Thần Tọa

Chương 230: Chương 230: Đại bại mà trốn




- Đến đây đi! Một đường đuổi tới. Ta sẽ dẫn các ngươi đi một nơi mà các ngươi tuyệt đối không tưởng được! Tất cả những người muốn đối phó ta đều phải trả giá thật nhiều.

Lâm Hi quay đầu lại nhìn Lục Đức đạo nhân, trong con mắt toát ra một vòng sát cơ kinh người.

Thân hình hắn nhoáng một cái, lập tức như một mũi tên, bắn về phía trong kế hoạch. Hắn có được tầm mắt "Ma Long", càng giống như Ma Long, trong dung nham như cá gặp nước. Nham tương nóng chảy chẳng những sẽ không khiến tốc độ hắn chậm lại mà nham tương lưu động tương đương còn có thể gia tăng tốc độ của hắn nữa.

Nếu như không phải sợ "Lục Đức đạo nhân" buông tha không đuổi nữa thì tốc độ Lâm Hi còn có thể nhanh hơn rồi.

- Ma Đồ, chuẩn bị xong chưa?

Lâm Hi xuyên thấu qua ý thức, xa xa hô ứng nói.

- Chủ nhân, chuẩn bị xong. Chỉ cần ngươi ra lệnh liền có thể lập tức thi triển!

Thanh âm Ma Đồ trung thành từ trong biển ý thức truyền đến.

- Tốt!

Trong mắt Lâm Hi xẹt qua hào quang, lập tức gia tốc bởi về trước. Lần này hắn không giữ lại, tốc độ tăng vọt, bá thoáng một phát, liền bắn đi mấy trăm trượng.

- Hắn muốn chạy trốn rồi! Đuổi theo mau!

Lôi Đức đạo nhân cảm giác được tốc độ Lâm Hi tăng vọt, trong nội tâm chấn động, trong Đan Điền, chân khí thiêu đốt, điên cuồng đuổi theo.

Ngay bên cạnh một nham trụ ở cuối biển nham tương, thân hình đen kịt như núi của Địa Ngục Ma Long Ma Đồ phủ phục trên mặt đất. Chứng kiến xa xa một bóng đen kích bắn đến, con mắt Ma Đồ sáng ngời, lập tức đứng lên:

- Chủ nhân.

"Nhanh! "

Lâm Hi cũng không kịp nhiều lời, bá thoáng một phát, chui vào trong miệng cực lớn của Địa Ngục Ma Long, sau đó toàn thân ba ba ba, sinh trưởng ra vô số Long Lân, che dấu tất cả khí tức trên người, chỉ còn lại khí tức của Ma Long Nhất Tộc thuần túy.

Nếu như không phải cố ý, căn bản không thể phân biệt được Lâm Hi là một bộ phận của thân thể Ma Đồ.

- Đi!

Lâm Hi thông qua ý thức nói.

Bá!

Ma Đồ đong đưa đuôi rồng, bằng tốc độ kinh người, lập tức vọt vào một khu vực Hắc Ám trong biển nham tương.

Đây là một mảnh khu vực kỳ dị, cả khu vực phảng phất bị bóng mờ cực lớn bao trùm, ngay cả nham tương tựa hồ cũng là màu đỏ sậm, không nóng như nơi khác, ngược lại có chút lạnh.

Bá!

Địa Ngục Ma Long nhảy vào trong khu vực đỏ sậm, cùng một thời gian, Lâm Hi phát động Long nguyên trong cơ thể, làm vỡ nát tinh thần lạc ấn của Lôi Đức đạo nhân trên người.

- Ân?

Ở nơi sâu nhất, một ý thức khổng lồ lúc Địa Ngục Ma Long xâm nhập vào bỗng nhiên liền tỉnh lại.

- Tiểu Ma Long, ngươi dám tiến vào lĩnh vực của ta, muốn tìm chết sao?

Một thanh âm sâm lãnh, cao cao tại thượng, xuyên thấu qua kẽ răng vang lên, lạnh đến ngay cả cốt tủy cũng phải đông lại.

Ầm ầm!

Thiên Băng Địa Liệt, thanh âm này vừa mới vang lên, cả phiến khu vực này lập tức phảng phất như có được tánh mạng, sống lại. Ngay phía trên Ma Long phía trên, một móng vuốt do nham tương đỏ sậm ngưng kết phảng phất như ngàn vạn tòa núi cao, trùng trùng điệp điệp áp xuống dưới.

Một trảo này nếu trảo trúng, dù Địa Ngục Ma Long được xưng là thân thể cường hoành cũng sẽ bị nắm thành phấn vụn.

- GR... À.. OOOO!!!! Không nên giết ta! Phất Lý Đức Bối Cách đại nhân, ta là tới báo tin!

Địa Ngục Ma Long phủ phục trên mặt đất, hai cái móng vuốt gắt gao che khuất con mắt, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn, sợ hãi lớn tiếng kêu rên lên, một bộ sợ hãi rụt rè.

Ông!

Móng vuốt nham tương cực lớn dừng lại ở nơi cách đỉnh đầu Địa Ngục Ma Long mấy trượng.

- Báo tin? Nói!

Thanh âm sâm lãnh uy nghiêm vang lên trong đầu Địa Ngục Ma Long.

- Tồn tại thật là khủng khiếp!

Lúc này, ngay cả Lâm Hi trốn trong miệng Ma Long cũng ngừng hô hấp, không dám thở mạnh.

Cho dù biết rõ, một khâu này trong kế hoạch tuyệt đối sẽ không có vấn đề nhưng Lâm Hi cũng không dám có chút chủ quan.

- Phất Lý Đức Bối Cách đại nhân vĩ đại, ta là tới báo tin. Có đại lượng cường giả nhân loại đang chạy tới đây. Bọn hắn nói là muốn trấn áp ngươi, luyện thành đan dược, mang về tông phái để lĩnh thưởng!

Ma Đồ dựa theo lời Lâm Hi nói thông qua ý thức, một chữ cũng không sai chút nào.

- Cái gì? !

Thiên Băng Địa Liệt, nham tương sôi trào, nghe được lời Địa Ngục Ma Long nói, một cổ nộ khí kinh thiên đột nhiên bạo phát ra.

Đối với địa ngục yêu ma, lời chịu không được nhất chính là "mang về tông phái lĩnh thưởng".

Tất cả Luyện Khí Sĩ tiến vào Dung Lô Tiểu Địa Ngục cơ hồ đều chung mục đích, sau khi chém giết Ác Ma có thể nhận lấy công huân kếch xù ban thưởng. Đây là bí mật công khai, ngay cả Ác Ma cũng biết.

Chính vì thế cho nên khiến đám địa ngục ác ma tự cho mình rất cao kia không thể chịu nổi.

Bất quá, tồn tại khủng bố ở sâu trong nham tương kia hiển nhiên không dễ tin như vậy.

- Ma Đồ, nếu ngươi dám lừa gạt...

Thanh âm bỗng im bặt, không cần chứng nhận, một tiếng hét to xa xa truyền đến đã nghiệm chứng rõ ràng lời "nói dối" của Địa Ngục Ma Long.

- Lâm Hi! Ngươi trốn cũng không thoát!

Cuồn cuộn như tiếng sấm, điện xạ mà đến. Trong thanh âm ẩn chứa chân khí, nổ khiến nham tương chung quanh tầng tầng vỡ ra. Chính là "Lục Đức đạo nhân" từ sau đuổi tới.

- Muốn chết!

Trong thanh âm nanh ác, một đạo khí tức khủng bố mang theo nộ khí trùng thiệt bỗng nhiên biến mất.

- Đi!

Kế hoạch thành công, Lâm Hi không chút do dự, lập tức mệnh lệnh Địa Ngục Ma Long nhanh chóng rời đi.

Cho dù đây là kế hoạch của hắn, nhưng Lâm Hi và Địa Ngục Ma Long đều rất rõ ràng, vị "Phất Lý Đức Bối Cách" đại nhân này là tồn tại khủng bố cỡ nào!

Đây là một đầu yêu ma cường đại có thể địch lại Luyện Khí đệ bát trọng "Hư Tiên", có địa vị cấp thống trị trong vùng tây bắc biển nham tương.

Địa Ngục Ma Long đối với biển nham tương rõ như lòng bàn tay, Lâm Hi cũng sau khi thu phục được Ma Đồ mới biết sự tồn tại của đầu đại yêu ma khủng bố kia.

Trong biển nham tương có vô số sinh vật địa ngục.

Không chỉ có Tiểu Ác Ma, Đại Ác Ma, cũng không chỉ có loại sinh vật cường đại như Địa Ngục Ma Long mà còn có một vài tồn tại đặc thù, cường đại ẩn nấp nữa.

"Phất Lý Đức Bối Cách" chính là như vậy một đầu Ác Ma cường đại ở ẩn như vậy. Ngay cả rất nhiều Luyện Khí sĩ cũng không biết đến sự tồn tại của nó.

Đa phần thời gian nó đều ở ẩn ở đáy biển dung nham, yên lặng hấp thu ma khí ở sâu nhất trong Địa Ngục Đại Thế Giới, tăng cường thực lực của mình.

Đối với đầu yêu ma đáng sợ này, ngay cả các Ác Ma khác cũng không biết lai lịch của nó. Bất quá, có một điểm có thể khẳng định. Trên người của nó, có được một tia huyết mạch Địa Ngục Ma Long. Đây cũng là nguyên nhân khiến Lâm Hi có can đảm nhét nó vào trong kế hoạch của mình.

Giữa yêu ma với nhau đối với huyết thống rất là coi trọng. Đây cũng là nguyên nhân khiến Lâm Hi dám khẳng định, Địa Ngục Ma Long sẽ không bị lập tức giết chết. Bất quá, cũng chỉ như thế, sự tàn bạo của sinh vật địa ngục vốn đã là bản tính rồi.

Đợi đến khi vị Ác Ma Lĩnh Chủ "Phất Lý Đức Bối Cách" kia thu thập được "Lục Đức đạo nhân", phục hồi tinh thần lại thì cũng sẽ không chút ngại ngùng nuốt chửng Ma Đồ.

Xoạt!

Nham tương nhộn nhạo, Địa Ngục Ma Long ngậm lấy Lâm Hi, lập tức lặng yên không một tiếng động biến mất trong nham tương.

...

Lôi Đức đạo nhân đối với Lâm Hi đã vào thế phải có. Lục Đức đạo nhân đuổi theo lâu như vậy, cũng không có lý nào buông tha được.

Bất quá, khi khí cơ mà Lôi Đức đạo nhân tập trung vào người Lâm Hi đột nhiên bị đánh tan thì trong lòng Lôi Đức đạo nhân cũng cả kinh. Mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng Lôi Đức đạo nhân cũng biết Lâm Hi muốn chạy trốn, lập tức liền liều lĩnh đuổi tới.

- Đám con sâu cái kiến hèn mọn các ngươi, tất cả đều chết đi cho ta!

Vào lúc này, một thanh âm dữ tợn, tàn bạo như tiếng sấm đột nhiên truyền đến từ trên đỉnh đầu. Tiếp theo một cỗ khí tức như gió bão khủng bố đột nhiên từ trên đỉnh đầu truyền tới.

Cảm giác được cỗ khí tức khủng bố coi trời bằng vung kia, Lục Đức đạo nhân sắc mặt liền trắng bệch, giống như bị người hung hăng đánh một chưởng vậy!

- Ác Ma Lĩnh Chủ! !

- Địa ngục yêu ma đệ bát trọng!

...

Trên mặt Lục Đức đạo nhân đồng thời hiện lên thần sắc sợ hãi. Bọn hắn hoàn toàn không ngờ rằng, rõ ràng lại xâm nhập vào sào huyệt của một đầu Ác Ma Lĩnh Chủ. Cơ hồ trong nháy mắt, mấy người liền nghĩ đến Lâm Hi.

- Lâm Hi chết tiệt!

Lục Đức đạo nhân nguyên một đám phẫn nộ mắng lên.

Mà ngay cả Lôi Đức đạo nhân ổn trọng nhất đều thất thủ đạo tâm, trong nội tâm thống hận không thôi. Hắn rốt cuộc cũng biết, Lâm Hi vì sao lại không nhanh không chậm, thủy chung dẫn bọn hắn theo rồi.

Bất quá, lúc này Lục Đức đạo nhân cũng không rãnh để ý tới Lâm Hi nữa, bởi vì sát cơ trước mắt đã như lửa sém lông mày rồi.

- Liều mạng!

Lôi Đức đạo nhân kêu to một tiếng, nhưng vẻ tái nhợt và sợ hãi trên mặt dù thế nào cũng không che dấu được.

Hắn là Thánh tử của Đâu Suất Cung, cường giả Luyện Khí tầng thứ bảy, đi ra bên ngoài sẽ được nhiều người ủng hộ, địa vị cao thượng. Nhưng so sánh với Hư Tiên đệ bát trọng thì vẫn còn kém rất xa.

Tuy rằng chỉ khác biệt một cảnh giới, nhưng chênh lệch giữa song phương lại khác biệt như ngày đêm vậy.

"Hư Tiên" đã có thể thêm một chữ "Tiên" vào danh xưng, qua đó cũng đủ để tưởng tượng ra sự cường đại của bọn hắn. Nhưng cường giả Đạo Căn Kỳ lại không được.

Nói cách khác, cường giả Đạo Căn Kỳ giống như một hài nhi mới tập tễnh học bước mà "Hư Tiên" nhưng lại như một tráng hán đang chạy điên cuồng vậy.

Đầu yêu ma trước mắt này chính là tồn tại cường đại có thể phân cao thấp với "Hư Tiên" cường hãn ah!

Lần đầu tiên trong đời, Lôi Đức đạo nhân cảm thấy khí tức tử vong.

Răng rắc!

Trong khoảng cực nhanh, chỉ nghe một tiếng tiếng nổ vang, tầng nham tương trước mắt đã bị bổ ra, một bàn tay khổng lồ đỏ sậm do nham tương ngưng tụ mang theo ma khí ngập trời bổ xuống như hủy thiên diệt địa. Chỉ nháy mắt đã đánh xuống trên người "Lục Đức đạo nhân".

Ầm ầm!

Ma khí hủy thiên diệt địa đan cùng với hào quang của thượng phẩm pháp khí "Ngũ Thải Họa Phảng", dẫn phát ra tiếng nổ tung kinh thiên!

Ah!

Lục Đức đạo nhân như gặp sét đánh, kêu thảm một tiếng, cả đám đều như đạn pháo, bị cái này cổ ma khí cuồng mãnh kia đánh cho bay xa ra ngoài.

- Muốn bắt ta lĩnh thưởng, phải có giác ngộ phải chết!

Trong thanh âm sâm lãnh, một bàn chân thiêu đốt lên Địa Ngục Liệt Diễm, thô bạo, lãnh khốc đột nhiên đạp xuống. Dưới chân của nó, từng vòng rung động hiện ra. Chỉ nghe phịch một tiếng, Thủy Đức đạo nhân bị đuổi kịp đầu tiên, chỉ một cước, lập tức đã bị đầu Ác Ma khủng bố có thể sánh ngang "Hư Tiên" kia đạp nát.

- Thủy Đức sư đệ!

- Sư huynh!

- Sư huynh!

...

Một hồi tiếng kêu thê lương từ tứ phương truyền đến.

Chứng kiến Thủy Đức đạo nhân bị một cước vô cùng hung hăng càn quấy của đầu Địa Ngục Ác Ma kia đạp nát, "Ngũ Đức đạo nhân" còn lại đều tròn mắt muốn nứt, trong hai mắt càng đỏ bừng.

- Trốn! Chạy mau! Tách ra chạy trốn!

Lôi Đức đạo nhân đỏ hồng mắt, tiếng kêu điên cuồng vang vọng khắp Thiên Địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.