrence liền sợ hãi chạy đi vì nghe được Horo nói rằng Lawrence là chồng của mình. Lawrence nghe được chuyện vừa xảy ra cũng chỉ nhắm mắt thở dài cho qua chuyện và nhắc nhở Horo chú ý xung quanh một chút.
Horo gợi chuyện về việc Lawrence có chút tình cảm với Norah do cô nghe được cả cuộc đối thoại của anh và chủ quán khi chờ bên ngoài. Cả hai người nói chuyện rất tỉnh, dù có 2 cô bé đứng kế bên lắng nghe. Cơ mà, sau khi cuộc đối thoại kết thúc thì có vẻ tình cảm hai người tăng lên kha khá, Horo nói là cô ấy chỉ muốn thử thôi, nhưng Lawrence trả lời nó nghiêm túc nên Horo vô cùng vui mừng, tình cảm của hai người này phát triển không ngờ luôn. Rồi Horo lại dùng siêu kỹ năng lừa tình của mình để dành được phần hứa hẹn đào ủ mật ong từ Lawrence mà lần trước đi xe đến Lunbinheigen cũng đã nói qua.
Illyasviel từ từ học hỏi những kỹ năng thần thánh này để sau này còn có đường mà dùng.
Cả bốn ngay sau đó đi bộ về quán trọ của mình, nó nằm tại góc phố nhỏ cũng không mấy người qua lại. Sau khi dùng bữa trưa và tán dóc một chút tại ngay phòng ngủ của mọi người cả bốn người lại lên đường đến một nơi giao dịch của thương nhân, phía ngoài khá đông thương nhân với những chiếc xe đẩy lớn chất đầy hàng với những chiếc khăn chùm lên chúng, khi vào sâu hơn về bên trong thì lại không có mấy người.
Lawrence dừng lại tại một tòa nhà, với những khung sắt rào lại ở phía trước, Horo thì đang ăn bánh nhân thịt từ lúc đi từ quán trọ đến giờ, Lawrence có hỏi xéo về việc Horo có nghe tiếng gì ở bên trong tòa nhà cả bốn người dừng chân trước nó. Horo nói là có tiếng người với bầu không khí nặng nề phía bên trong trong khi ăn.
-Em đã nói là sẽ có chuyện không lành mà, giờ tin em rồi chứ.
Illyasviel phồng má gợi lại chuyện cũ.
-Giờ do dự cũng đâu giúp được gì. Nếu không bán được bán số hàng, tôi sẽ không thể lấy lại được tiền.
Lawrence trong khi đang suy nghĩ nói.
Rồi Lawrence mở cánh cổng khung sắt lớn để vào trong, bên trong khá tối. Có một người từ bên trong bước ra do nghe tiếng mở cửa.
-Vẫn chưa đến chủ nhật, sao lại nghỉ sớm thế? Có lý do nào đặc biệt không?
Lawrence cười nhìn người kia nói.
-À, vâng, đại loại thế. Anh mới đến đây hôm nay ạ?
Chủ nhân của nơi này nhìn vẻ mặt có chút buồn bả, anh ta quay lại nói với Lawrence.
-Không, từ vài hôm trước rồi. Nhiều chuyện xảy ra quá nhỉ? (Lawrence)