Thần Tọa

Chương 229: Chương 229: Khu hổ thôn lang




Chung quanh nham thạch hoàn toàn yên tĩnh. Thật lâu, chỉ nghe Mai nha đầu lẩm bẩm nói:

- May mắn chúng ta không phải là địch nhân của tiểu sư đệ, bằng không thì...

Mai nha đầu còn chưa dứt lời, nhưng đáy lòng tất cả mọi người ở đây đều sinh ra một tia may mắn. Xác thực, nếu quả thật trêu chọc Lâm Hi, chỉ sợ không chỉ là phiền toái đơn giản như vậy thôi.

Với tư cách bằng hữu, không thể nghi ngờ là rất may mắn. Còn nếu là địch nhân của hắn, tuyệt đối là ác mộng.

Loại địch nhân này, là tồn tại khiến người đau đầu, khiến người người không muốn đối mặt nhất!

- Sư tỷ, làm sao bây giờ?

Thanh Cúc do dự một chút, nhẹ cắn môi nói.

- Còn có thể làm sao. Tiểu sư đệ để pháp phù ở chỗ này, hiển nhiên không muốn chúng ta đi theo. Hiện giờ, chúng ta chỉ có thể chờ ở chỗ này thôi. Chờ sau khi hắn làm xong chuyện, bất luận thành công hay không, đều sẽ về đến đây. Đến lúc đó, chúng ta sẽ cùng nhau rời đi.

Thanh Liên Thánh nữ thở dài một tiếng nói.

Lâm Hi tuy rằng một câu cũng không nói, nhưng lưu lại pháp phù trên mặt đá đã nói rõ tất cả rồi. Có câu, người thông minh nói chuyện với người thông minh, chỉ đơn giản như vậy.

.. .. ..

Một phương hướng khác, Lục Đức đạo nhân mặt âm trầm, phi hành ở tầng trời thấp.

Rất nhiều Ác Ma không cảm thấy được nhào lên, đều nhao nhao bị bọn hắn đánh thành mảnh vỡ.

Lâm Hi chưa bắt được, ngược lại bị Thanh Liên Thánh nữ tập kích, đánh bị thương ba sư đệ, trong lòng sáu người muốn bao nhiêu phiền muộn có bấy nhiêu. Càng đáng giận hơn là bị Thanh Liên Thánh nữ đả thương nhưng lại không thể đáp trả.

Bởi vì Thanh Liên Thánh nữ đã nói rõ lý do, là "Nhận lầm người", "Tưởng rằng là người "Bụng dạ khó lường"!"!

Lý do này, thật sự không chê vào đâu được!

- Thật sự là tức chết ta rồi!

Hỏa Đức đạo nhân cũng nhịn không được nữa, đánh ra một quyền, hỏa diễm Cuồng Bá phóng lên trời, cơ hồ muốn thiêu đốt cả không khí.

- Sư huynh, cơn tức này chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy nhịn? Thật sự không phục ah! Thanh Liên tiện nhân kia, sớm muộn cũng phải hung hăng thu thập nàng mới được!

Hỏa Đức đạo nhân oán hận nói.

- Bằng không thì còn có thể làm sao? Ngang nhiên giết nàng? Giết chết một Thánh nữ, không phải chuyện đùa. Hôm nay chúng ta giết chết nàng, ngày mai người Thần Tiêu Tông nói không chừng đã giết sạch chúng ta rồi có một số việc, không thể mang lên mặt bàn được!

Lôi Đức đạo nhân mặt âm trầm nói.

Bị Lôi Đức đạo nhân quở trách, Hỏa Đức đạo nhân cũng không nói chuyện nữa, rầu rĩ không lên tiếng.

Thổ Đức đạo nhân, Mộc Đức đạo nhân, Kim Đức đạo nhân trầm mặc không nói, hào khí có chút nặng nề.

Lôi Đức đạo nhân nói, bọn hắn đều hiểu. Chỉ là thật sự không cam lòng ah!

- Hừ! Các ngươi là đang tìm ta sao?

Nhưng vào lúc này, một thanh âm bỗng truyền đến, nhiệt vụ tách ra, một gã thiếu niên tuấn mỹ mày kiếm mắt sáng, ánh mắt bễ nghễ, đứng ở biên giới Dung Luyện Chi Tâm lạnh lùng nhìn Lục Đức đạo nhân.

Lục Đức đạo nhân ngẩn ngơ, trong đầu chợt trống rỗng.

- Lâm Hi! Là Lâm Hi kia!

Cuối cùng, vẫn là thanh âm của Hỏa Đức đạo nhân đánh thức mọi người.

Quá ngoài ý muốn rồi!

Lâm Hi này rõ ràng đã ẩn nấp, nhưng bây giờ lại nghênh ngang xuất hiện trước mặt mọi người, nhìn dáng vẻ của hắn, còn giống như đã đợi một thời gian ngắn rồi vậy.

Lục Đức đạo nhân coi như là người từng vào Long Đàm, nhập qua Hổ Huyệt, kinh nghiệm vô cùng phong phú, nhưng nhân vật biết mình đang tìm hắn còn to gan lớn mật, tự tìm đường chết như thế vẫn là lần đầu mới gặp.

- Ngươi thật to gan! Rõ ràng dám xuất hiện trước mặt ta. Thanh Liên Thánh nữ đâu rồi, các ngươi cho rằng giấu diếm được ta sao?

Lôi Đức đạo nhân tiến lên trước một bước, con mắt quét qua, vô ý thức nhìn qua bốn phía.

Một mình Lâm Hi tuyệt đối không có đảm lượng xuất hiện trước mặt hắn, theo Lôi Đức đạo nhân xem ra, Thanh Liên Thánh nữ tất nhiên cũng đã theo tới, đang ẩn nấp ở đâu đó.

- Hừ!

Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia khinh bỉ.

- Đám bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh như các ngươi. Đối phó mấy tên tôm tép nhãi nhép các ngươi, cần gì đến sư tỷ ta chứ. Các ngươi cho rằng ta không biết, các ngươi muốn mưu đoạt đạo thống trên người của ta sao. Hừ, nếu muốn, cứ tới cầm đi!

Lâm Hi nói xong câu đó, thân hình gập lại, cũng không đợi Lục Đức đạo nhân phản ứng, oanh một tiếng, tung nhảy ra, như thiểm điện bắn về phía Dung Lô Chi Tâm.

- Chạy đi đâu! Đuổi!

Thấy Lâm Hi chạy trốn, Lục Đức đạo nhân không cần suy nghĩ, vung tay lên, vô ý thức đuổi theo.

Đây cũng do chênh lệch giữa Lâm Hi và bọn họ quá xa. Lục Đức đạo nhân căn bản sẽ không đặt Lâm Hi vào mắt. Thấy hắn muốn chạy trốn, cơ hồ không cần suy nghĩ đã đuổi theo.

Đây là cơ hội mất mà được lại, giết Lâm Hi, không chỉ có thể đạt được sáu viên Bách Tuế Đại Đan của Long Băng Nhan, sự coi trọng và khen thưởng của trưởng lão tông phái mà càng quan trọng hơn là còn có thể đoạt được Thượng Cổ Đạo Thống trên người Lâm Hi nữa.

Câu Lâm Hi nói trước khi chạy trốn, cơ hồ lập tức đốt lên dục vọng và hỏa diễm ở đáy lòng Lục Đức đạo nhân.

Thượng Cổ Đạo Thống, mỗi một môn đều cực kỳ cường đại.

Nếu như có thể đạt được, tiền đồ sáu người cơ hồ là bất khả hạn lượng, trở thành chân truyền đệ tử, cũng nằm trong tầm tay.

Bá!

Tốc độ sáu người cực nhanh, ngay cả không khí cũng bị kéo khiến xuất hiện một mảnh khí lãng dài hẹp thật dài, càng có tiếng kêu bén nhọn chói tai phát ra. Nhưng mà sáu người nhanh, Lâm Hi cũng không chậm.

Phốc thông!

Lập tức Lục Đức đạo nhân sắp đuổi kịp Thượng Lâm, bỗng nhiên ngay lúc đó, chỉ nghe phốc thông một tiếng, Lâm Hi bỗng đi vào phụ cận Dung Nham Chi Tâm, quay đầu lại quỷ dị nhìn mọi người, sau đó nhảy vào trong "Dung nham chi hải" nóng hổi mãnh liệt.

- Đáng chết! Hắn chìm vào trong dung nham rồi.

Mộc Đức đạo nhân tức giận mắng một câu. Hắn tu luyện "Ất Mộc đại pháp", sợ nhất là hoàn cảnh hỏa thuộc tính. Loại hoàn cảnh dung nham cuồn cuộn thế này, cũng không đúng khẩu vị của hắn.

- Bất kể nhiều như vậy. Đuổi theo mau! Quan hệ đến một môn Thượng Cổ Đạo Thống, hắn hôm nay cho dù chạy đến chân trời góc biển, cũng phải bắt lấy hắn! Mộc Đức sư đệ, nhịn một chút, trực tiếp dùng chân khí mở đường, đuổi theo hắn!

Lôi Đức đạo nhân không chút do dự nói, hai tay của hắn chợt vung, mãnh liệt hét to một tiếng:

- Mở cho ta!

Ầm ầm!

Lôi Đình lóng lánh, "Dương Lôi chân khí" hạo hạo đãng đãng, phác thiên cái địa, mãnh liệt bắn về trước, nham thạch nóng chảy phạm vi mấy trăm trượng đều mãnh liệt nổ tung đến. Biển nham thạch nóng chảy hỏa hồng mênh mông bị Lôi Đức đạo nhân mạnh mẽ phân ra một con đường.

- Đi!

Lôi Đức đạo nhân vung tay lên, hệt như một đầu đại Ưng đi săn, không hề do dự đâm vào trong nham thạch nóng chảy nóng hổi.

Kim Đức đạo nhân, Thổ Đức đạo nhân, Thủy Đức đạo nhân, Hỏa Đức đạo nhân theo sát phía sau, đâm vào trong nham thạch.

- Đáng chết! Xú tiểu tử, đừng để ta bắt được ngươi!

Mộc Đức đạo nhân hung hăng cắn răng một cái, cũng thả người nhảy vào trong nham thạch nóng chảy.

Ầm ầm!

Lục Đức đạo nhân chân khí hội tụ, dung làm một thể, hóa thành một đoàn chân khí như "Tuệ tinh", đuổi theo Lâm Hi. Những nơi sáu người đi qua, tiếng ầm ầm vang không dứt, như bị Vạn Thú chạy qua, hóa thành một mảnh bừa bộn.

Lục Đức đạo nhân hoàn toàn là nương tựa vào chân khí hùng hồn cưỡng ép mở ra một con đường trong biển nham tương. Tất cả nham tương đều bị chân khí như tường đồng vách sắt của sáu người bức bách ra ngoài hơn mười trượng.

- Hắn trốn không thoát đâu, ta đã dùng ý thức tập trung hắn rồi! Dám khiêu khích trước mặt ta, quả thật là muốn chết.

Trong mắt Lôi Đức đạo nhân bắn ra trận trận hào quang.

Cường giả Luyện Khí tầng thứ bảy, ý thức phân hóa, khí cơ tập trung, trốn đến đâu đều chạy không thoát cả.

Trong biển nham tương, tuy rằng là một biển lửa, khắp nơi đều hỏa hồng. Lôi Đức đạo nhân cũng không thể như trên mặt đất, có thể nhìn vật một cách bình thường. Bất quá, chỉ cần tập trung khí cơ, Lâm Hi căn bản sẽ chạy không thoát.

- Khặc khặ-x-xxxxx!

- Nhân loại, nhân loại!

Rất nhiều Ác Ma từ trong biển nham tương đánh tới, nhưng còn chưa tới gần, đã bị chân khí như sắt thép của sáu người xoắn thành phấn vụn. Ánh mắt sáu người lộ ra một tia lãnh khốc, thật giống như hổ lang đang săn bắt vậy.

Bất quá, sau một lát, Lục Đức đạo nhân đã cảm thấy một tia không ổn.

- Chuyện gì xảy ra? Tốc độ của hắn sao có thể nhanh như vậy được.

Hỏa Đức đạo nhân kêu lên.

- Ta như sao lại có cảm giác tốc độ của tiểu tử này trong nham tương chẳng những không giảm bớt, ngược còn nhanh hơn trên mặt đất thế?

Thổ Đức đạo nhân cũng lộ ra thần sắc giật mình.

Biển nham tương lực cản trùng trùng điệp điệp, không thể so với bay trên trời, tốc độ bọn hắn chậm lại là rất bình thường. Nhưng lực cản trong nham tương đối với Lâm Hi cũng sẽ như vậy.

Sáu người vốn dự tính, rất nhanh có thể đuổi kịp Lâm Hi, dù sao tu vi của Lôi Đức đạo nhân vẫn còn đó. Nhưng nào biết đâu rằng, đuổi lâu như vậy vẫn chưa bắt kịp Lâm Hi.

Hắn chỉ là Luyện Khí Sĩ cấp thấp chỉ có tu vị Khu Thần Kỳ, trong biển nham tương chẳng những không có chút nào khó chịu, ngược lại lại như cá gặp nước, lướt đi còn nhanh hơn cả Ác Ma sinh trưởng ở đây. Không biết, còn tưởng rằng hắn chính là Địa Ngục Ác Ma sinh trưởng trong biển nham tương nữa ấy chứ.

Khiến người cảm thấy khó tin nhất chính là Lâm Hi không có chút hiện tượng thị lực bị hạn chế nào cả, biểu hiện giống như dù trong nham thạch cũng nhìn thấy mọi chuyện rõ ràng vậy.

Bất quá, mặc dù như thế, khoảng cách giữa Lâm Hi và Lục Đức đạo nhân trước sau vẫn bảo trì không gần không xa. Tức là không đến mức hoàn toàn để Lục Đức đạo nhân đuổi không kịp, cũng không quá gần, khiến Lôi Đức đạo nhân có thể thi triển pháp khí công kích.

- Tiểu tử này trên người có chút vấn đề. Có thể là tu tập qua đặc thù đại pháp, có thể tại nham thạch nóng chảy bên trong như cá gặp nước.

Thủy Đức đạo nhân nói.

- Nói không chừng có quan hệ đến đạo thống trên người hắn.

Mộc Đức đạo nhân suy đoán nói.

- Hừ! Không cần đoán. Hắn trốn cũng không thoát! Tiểu tử này muốn dùng phương thức này để thoát khỏi ta căn bản không thể. Ý thức tập trung sao có thể dễ dàng thoát khỏi vậy được, vậy ta sao có thể làm Thánh tử được nữa!

Lôi Đức đạo nhân hừ lạnh một tiếng, không thèm quan tâm.

Lôi Đức đạo nhân cũng lười quản Lâm Hi chạy đến đâu, trong lòng của hắn chỉ nhận chuẩn Lâm Hi. Chỉ cần hắn đi theo Lâm Hi, mặc kệ Lâm Hi trốn đến đâu đều không thoát được.

Ầm ầm!

Chân khí nổ tung, nơi thật sâu trong nham tương nổ tung ra vô số sóng lớn, vô số Tiểu Ác Ma, Đại Ác Ma trực tiếp bị xoắn thành nát bấy, thi khối bay tới trong nham tương, một bên thiêu đốt, một bên nổi lên trên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.