Thần Võ Thiên Đế

Chương 97: Chương 97: Luyện Tên




Công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí (*). Tỏa tâm tiễn thuật cực kỳ bá đạo nhưng nếu không có cung lẫn tên tốt thì cũng không phát huy ra được uy lực vốn có.

(*) Công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí: Muốn hoàn thành công việc thì trước hết phải có công cụ tốt.

Cây cung tiễn mà Trương Nhược Dao tặng cho hắn kia coi như không tệ, nhưng mà mũi tên thì hơi bình thường.

Nhân cơ hội này, Lục Vũ dự định tự mình luyện chế mấy mũi tên, coi như không uổng công tới Khí tông một lần.

Luyện Binh các có hai nơi, một nơi là kho vật liệu.

Dưới sự dẫn dắt của Giả đại sư, Lục Vũ đi tới kho vật liệu, trong này cất chứa hơn trăm loại vật liệu luyện khí khác nhau.

“Đây là Hắc tinh thạch, độ cứng rất cao. Kia là Tùng Hương ngọc, tính đền dẻo cực giai, còn cả Hàn sơn tuyền, Thiên mộc căn, tử đồng, ngân thiết, vật liệu tương đối đầy đủ.”

Giả đại sư đang giới thiệu cho Lục Vũ.

“Vậy mà gọi là đầy đủ? Không có Ngư Văn sa, Phi Yến nê hay Thiên giác sao? Càng chưa nói đến những thứ như Ngọc Hương hoa, Xà Linh cốt, Hắc cẩu vĩ.”

Giả đại sư sững sờ, ngạc nhiên nói: “Những thứ kia có thể luyện khí?”

Lục Vũ mắng: “Không có kiến thức thật đáng sợ, ngươi giữa đường xuất gia cùng tên sư phụ ngu ngốc kia, khó trách dốt như thế.”

Giả đại sư ngầm bực nhưng đoán không ra nội tình của Lục Vũ, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng, liên tục khiêm tốn cười làm lành.

“Bày sẵn bút mực.”

Lục Vũ ra sáng, rất có đôi chút khí độ đại sư.

“Ta nhịn.”

Giả đại sư khẽ cắn môi, hắn đã qua tuổi xúc động nên vì phương pháp luyện chế kiếm khí của Lục Vũ mà tạm thời nhẫn nhịn cũng đáng.

“Tới.”

Lục Vũ tiếp nhận bút mực, múa bút như mưa, viết xuống liên tiếp vật liệu.

Giả đại sư xem xét, vò đầu nói: “Ngọc Trầm hương là thứ gì, chưa từng nghe qua à. Còn những Xích Bất Toàn, Tê giác viên, Hắc tinh cát này nữa...”

Giả đại sư khá xấu hổ, một mặt mê mang nhìn Lục Vũ.

“Đây đều là những vật liệu thường dùng để luyện khí, ngươi đi qua Luyện Khí các tìm hẳn sẽ có cả đấy.”

Giả đại sư sững sờ, tỉnh ngộ nói: “Hóa ra là vậy, cao minh.”

Lục Vũ thầm nghĩ: “Cao minh con mẹ nó, tại ngươi quá ngu không biết gì cả thôi.”

“Được rồi, nhanh đi chuẩn bị đi, ta ở đây đợi ngươi.”

Giả đại sư vội vàng rời đi, Lục Vũ thì bắt đầu đi loanh quanh kho vật liệu.

“Ồ, cục sắt này hơi nặng nhỉ.”

Lục Vũ dạo quanh một vòng, phát hiện ra một khối hắc sắc tử đồng, cảm giác nó nặng hơn tinh thiết rất nhiều.

“Đây là...”

Lục Vũ cẩn thận phân biệt, sắc mặt lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên.

“Tử Vẫn Đồng Cương! Quá tốt, còn cứng rắn hơn cả huyền thuyết nữa, đủ để ta luyện chế ba mũi Phong Lôi tiễn!”

Lục Vũ đại hỉ, nghĩ không ra lại có thể phát hiện ra vật liệu hiếm có như Tử Vẫn Đồng Cương trong cái kho vật liệu nho nhỏ này.

Không lâu sau, Giả đại sư mang đầy đủ vật liệu trở lại bên cạnh Lục Vũ.

“Đi thôi, luyện tên!”

Lục Vũ trở lại trước lò luyện binh, Giả đại sư khống hỏa cho hắn, trợ thủ giúp hắn.

“Luyện khí cũng tương tự như luyện đan, hỏa hầu quan trọng lắm, phương pháp luyện khí lại càng quan trọng hơn, bình thường thì sư phụ sẽ giữ lại một phần chứ không truyền thụ hết cho môn hạ, nếu như loại nửa đường xuất gia như ngươi muốn học được thì quả thực rất khó.”

Giả đại sư gật đầu nói: “Đúng thật, luyện khí cao thâm rất khó học được, không phải thiên phú kém mà tại sư phụ không chịu dạy thôi.”

Lục Vũ quơ thiết chùy, vừa rèn tinh thiết vừa nói: “Học đồ phải có kỹ xảo, muốn đúc kết kinh nghiệm thì ngoài việc tự mình tìm tòi tập luyện ra còn phải hiểu được giả ngu.”

Giả đại sư sững sờ, không hiểu hỏi: “Giả ngu? Tại sao chứ?”

Lục Vũ mắng: “Ngu, thế cũng không biết. Ngươi nếu quá thông minh thì sư phụ sẽ đề phòng ngươi, chỉ sợ ngươi sau khi học xong kỹ thuật của hắn sẽ siêu việt hắn, như thế hắn sao mần ăn gì được. Cho nên những luyện đan đại sư lẫn luyện khí đại sư bình thường đều thích học sinh đần chứ không thích đồ đệ quá thông minh.”

Giả đại sư tỉnh ngộ, nói liên tục: “Đúng, đúng, đúng! Ngươi nói quá đúng, ta nói hèn chi mà mỗi lần ta cầu Đường đại sư chỉ dạy thì hắn luôn tránh né, hóa ra là sợ sau khi ta học được sẽ vượt qua hắn. Lúc trước sao ta không nghĩ tới chuyện này nhỉ?”

Lục Vũ mắng: “Ngươi muốn giỏi lên thì không nên lẫn với những người như vậy.”

Lục Vũ chuẩn bị đầy đủ vật liệu đủ giúp hắn luyện chế 20 mũi tên sắt, mà Tử Vẫn Đồng Cương do quá ít nên chỉ có thể đủ luyện chế được ba mũi Phong Lôi tiễn, đây mới là trọng điểm của Lục Vũ.

“Binh khí khác pháp khí lớn nhất ở chỗ minh văn, cũng chính là khắc trận. Luyện khí sư nếu như không hiểu minh trận thì chẳng khác gì một thợ rèn cả.”

“Luyện khí có phân chia trong ngoài, trước ngoài sau trong, ngoài là chỉ ngoại hình, trong là chỉ huyền cơ bên trong. Ngoại hình có tinh mỹ, phù hợp quy tắc công dụng hay không đều liên quan rất lớn đến chất liệu chọn lựa, rèn, hỏa luyện. Còn huyền cơ bên trong thì là chỉ những trận văn cao minh, có t hể là đơn trận hoặc cũng có thể hợp lại đa trọng minh trận, kỹ nghệ càng phức tạp thì minh trận càng huyền diệu, khí phẩm cấp càng cao.”

“Kiếm khí, kiếm khí không chỉ là một thanh kiếm mà còn là một loại khí, ngoại hình thôi không đủ mà còn cần minh trận bên trong nữa mới có thể phát huy ra tác dụng. Ngươi luyện kiếm ngoại hình nhưng minh trận bên trong lại quá đơn giản, vậy nên cho ra sản phẩm có phẩm chất thấp kém, không coi là gì,”

Lục Vũ vừa luyện tên vừa giảng giải cho Giả đại sư, coi như chỉ điểm đối phương một chút.

Giả đại sư nhìn phủ pháp của Lục Vũ, trình độ thuần thục lẫn xử lý tinh xảo sớm khiến hắn tâm phục khẩu phục, kính hắn như thần minh.

“Phải làm sao ta mới có thể nâng cao trình độ luyện kiếm được?”

Lục Vũ nói: “Ta sẽ truyền cho ngươi một phương pháp luyện chế kiếm khí, bao gồm chọn tài liệu, dùng tài liệu, ngoại hình, minh trận, hỏa hầu. Ngươi học được nhiều ít thì phải xem ngộ tính của ngươi.”

Giả đại sư đại hỉ, kích động nói: “Ta dù liều mạng cũng nhất định phải học được nó! Sau này ngươi có cần gì thì cứ nói một tiếng là được, dù xông pha khói lửa ta cũng không chối từ!”

Lục Vũ cười khẽ, ban chút ân huệ liền lung lạc được lòng người, ân uy đều dùng thống ngự được người.

Sau hai canh giờ, hai mươi mũi tên sắt sơ bộ thành hình.

“Sao lại có hai loại nhan sắc, có gì khác biệt sao?”

Giả đại sư khiêm tốn thỉnh giáo. Lục Vũ nói: “Chín mũi tên này hiện ám hắc sắc thì tên là U Phong tiễn, xuất tiễn im ắng, mũi tên hẹp dài nên tiếng rít gió cực nhỏ khiến địch nhân khó có thể phát giác được. Còn ba mũi tên tử đồng sắc này tên là Phong Lôi tiễn, chất liệu tốt hơn loại trước, cứng rắn hơn, có thể khắc họa trận văn mạnh hơn, từ đó có uy lực mạnh hơn.”

Giả đại sư hỏi: “Minh trận càng mạnh thì uy lực càng mạnh?”

Lục Vũ nói: “Vậy phải xem vật liệu, minh trận quá mạnh thì vật liệu phổ thông không thể chịu đựng nổi, cho nên pháp bảo phẩm cấp cao thì chọn tài liệu và dùng chúng ra sao rất quan trọng.”

Giả đại sư nói: “Mũi tên của Phong Lôi tiễn này không lớn, sợ là khó khắc trận văn phức tạp lên nó được nhỉ.”

“Việc này cần kỹ xảo, vả lại cũng không phải chỉ có khắc ở mỗi đầu tên, toàn thân mũi tên đều khắc họa được, như thế mới có thể phát huy hiệu quả đến tốt nhất.”

“Minh văn toàn thân hẳn là độ khó rất cao nhỉ.”

Lục Vũ cười nói: “Với ngươi thì đương nhiên là cao rồi, nhưng với ta thì bình thường.”

Hoàng hôn, chín mũi U Phong tiễn hoàn tất khắc minh trận, luyện chế thành công.

Lục Vũ thử một chút, hiệu quả mười phần lý tưởng, hắn khá hài lòng.

Ba mũi Phong Lôi tiễn được khắc minh văn khá phức tạp, Lục Vũ dự định làm trong ngày thứ hai, dù sao thì hắn còn ở đây những hai ngày nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.