Lão già kia thân là trưởng lão Thần Tiêu Tông, không thể trực tiếp hạ thủ đối với Lâm Hi liền mượn đao giết người, muốn lợi dụng Tây Phương Canh Kim Chi Long giết chết Lâm Hi.
Nếu như không phải Chấp Pháp trưởng lão xuất hiện kịp thời, hiện tại hắn đã là người chết.
Lâm Hi không biết tại sao Lý Trọng Đạo lại biết được địa điểm tôi luyện của mình.
Nhưng không hề nghi ngờ tất cả những chuyện này cũng không có trong phần sát hạch mà Chấp Pháp trưởng lão thu xếp.
- Hô!
Một trận gió thổi qua, một loạt cây phong cổ thụ răng rắc một tiếng rồi ngã xuống, thiết diện chỉnh tề như là bị cắt gọt.
Khắp mọi nơi trong nháy mắt liền trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Lâm Hi liếc mắt nhìn con Tây Phương Canh Kim Chi Long trong tay. Nó bị tước đoạt sinh mệnh, biến hóa thành một khối sắt ngoan ngoãn, lại lần nữa nhớ tới âm thanh của Chấp Pháp trưởng lão.
- Không được! Cơ hội hiếm có khó được, bỏ qua cơ hội lần này, sau này lại khó có thể thấy được loại cấp bậc chiến đấu này.
Lâm Hi quyết tâm tâm, cắn răng ngửa cổ nhìn tiếp.
Loại cấp bậc chiến đấu đó, không nghi ngờ đối với hắn là cực kỳ có lợi. Nhưng trong lòng Lâm Hi mơ hồ còn có một tia lo lắng, đó chính là Chấp Pháp trưởng lão.
Ngàn năm trước đây, hai bên Chấp Pháp, Hộ Pháp tranh giành. Khi đó Chấp Pháp Điện kết thúc bằng thất bại.
Hiện nay thì cách ngàn năm, Lâm Hi không biết, khả năng của Chấp Pháp trưởng lão đã có thể chống lại được Hộ Pháp trưởng lão hay không.
- Lý Trọng Đạo gia hỏa này,... Chỉ hy vọng Chấp Pháp trưởng lão có thể chiến thắng được hắn.
Trong lòng Lâm Hi cắn răng tự nhủ.
Liên tiếp hai lần quyết định tranh đấu, đều là kết thúc với thắng lợi của Lâm Hi. Thế cho nên Lâm Hi xem nhẹ, quên đi rằng Lý Trọng Đạo kỳ thật không hơn không kém cũng là trưởng lão tông phái đã đạt đẳng cấp Tiên Đạo Thập Trọng.
Chỉ có điều là, ngại với thân phận trưởng lão bổn môn, hơn nữa có Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nhúng tay, che chở cho Lâm Hi nên không có cách nào trực tiếp ra tay đối với hắn.
Lúc này, hai Đại trưởng lão sau ngàn năm lại giao đấu lần nữa, phô bày ra oai phong Tiên Đạo đủ sức khiến cho trời sập đất trôi. Khắp nơi là tiên khí sôi sùng sục và kiếm khí mênh mông cuồn cuộn, chúng lan đi tràn ngập đến tận chân trời.
Cảm giác của Lâm Hi cũng bị chịu ảnh hưởng rất lớn, nên hắn đã không có cách nào khác để nắm bắt được bóng dáng của hai vị Đại trưởng lão.
- Hiện tại mặc dù ta cũng được cho một cao thủ, nhưng mà so cùng loại cường giả Tiên Đạo thì vẫn cứ là một trời một vực, chênh lệch không phải chỉ có một cấp bậc. Hy vọng sẽ có một ngày, ta cũng có thể đạt tới loại tình trạng này, tự mình đạp lão thất phu Lý Trọng Đạo này ở dưới chân.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Rắc rắc rắc!
Cuồng phong mênh mông cuồn cuộn, ẩn chứa kiếm khí li ti và tiên kình sắc bén.
Những cây phong cổ thụ vững chắc ở bên cạnh liên tục rắc rắc rắc gãy lìa, trông như thể đám lúa mạch bị gặt vậy.
Nguy hiểm ở những chỗ này dần dần càng lúc càng lớn.
Hô!
Đột nhiên, trong tai Lâm Hi chợt nhận ra, nắm bắt được một chút tiếng vang khe khẽ nào đó.
- Nguy hiểm!
Trong lòng Lâm Hi chấn động, thân thể lập tức đưa ra phản ứng. Xoạt một cái, hắn thi triển Tiểu Na Di Pháp nhanh như tia chớp na di đi, trong nháy mắt đã ở cách chỗ vừa rồi khoảng một ngàn trượng.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Cơ hồ như ngay lập tức, một đạo hoàng kim kình khí có tính hủy diệt ầm vang một tiếng, nặng nề nện xuống đúng chỗ Lâm Hi đứng lúc nãy. Trong nháy mắt, những tảng lớn bùn đất cùng với mấy chục cây phong liên quan trên mặt đất cũng hóa thành hư ảo.
- Lý Trọng Đạo!
Lâm Hi đưa mắt quét một vòng, nhìn lên bầu trời.
Kim quang và kiếm quang lấp đầy thiên địa, so với thái dương thì chúng còn khiến ánh mắt không được tự nhiên hơn. Lâm Hi mặc dù không nhìn thấy được bóng dáng của Lý Trọng Đạo và Hình Tuấn Thần, nhưng từ cái loại khí tức trong không khí khiến người khác nghẹt thở, hắn cảm giác được cuộc chiến đấu của hai người đã tiến vào đến tình trạng gay cấn.
- Lý lão thất phu, tiếp kiếm! Kiếm Tru Tiên!!
Chấp Pháp trưởng lão âm thanh phẫn nộ giống như tiếng sấm, đang vang lên giữa trời cao.
Keng!
Trong tích tắc, đông đảo kiếm âm nối thành một tràng.
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy kiếm khí mênh mang đột nhiên thu hẹp lại vào giữa. Từ kiếm hải vô biên, nó hóa thành một thanh kiếm khí vô biên kéo dài ngàn dặm.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Kiếm khí bùng nổ giữa trời cao, so sánh bất cứ lúc nào trước đây thì hào quang đều phải mênh mông cuồn cuộn hơn. Nó giống như muôn vàn hạt thái dương nổ tung giữa bầu trời. Những đạo kiếm khí trùng trùng điệp điệp kia, đột nhiên lượn vọt lên rồi sau đó hung hăng chém xuống.
Một kiếm này nghiền nát vạn vật, xẻ trời rẽ đất, tru thần diệt ma, vô phương tương đương!
- Tiên Ma Chi Tôn!
Hoàng kim tiên khí đầy trời, vô cùng sền sệt đã ngưng thành thực chất. Nó hóa thành một cự chưởng so với đỉnh núi đều phải lớn hơn nhiều lắm, phô thiên cái địa, dời núi lấp biển, nhằm hướng một kiếm kia định chộp.
Lòng bàn tay của cự chưởng kia rõ ràng hình thành một đạo nhân mặc hoàng kim đạo bào, vẻ mặt uy nghiêm, đang tản mát ra một khí thế bá đạo nghiêm nghị.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Hai đạo hào quang vàng, trắng giống như hai vầng thái dương ngược nhau cùng song song bộc phát trên bầu trời. Sau đó đôi mắt đau nhói, nơi nơi đều là khoảng trống chói mắt.
- Nguy hiểm!!
Trong lòng Lâm Hi cả kinh, không chút do dự gọi ra Chân hỏa Cửu Long tráo rồi vội vàng chụp lên trên người, liền bao phủ khắp toàn thân. Đồng thời hắn triệu hoán xuất ra Sơn Hà Ấn, truyền thêm vào đó những đạo tinh khí sơn hà chất chồng để cùng đồng thời bảo hộ.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Mặt đất chấn động, Lâm Hi rõ ràng cảm giác được mặt đất dưới chân giống như bị một Cự Nhân tung lên. Sau đó một cỗ lực lượng đáng sợ, phảng phất như quả núi bay tới hung hăng nện lên Chân hỏa Cửu Long tráo.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Chân Hỏa Cửu Long Tráo phát ra một âm thanh kim khí vang trời, chấn động khiến cho khí huyết trong hai lỗ tai Lâm Hi đều như sắp sửa nổ tung. Khí huyết trong cơ thể lại càng sôi sùng sục một hồi, phảng phất như muốn phá vỡ huyết mạch rồi từ trong cơ thể trào đi ra ngoài.
- Thật là đáng sợ! Uy lực của cường giả Tiên Đạo quá cường đại, ta cách bọn họ xa như vậy. Đã có pháp khí tương trợ mà vẫn còn đã bị công kích lớn như vậy. Những người khác, không có tu vi Tứ Quả Thánh Vương, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Trong lòng Lâm Hi kinh hãi tự nhủ.
Cho dù là Hộ Pháp trưởng lão hay Chấp Pháp trưởng lão cũng không có lưu tay. Một kích này, cơ hồ là hai người dốc toàn lực nện một kích. Bởi vậy Lâm Hi đã bị công kích tới đâu, có thể tưởng tượng sắp chết.
Vẫn còn may là Chấp Pháp trưởng lão cũng có quan tâm đến hắn, nên đã di chuyển chiến trường tới tít tận trời cao. Cách Lâm Hi cực xa.
Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!
Sau khi vụ nổ kết thúc, một tràng âm thanh lịch kịch rơi xuống đất rất nhỏ vang lên từ một bên.