- Là Chấp Pháp trưởng lão!
Lâm Hi lập tức nhận ra mùi vị có phần quen thuộc này. Tâm niệm khẽ động, lập tức thu hồi Chân Hỏa Cửu Long Tráo và Sơn Hà Ấn lại. Quả nhiên, từ phía chếch ở bên cạnh có một âm thanh quen thuộc, lại thêm khí tức vẫn luôn lạnh lùng của Chấp Pháp trưởng lão đang bảo vệ ở phía sau Lâm Hi.
Ánh mắt của lão nhìn về phía đối diện, cả người vẫn không nhúc nhích.
- Lý Trọng Đạo!
Theo ánh mắt của Chấp Pháp trưởng lão, Lâm Hi thấy một bóng hình khác, không phải người nào khác mà đúng là Hộ Pháp trưởng lão Lý Trọng Đạo. Nhưng mà lão ta cũng không phải tới một mình.
Ở bên cạnh lão còn có một đệ tử thanh niên mặc trang phục của Hộ Pháp Điện, vẻ mặt nao núng, thân thể cũng là đứng hơi chênh chếch, không dám chính diện đối mặt Chấp Pháp trưởng lão, tựa hồ rất là sợ hãi.
Lâm Hi nhạy cảm phát giác được, ánh mắt của Chấp Pháp trưởng lão trong khi ông ta nói không phải là đang nhìn Lý Trọng Đạo. Nói cho đúng hơn, là hơn phân nửa nhìn về phía đệ tử Hộ Pháp Điện bên cạnh Lý Trọng Đạo kia.
Lâm Hi nhìn Chấp Pháp trưởng lão, lại nhìn tên đệ tử Hộ Pháp Điện kia, lại ngắm nhìn Lý Trọng Đạo, trong lòng đột nhiên trào dâng một loại ý nghĩ kỳ dị.
- Cái tên đệ tử Hộ Pháp Điện này... Không đơn giản!
Trong óc Lâm Hi xẹt qua một tia chớp, hắn thầm nghĩ trong lòng:
- Cái lão gia hỏa Lý Trọng Đạo này, tuyệt đối sẽ không mang theo kẻ không có ràng buộc gì đó bên người vào lúc này. Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Chấp Pháp trưởng lão..., chẳng lẽ...
Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, Lâm Hi mơ hồ đoán được điều gì. Nhưng mà trong lúc nhất thời lại khó có thể muốn tin. Tuy nhiên, Chấp Pháp trưởng lão liền nói tiếp một câu, lại làm cho Lâm Hi ngạc nhiên đến cả kinh như vậy.
- Lộc Quang..., ngươi làm người khác rất thất vọng rồi!
Chấp Pháp trưởng lão nhìn tên đệ tử Hộ Pháp Điện bên cạnh Lý Trọng Đạo kia, trong mắt hiện lên một vẻ rất là thương tiếc.
Một câu nói kia thành lời, Lâm Hi lẫn tên đệ tử Hộ Pháp Điện kia đều là thân hình chấn động.
- Quả nhiên...
Trong lòng Lâm Hi thầm nhủ.
- Trưởng, trưởng lão...
Dưới ánh mắt của Chấp Pháp trưởng lão, vẻ mặt của tên đệ tử Hộ Pháp Điện rõ ràng là có chút lo lắng bất an.
- Hừ! Lộc Quang, đứng vững cho ta! Không cần phải sợ hắn! Chớ quên, hiện tại ngươi không phải đệ tử của Chấp Pháp Điện, mà là đệ tử của Hộ Pháp Điện chúng ta!
Nét mặt của Lý Trọng Đạo âm u lạnh lẽo, một tay đặt trên vai tên đệ tử Hộ Pháp Điện. Lão nheo nheo mắt, nửa là đắc ý, nửa là thị uy nhìn Chấp Pháp trưởng lão.
- Vâng! Đệ tử hiểu.
Lý Trọng Đạo nói một câu, khiến cho tên đệ tử Hộ Pháp Điện vốn có chút nao núng dường như đột nhiên lại có được lực lượng lớn lao. Hắn lập tức khoanh tay ưỡn ngực, trở nên dũng khí mười phần, cũng không còn dáng vẻ nao núng như lúc trước.
Chỉ có điều là, Chấp Pháp trưởng lão có thân phận địa vị oai phong như vậy. Nên hắn mặc dù được Lý Trọng Đạo chống đỡ thì vẫn không dám quá phận. Ánh mắt tuyệt không dám nhìn về hướng Chấp Pháp trưởng lão.
Nghe thấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện nói như thế, Chấp Pháp trưởng lão tịnh không nói gì thêm. Chỉ là vẻ thương tiếc trong mắt càng sâu.
- Hừ!
Lâm Hi thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt, hắn nhìn thoáng qua Lý Trọng Đạo và tên đệ tử Hộ Pháp Điện kia, trong mắt hiện lên một ý nghĩ. Đột nhiên hắn hừ lạnh một tiếng rồi xoạt một phen mà điện xạ ra. Bàn tay vỗ một cái, băng hà, biển lửa gào thét phóng ra, quét về hướng tên đệ tử Hộ Pháp Điện.
- Càn rỡ!
Lý Trọng Đạo giận tím mặt, không chút nghĩ ngợi, cứ thế tung ra một chiêu Tiên Ma Đại Chưởng chộp về hướng Lâm Hi.
- Lão thất phu, ngươi dám!
Chấp Pháp trưởng lão nhướng mày, đồng dạng lửa giận bừng bừng. Một đạo kiếm khí sắc bén, tiếng rít chói tai cứ thế chém ra phía trước.
Bang bang!
Liên tiếp hai tiếng nổ vang, Chấp Pháp trưởng lão và Hộ Pháp trưởng lão với nhau hợp thành một cặp. Còn Lâm Hi và tên đệ tử Hộ Pháp Điện gọi là Lộc Quang kia cũng hợp lại thành một cặp.
Rẹt rẹt rẹt!!!
Hai lần giao đấu ngắn ngủi, Chấp Pháp trưởng lão và Hộ Pháp trưởng lão coi như vậy là cân sức ngang tài. Lâm Hi thì cũng cứ lù lù bất động, mà tên đệ tử của Hộ Pháp Điện kia thì lại thấy trên mặt dâng lên một màu đỏ bừng, rẹt rẹt rẹt liền bước lui vài bước. Hắn thù hận nhìn về phía Lâm Hi, trong ánh mắt đó là nỗi hận không thể nuốt tươi hắn.
- Hừ! Một kẻ nay Tần mai Sở, thay đổi thất thường, là tiểu nhân không biết lễ nghĩa mà thôi! Giao cho các ngươi đó. Chấp Pháp Điện chúng ta không cần người như thế.
Lâm Hi đứng xen giữa hai vị trưởng lão Đại tông phái, trong lòng không hề sợ hãi.
Hắn nhìn lướt qua tên đệ tử Hộ Pháp Điện kia:
- Gọi là Lộc Quang mà như vậy? Một thân võ công kém cỏi bình thường, chỉ đến như vậy. Ngay cả một chưởng của ta đều không tiếp nổi. Cứ như nhà ngươi thì cũng chỉ đáng để đi vuốt mông ngựa, ôm một bắp đùi nào đó!
Một câu nói, tựa như một thanh đao giết heo, hung hăng cắm sâu vào trong lòng tên đệ tử Hộ Pháp Điện.
- Ngươi...
Lý Lộc Quang râu tóc đều dựng ngược mà nhìn Lâm Hi, hận không thể một đao bắt hắn phải chết.
- Hừ! Ta cái gì mà ta, không phục hả. Lại đây, chúng ta cùng đấu, chỉ cần ngươi chịu đựng được ba chiêu của ta, ta sẽ thu hồi những lời vừa mới nói.
Lâm Hi lạnh lùng bồi thêm vào.
Lâm Hi vừa nói vừa quan sát sắc mặt. Hắn vốn là người có tâm tư nhanh trí, chỉ nghe ít ỏi vài câu thì làm sao mà còn không biết quan hệ giữa mấy người kia.
Không hề nghi ngờ, tên đệ tử Hộ Pháp gọi là Lộc Quang kia, vốn đã từng là một thành viên của Chấp Pháp Điện. Hơn nữa, e rằng còn không phải là đệ tử bình thường đơn giản như vậy. Nếu không phải như thế, Chấp Pháp trưởng lão không có khả năng phải đau lòng đến như vậy.
Lý Trọng Đạo cũng tuyệt đối sẽ không dắt theo một người đệ tử không có quan hệ thỏa đáng để khoe khoang trước mặt Chấp Pháp trưởng lão.
Nhiệm vụ thứ ba này của trưởng lão, địa điểm bí ẩn. Chỉ có người của Chấp Pháp Điện mới biết được, nhưng lại phải là nhân vật cực kỳ chủ yếu mới có thể biết.
Hộ Pháp trưởng lão chính là một nhân vật không có liên quan, nhưng lại có thể biết nơi này.
Nếu như nói không có nội gian thì Lâm Hi là hoàn toàn không tin. Không hề nghi ngờ, cái tên đứng ở phía đối diện kia, chính là kẻ tiết lộ bí mật.
Chỉ cần nghĩ chính mình vừa mới rồi thiếu chút nữa bởi vì hắn mà chết ở dưới trảo của con Tây Phương Canh Kim Chi Long kia, Lâm Hi liền hận không thể cho hắn một kiếm chết tươi.
Lâm Hi hận nhất là loại nay Tần mai Sở, lừa thầy phản tổ. Nếu đã từng là một thành viên của Chấp Pháp Điện, hiện nay lại phản bội đến đây để đối phó Chấp Pháp Điện, người như thế thì thật là đáng chết!
Đối mặt với những lời khiêu khích của Lâm Hi, tên đệ tử Hộ Pháp Điện mặc dù hận muốn chết, nhưng lại nói ấp a ấp úng, cũng không dám ứng chiến.