Tình thế biến hóa quá nhanh quá nhanh, nhanh đến mức làm cho người ta không còn kịp phản ứng nữa. Với cự ly gần như vậy, những cách Lâm Hi có thể lựa chọn là cực kỳ có hạn.
- Quác!
Tiếng gầm gừ của con Tây Phương Canh Kim Chi Long vang vọng thiên địa. Kiếm khí vô cùng vô tận từ trên người nó bộc phát ra ngoài.
Mắt thấy Lâm Hi sẽ chết dưới kiếm khí của con Tây Phương Canh Kim Chi Long, nhưng vào lúc này Vạn Kiếm Đại Pháp!
Thiên địa dao động kịch liệt, một âm thanh quen thuộc đột nhiên hét lớn từ trong không trung phía sau thân thể Lâm Hi. Sau đó là ầm một tiếng, từ tít tận trên trời cao phụt ra một vầng sáng trắng vô cùng chói mắt.
Cùng lúc đó, một cỗ kiếm ý mênh mông, cường đại đến mức khó có thể tin nổi, cực kỳ bén nhọn, bá đạo với ý chí hủy diệt, giống như vạn kiếm Quân Vương từ trên trời cao bộc phát ra ngoài.
Lâm Hi chưa bao giờ cảm nhận kiếm ý quá cường đại như thế. Ở trước mặt cơn kiếm ý này, kiếm khí của con Tây Phương Canh Kim Chi Long trở nên nhỏ bé mà hèn mọn, giống như một con kiến hôi đứng ở dưới chân Cự Nhân vậy.
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Kiếm khí từ trên người con Tây Phương Canh Kim Chi Long bộc phát ra ngoài đầy trời, tựa như đã bị một bàn tay vô hình khổng lồ dẫn dắt, xoạt một cái mà kiên quyết dựng lên, thay đổi lại phương hướng, bay về hướng kiếm ý kia trên bầu trời. Chỉ trong một cái nháy mắt liền biến mất vô tung.
Hô!
Tiếng gió rung động, Lâm Hi còn không kịp phản ứng lại thì trước người liền có thêm một bóng dáng quen thuộc.
Trong trí nhớ trước kia của Lâm Hi, bóng dáng này trông gầy gầy, thô tục, hơn nữa lão thích tìm hắn gây phiền toái. Nhưng mà vào giờ khắc này, đồng dạng là bóng hình này lại trở nên bá đạo, cực nghiêm nghị như một cột trụ chống trời, vắt ngang giữa thiên địa.
Dáng điệu cao lớn hùng vĩ này, tựa như một quả núi cao vĩnh viễn không thấy đỉnh.
Giờ khắc này, Lâm Hi biết, tất cả nguy hiểm đều đã biến mất.
Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần, Lâm Hi cho tới bây giờ cũng không biết rằng lão lại là cường đại như thế.
- Trưởng lão...
Lâm Hi ánh mắt chớp một cái mà nói lẩm bẩm.
Chấp Pháp trưởng lão nhìn lên trời cao, đứng sừng sững giữa thiên địa, áo quần bay phấp phới. Từ trên người tản mát ra khí tức tựa như một cơn bão táp khủng bố. Còn con Tây Phương Canh Kim Chi Long kia trước đây vẫn còn thô bạo vô biên, giờ khắc này đã ngoan ngoãn nghe theo giống như một con chó nhỏ. Nó nằm phủ phục trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi thậm chí ngay cả nhìn đều không thấy rõ thì con Tây Phương Canh Kim Chi Long này liền biến thành một khối sắt đồ chơi to bằng bàn tay, nó bay vào trong tay Lâm Hi.
- Lâm Hi, rời khỏi nơi này!
Chấp Pháp trưởng lão chỉ để lại những lời này, liền biến mất tại chỗ. Âm thanh của lão mặc dù bình tĩnh, nhưng Lâm Hi lại cảm giác được một cơn tức giận với áp lực ngút trời, tựa như một ngọn núi lửa đang hoạt động loại. Hiện tại vẫn còn là khoảnh khắc yên tĩnh trước khi bộc phát.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt đất rung chuyển, khắp mọi nơi đều đang run rẩy. Lâm Hi còn chưa phục hồi tinh thần lại, liền thấy giữa trời cao có một màn cực kỳ hùng tráng.
Kiếm khí, kiếm khí vô cùng vô tận, chi chít chằng chịt, hàng ngàn hàng vạn luồng đang phóng trong không trung. Nó hình thành một hình quạt cực lớn. Mà ở chính giữa Hình quạt này cũng là một thân hình nhỏ gầy mà Lâm Hi quen thuộc, Chấp Pháp trưởng lão.
Những kiếm khí này mênh mang như biển, trong mỗi một đạo kiếm khí cũng có một thanh kiếm sắc. Mỗi một kiếm cũng có uy lực chém rách bầu trời!
Gần vạn kiếm khí, tung hoành trong thiên địa, khí tức hủy diệt làm người khác không rét mà run.
Vẻn vẹn chỉ là liếc mắt nhìn một lần mà trong lòng cũng không khỏi lạnh cả người.
Hình như còn có một thanh kiếm sắc đang đâm vào trong linh hồn, một kích bị mất mạng!
- Cái này, đây chính là thực lực chân chánh của Chấp Pháp trưởng lão sao?!
Lâm Hi khiếp sợ nhìn một màn trên trời cao, trong lòng cảm giác được một cơn rung động từ thật sâu trong lòng.
Giờ khắc này, ở khắp mọi nơi đều bị kiếm khí của Chấp Pháp trưởng lão bao phủ.
Khắp mọi nơi chấn động, tựa hồ tùy thời muốn sụp đổ!
- Lý Trọng Đạo, lão thất phu, nhẫn nhịn ngươi hơn một ngàn năm. Nay ngươi muốn chiến, liền cùng ngươi chiến!...
Âm thanh ù ù vang vọng thiên địa, mang theo một lực lượng làm người khác sợ hãi, run rẩy.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sau một khắc, có đến hàng vạn kiếm khí hóa thành một cơn nước lũ dậy sóng, bắn vào thời không sâu thẳm.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Dưới ánh mắt chăm chú của Lâm Hi, ở tít trên trời cao chỗ vùng phía bắc, một ánh vàng chói xuyên phá trời cao, đã để lộ ra. Vốn đó chỉ là một điểm ánh sáng nhạt, nhưng mà trong phút chốc nó đã phô trương trở thành một biển những tia sáng vàng rực mênh mông vô biên.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Chỉ với một kiếm, biển ánh sáng liên tục này lập tức bị một kiếm xé ra, chia làm hai nửa. Kiếm khí cắm sâu, trực tiếp xâm nhập vào chỗ sâu trong không gian. Ngay cả toàn thể không gian đều đang run rẩy.
Còn ở dưới đất, rừng cây phong vô tận liền xào xạc lay động, một lượng lớn những lá cây đỏ như lửa trút xuống từ trên cây.
Biển ánh sáng liên tục như dòng nước có màu vàng kia, mặc dù bị một nhát chém mà chia đôi, nhưng cũng không chịu biến mất. Chỉ là ngay lập tức, một Tiên Ma đại chưởng che khuất bầu trời, trùm kín trời cao, nó giống như đám mây đen cuồn cuộn bay ra từ trong vết nứt thời không sâu thẳm. Nó giao kích chung một chỗ với kiếm khí mênh mang.
- Thân là bại tướng, ở trước mặt ta mà còn dám nói chữ dũng!
Âm thanh cay nghiệt lạnh lẽo của Hộ Pháp trưởng lão vang vọng thiên địa.
Sau khi lão bị Chấp Pháp trưởng lão dùng một kiếm bức hiện ra thân hình. Ở phía sau Tiên ma đại chưởng cực lớn kia, Lâm Hi nhìn thấy được một thân hình bé nhỏ tựa như con kiến.
- Lý Trọng Đạo!!
Lâm Hi hung hăng nhìn chăm chú tít tận trên trời cao, từ trong kẽ răng lạnh lùng xuất ra cái tên này.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Đất trời rung chuyển, chỉ là ngay lập tức khắp cả không gian đều bị cuốn vào trong cuộc chiến đấu giữa hai Đại trưởng lão Thần Tiêu Tông. Vô tận kiếm khí và hoàng kim tiên khí càn quét cả thiên địa.
Chỉ trong một cái nháy mắt, Lâm Hi liền vô phương thấy rõ bóng dáng của Chấp Pháp trưởng lão và Hộ Pháp trưởng lão.
Đầy trời đều là loại lực lượng mà trong lúc rơi, nó có khả năng dễ dàng xé rách núi cao, đào sâu mặt đất, hủy diệt mặt trăng mặt trời cùng cả bầu trời sao.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Mặt đất dưới chân Lâm Hi rung lên kịch liệt. Phảng phất như hắn đang dấn thân vào trong một đại dương chập chùng đang nổi cơn thịnh nộ.
- Răng rắc!
Một vết nứt thật lớn giống như mạng nhện lướt qua Lâm Hi cách đó không xa.
Mặt đất bị chia ra làm hai.
- Lý Trọng Đạo!! Cái lão thất phu chết tiệt này!!
Lâm Hi hung hăng nhìn lên bầu trời.