Thần Tình Yêu Báo Ân

Chương 5: Chương 5




Một mình ở trong phòng, đáy lòng của cô như tan nát.

Nước mắt không thể diễn tả hết sự đau thương của cô, vết thương thật sự là ở trên ngực, nơi ấy đang rỉ máu.

Anh có thể cảm nhận được, linh hồn màu hồng của cô đang trở nên u ám, mất đi sự rực rỡ, cô đem mình ẩn trốn trong chiếc tủ treo quần áo, thân người cuộn tròn, khóc thật đau lòng.

Nếu có thể ôm lấy cô, anh sẽ để cô tựa vào trong lồng ngực của mình mà khóc, sự thật luôn tàn khốc như vậy, đây chính là lý do vì sao không đành lòng nói cho cô biết chân tướng, bởi vì cảm giác đau đớn này, anh hiểu rõ.

Anh ngồi ở bên người cô, vươn tay, vuốt lên đầu cô để vỗ về, mặc dù không thể chạm vào, nhưng cô lại cảm nhận được.

Nâng lên đôi mắt đẫm lệ, nhìn anh đang ngồi bên cạnh mình, cô hỏi: Anh đã sớm biết phải không?

Anh gật đầu.

Có phải tôi rất ngốc?

Anh lắc đầu, chỉnh lại lời cô. Không phải ngốc, chỉ là cách đối xử của cô với mọi người rất chân thành, hết lòng vì tình yêu, nhưng lại yêu không đúng người.

Tôi không hiểu, tôi đối với anh ấy tốt như vậy, vì sao anh ta lại tổn thương tôi? Nếu không thể lấy tôi, sao lại cố tình đối xử chân thành, tỏ vẻ lương thiện, chung tình như vậy, giống như là không thể sống thiếu tôi? Rõ ràng không thể cho tôi một lời hứa hẹn, vì sao lại luôn nói rằng vĩnh viễn sẽ không chia lìa? Tôi không hiểu, thật sự không hiểu, vì sao lại đối xử với tôi như vậy?

Tôi biết.

Cô nhìn anh, vẻ mặt mù mờ, kinh ngạc.

Anh đặt hai tay lên bả vai cô, nghiêm nghị nói.

Tin tôi đi, cô là gặp phải kẻ thần kinh.

Cô ngây người ra, ngay sau đó, gào khóc.

Oa oa_____tôi không muốn sống______

A, nguy rồi, muốn trêu cô, không ngờ ngược lại càng làm cô đau lòng.

Nước mắt cũ còn chưa khô, nước mắt mới lại chảy ra, cô lấy hai tay che mặt mà khóc, thật là đau lòng, rất đau lòng, cô không biết phải làm thế nào bây giờ?

Những vướng mắc ở trong lòng không ngừng nghiền nát tâm tư cô, không ngừng ăn mòn cô, những ngọt ngào mà cô và anh đã từng trải qua, tựa như máu thịt ở trong lòng cô, bám chặt vào trong lồng ngực, hiện tại, sự thật lại như một con dao tàn nhẫn thẳng tay cắt đứt nó.

Rất đau đớn, cô thật chịu không được.

Cô không cần phải nói ra, Tả Thành Hạo cũng có thể cảm nhận được sự đau buốt của cô, anh nghĩ đến một cách! Vì thế anh nhắm mắt lại, làm cho bản thân tập trung tinh thần, sau đó hai tay vây quanh người cô, muốn chịu một phần sự đau khổ đó, hy vọng sẽ truyền một phần sức mạnh cho cô.

Gương mặt mang theo hai dòng lệ, ngẩng đầu nhìn anh. Tôi cảm nhận được sự ấm áp từ anh.

Thật sự? Vậy thì tốt quá. Đây là lần đầu tiên anh dùng đến cách này, không ngờ cô lại có thể cảm nhận được.

Nếu anh là người thật thì tốt quá, tôi ước gì mình có thể gục vào trong lồng ngực của anh mà khóc cho thoả thích.

Thực xin lỗi, tôi chỉ có thể lấy cách này để xuất hiện.

Thần tình yêu, tôi nên làm gì bây giờ? Đáy lòng đau đớn như vậy.

Thất tình cũng giống như một vết thương, lúc đầu nhất định sẽ sinh mủ, nhưng nó sẽ từ từ đóng vảy, sẽ rơi ra, rồi đến một ngày nào đó sẽ lành lặn, lúc này đây, tôi sẽ luôn ở cùng cô.

Tôi thật là khổ____

Được rồi, khóc đi, đem sự bi thương trút ra, đừng có giữ ở trong lòng.

Cô khóc bao lâu thì anh ở bên cạnh bấy nhiêu, trong khi cô ủ rũ tỉ tê thì anh liền an ủi.

Tôi thật không muốn_____nói lời yêu thương một lần nữa.

Ý nghĩa của câu yêu thương là để tìm hiểu, để quan tâm lẫn nhau; nếu không hợp nhau, thì hãy tìm một người khác, đến một lúc nào đó chúng ta sẽ tìm được một người thật sự phù hợp với mình, có thể lấy làm chồng, đó mới là tác dụng của câu yêu thương.

Tôi mà tìm không thấy người tốt, đời này kiếp này cũng không muốn kết hôn.

Không nên vì hiện tại mà phủ nhận tương lai, mọi chuyện không giống nhau đâu.

Hiện tại tôi đau khổ như vậy, sống cũng không muốn sống nữa, sao có thể hy vọng vào tương lai đây?

Ngọt ngào và cay đắng luôn đi chung với nhau, tựa như một sợi dây thun, yêu càng nhiều, cũng như ta kéo sợi thun thật mạnh, nên lực đàn hồi bắn ngược trở lại sẽ rất mạnh, cô đau thương như thế, chứng tỏ cô cũng đã trải qua những ngày tháng thật sự vui vẻ, một đời người sẽ có được bao nhiêu thời gian vui vẻ như vậy, cũng rất tốt, đúng không?

Không cần, rất đau khổ, tôi ước mình chưa từng gặp anh ta, tôi hy vọng tất cả những chuyện này không bao giờ xảy ra, tôi mệt mỏi lắm...

Tả Thành Hạo bắt đầu lo lắng cho cô, bởi vì anh không muốn nhìn thấy linh hồn của cô bị bao phủ bởi ánh sáng u ám, anh đã nhìn thấy rất nhiều dạng linh hồn, cũng biết sự u ám này đại diện cho điều gì, dấu hiệu này sẽ mãi lẩn quẩn trong lòng mỗi người, sợ rằng cô sẽ xảy ra chuyện.

Hiện tại, anh có thể ở bên cạnh bảo vệ cho cô, nhưng ngộ nhỡ đến lúc anh nhất định phải rời đi, bỏ lại cô một mình, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với cô, phải làm sao mới tốt.

Cô đừng mất lòng tin như vậy, có thần tình yêu ở đây, cô còn sợ không tìm được người đàn ông tốt sao? Lần sau khi cô tìm đối tượng, tôi sẽ giúp cô kiểm định, sẽ không để cho cô gặp phải tên đàn ông xấu.

Quả nhiên, lời nói này vừa phát ra liền có tác dụng, đôi mắt đẫm nước mắt của cô ngước lên.

Có thật không?

Đương nhiên là thật, lần này là vì không có tôi ở bên cạnh giúp đỡ cô, nên mới để cho tên xấu xa kia có cơ hội lợi dụng, lần sau nếu có kết giao với bạn trai, tôi sẽ chỉ cô cách nhìn đàn ông, đảm bảo cô sẽ tìm được một đối tượng thật tốt.

Cô dùng giọng mũi phát ra lời nói đáng thương: Lời này cũng có chút xuôi tai.

Tâm trạng có tốt hơn chút nào không.

Cô nhẹ nhàng gật đầu, hy vọng hỏi anh, Anh thật sự sẽ giúp tôi?

Ta đã nói rồi, tôi là tới trả ơn, không phải sao? Tôi sẽ giúp cô tìm được đối tượng tốt.

Cô xoa xoa lên ngực, Tôi.....thật sự có thể tìm được một người tốt sao? Có thể quên anh ta, có thể thoát khỏi sự đau lòng này sao?

Đương nhiên có thể, cô phải giống như chiếc máy giặt, biết không?

Cô ngơ ngác, chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, vẻ mặt khó hiểu: Máy giặt?

Hiện tại, những suy nghĩ của cô giống như đang xoay tròn tại một chỗ, cho nên cô phải làm mình giống như một chiếc máy giặt, bởi vì máy giặt khi xoay tròn sẽ đem hết những giọt nước văng ra bên ngoài, càng xoay tròn càng có thêm sức lực; ngược lại, lốc xoáy cũng xoay tròn, nhưng chúng lại hút con người vào, cô phải giống như máy giặt, đem những suy nghĩ không tốt đó ném đi, không nên giống như lốc xoáy, càng lún càng sâu, cả người bị rơi vào. Cô không được làm lốc xoáy, mà phải làm máy giặt, có biết không?

Cô nghe xong thì vô cùng sửng sốt: Đâu lại có cách so sánh kì lạ như vậy, nhưng mà cũng rất có lý.

Tất nhiên là có lý, lời giảng giải của thần tình yêu luôn có ý nghĩa sâu xa, nhớ kỹ, làm máy giặt, không phải lốc xoáy.

Cô cũng thì thào đọc theo: Tôi muốn làm máy giặt, đem những thứ không tốt ném đi.

Đúng rồi, vừa xoay, vừa chầm chậm đem những thứ xấu xa ném đi.

Tôi muốn đem những thứ xấu xa ném đi, tôi muốn làm máy giặt.

Đúng vậy, cô là máy giặt.

Hai người cùng hô lên như nhau, cô vừa khóc vừa thề phải làm máy giặt, anh thì lại vì cô mà cổ vũ cố lên vừa động viên nói cho cô biết rằng cô sẽ không phải cô đơn, anh sẽ giúp cô vượt qua sự đau thương của thất tình, cho đến khi vết thương ở trong đáy lòng dần bình phục như ban đầu.

Vì để cho Quan Xảo Xảo quên đi những chuyện buồn lòng, mỗi ngày Tả Thành Hạo đều ở bên người của cô.

Cả khi đi làm, tan sở, có lẽ là chỉ trừ khi đi WC tắm rửa, thì hầu như anh đều ở sau lưng của cô, vì để cho tâm trạng cô khá hơn, anh còn mời cô đi xem phim.

Anh thật là sướng, không cần phải mua vé xem phim, trực tiếp đi vào là được, còn tôi lại phải trả hơn ba trăm đồng, đúng là mắc mà.

Tôi là có lòng tốt cùng cô đi xem phim, còn bị cô ganh tị? Nghĩ thử xem, những lúc nhìn cô ăn uống vui vẻ, tôi thì lại không thể hưởng thụ, tôi có than thở gì không.

Đi trên con đường giành cho người đi bộ ở giữa Tín Nghĩa khu (1) rộng rãi, thoáng mát, mặc dù Quan Xảo Xảo không có bạn trai, nhưng cô không hề cảm thấy cô đơn, bởi vì mỗi ngày vị thần tình yêu Tả Thành Hạo của cô đều ở bên cạnh.

Thứ bảy cuối tuần, bọn họ hẹn nhau cùng đến xem phim, hai người cũng đã ngầm hiểu với nhau, trong lúc nói chuyện với Tả Thành Hạo thì cô sẽ đặt điện thoại ở bên tai, như vậy, người khác sẽ nghĩ rằng cô là đang nói chuyện điện thoại, không xem cô là kẻ tâm thần.

Cô nhìn anh, nhìn chăm chú, không hề chớp mắt, làm anh không khỏi có cảm giác kỳ lạ.

Làm sao vậy?

Tôi đang nghĩ, nếu như những người khác có thể nhìn thấy anh, nhất định sẽ có rất nhiều cô gái quay đầu nhìn anh.

Cái này còn phải nói.

Ha ha, chỉ mới khen một câu, liền đắc ý như vậy, sao lại có loại thần tình yêu thế này?

Có nha, không phải đang đứng trước mặt cô hay sao?

Cô nhìn anh, dáng vẻ phóng khoáng, tính cánh thì huênh hoang, nhịn không được nở nụ cười.

Chưa thấy qua loại thần tình yêu như anh cho dù là ở trên phim ảnh, vừa quan tâm đến diện mạo, còn quần áo thì đều là loại đang thịnh hành.

Chẳng lẽ ý của cô là muốn tôi cởi sạch quần áo, gắn một đôi cánh, còn phải mang theo cung tên sao?

Nếu anh dám cởi sạch quần áo, tôi sẽ xem anh là một tên biến thái, một con sói háo sắc.

Đáng tiếc nha, dáng người của tôi rất tuyệt, thật ra thì cô rất muốn nhìn đúng không? Hiện tại, tôi sẽ hy sinh nhan sắc này, một lần làm Thiên Sứ trần trụi cho cô xem. Vừa nói vừa làm ra bộ dạng muốn phù phép.

Không được! Cô hoảng sợ, sợ là khi anh ta thật sự trở nên trần trụi, cô nhất định sẽ hét lên chói tai, nhưng lại nhìn thấy anh ôm bụng cười ngất, lúc này mới biết là cô bị đùa giỡn, nhịn không được liền vươn tay muốn đánh nhưng chỉ đánh vào không khí.

Đừng vung tay lung tung, coi chừng người ta nghĩ cô bị bệnh thần kinh.

Đúng là có mấy người qua đường đang trộm nhìn cô, cô vội kiềm chế, vừa tức giận vừa buồn cười trừng mắt còn anh ta thì lại cười như điên.

Thật là đáng ghét! Muốn đánh lại không đánh được, muốn cười, lại không thể cười quá lớn, nhưng mà có Tả Thành Hạo làm bạn, cô đã trải qua rất nhiều ngày vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.