Phất Lan Đức cùng với các học viên khác nghe thanh âm tựa hồ hơi quen thuộc liền quay sang nhìn Lăng Thần.Tất cả mọi người đều nhìn với ánh mắt kinh hãi một vị lão sư hết sức can đảm vì bảo vệ mọi người mà hi sinh thân mình bảo vệ cho học sinh của mình.Sau khi trở về ai nấy đều kính phục cảm thán về hành động của hắn.Tiểu Vũ vui vẻ chạy tới bên cạnh Trữ Vinh Vinh các nàng nói
“Lâu rồi không gặp, hai người khỏe chứ.”
Toàn bộ giáo viên thấy hắn bình yên trở về thở phào nhẹ nhõm vô cùng, mừng rỡ.Thầm nghĩ vớu sức mạnh của ngài ấy thì chắc chắn sẽ thoát khỏi Thái Thản Cự Viên sẽ dễ dàng thôi nhưng có một điều mà mọi người đang thắc mắc là tại sao phải mất một tháng để có thể quay về hơn nữa còn dắt theo một cái đại mỹ nhân tới.Mã Hồng Tuấn nhìn Cổ Nguyệt Na trong lòng không khỏi động tâm, nước dãi chảy xuống nói
“Mỹ nữ đẹp quá nàng tên gì vậy.”
“Hừ.”
Cổ Nguyệt Na nhìn thấy ánh mắt ghê tởm của Mã Hồng Tuấn khẽ hừ một tiếng rồi quay sang chỗ khác.Đới Mộc Bạch ngạc nhiên trong lòng một cỗ cảm xúc muốn chinh phục cô gái trước mặt mình nhưng thân là Tinh Đấu Đế Quốc hoàng tử lại còn có vị hôn thê của mình là Chu Trúc Thanh.Bất quá từ khi Lăng Thần rời đi, nàng mỗi ngày đều thất thần nhìn về phía Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.Hắn đương nhiên biết nàng đang quan tâm đến Lăng Thần nên lần nào đều muốn trò chuyện với nàng đều bị cự tuyệt.
Lăng Thần cảm nhận được có sát khí đang nhìn chằm chằm vào hắn khẽ nhếch miệng hướng tới Phất Lan Đức nói
“Đúng rồi hiện tại ngươi giúp ta sắp xếp căn phòng nàng được không.”
“Được rồi nếu như là người quen của ngươi thì được bất quá.....”
Phất Lan Đức bình tĩnh nói liền đưa tay lấy hai ngón tay chà sát vào nhau.Hắn hiểu ý của tên này móc ra từ trong túi 10 vạn kim hồn tệ đưa về phía lão già này cười đùa nói
“Đây là tiền đặt cọc trước.Nếu như nàng thoả mãn ta sẽ trả cho ngươi 100 vạn kim hồn tệ.”
Cổ Nguyệt Na nghe vậy liền ôm lấy cánh tay Lăng Thần nũng nịu nói
“Lăng Thần ta chỉ muốn ở bên cạnh ngươi thôi.”
“Tại sao.”
Lăng Thần nghi hoặc hỏi ở riêng thì có gì sai đâu, nhớ lại chỗ mình ở hiện tại đang chứa hai người khác là Tử Cơ và Bích Cô.Một giường mà chứa tận 5,6 người nhiều khi ngủ cảm giác muốn gãy cả chân giường.Định từ chối câu trả lời của nàng thì bất ngờ Cổ Nguyệt Na dùng câu thần chú cực kì quen thuộc
“Anh hết thương em rồi.”
Hắn bắt đầu cảm thấy áy náy chuẩn bị phản kháng thì nàng dùng hơn chục câu nói tương tự như vậy.Chỉ một lúc sau,nàng đã thành công thuyết phục được hắn.Lăng Thần đem 10 vạn kim hồn tệ cất vào áo nói
“Haiz nếu nàng không muốn thì thôi vậy.”
Phất Lan Đức nhìn cây ATM phát tiền của mình không hoạt động nữa lòng đau như cắt.Hắn rất muốn khuyên nhủ nàng ở lại phòng khác nhưng áp lực từ Cổ Nguyệt Na dồn vào hắn có chút không thở được.Lúc này từ phía xa một người trung niên đầu trọc, mặc áo đen dài đi tới, Đường Tam nhìn vui vẻ chạy tới bên cạnh nói
“Lão sư.”
“Ừ ngươi về lại hàng ngũ của mình đi.”
Người trung niên ấy gật đầu chậm rãi nói.Đường Tam nghe vậy lập tức đi vào xếp hàng lại.Lăng Thần tâm hơi động suy nghĩ một lát
“Có chút không ổn.Nhìn tên Ngọc Tiểu Cương này chắc chắn đã ở đây 3,4 ngày rồi.”
Để chứng minh cho suy nghĩ của mình lập tức điều động Thiên Nhãn của mình xem trộm ký ức.Chỉ trong giây lát Lăng Thần giật mình khi thấy Ngọc Tiểu Cương đã đến đây được 5 ngày rồi hơn nữa còn giải quyết luôn cái vấn đề của Đường Tam ngoại phụ hồn cốt.Đại Sư nhìn hắn ánh mắt nghi hoặc thầm nghĩ
“Tên này hình như trước kia ta chưa từng thẫy.”
Lăng Thần thấy vậy cố gắng nở một nụ cười thân thiện đưa tay ra chào hỏi, để có thể cắm sừng tốt thì việc kết bạn với đối tượng người yêu hết sức quan trọng chỉ cần quan hệ giữa hai người tốt thì cảnh giác sẽ trở nên thấp đi.Ngọc Tiểu Cương không hiểu đây là ý gì, Phất Lan Đức bắt đầu giải thích
“Tiểu Cương đây là tiền bối mà ta từng nói với ngươi.Người đầu tiên thức tỉnh võ hồn đạt đến Phong Hào Đấu La và có thể tiến hoá võ hồn đấy.”
“Trẻ như vậy sao.Phất Lan Đức ngươi sẽ không lừa ta đấy chứ.”
Đại Sư kinh ngạc có chút nghi ngờ, mấy ngày trước nghe lão già này nói quá như vậy có chút không tin.Bây giờ được chứng kiến càng không tin về cái lời đồn này.Chợt âm thanh hệ thống vang lên
“Phát động nhiệm vụ.
Thay đổi toàn bộ cốt truyện nơi đây.Làm cho Đường Tam trở nên căm thù ghét bạn hơn.
Thưởng: 10 vạn điểm và 1 Thiên giai công pháp.”
“Ghét sao…..Thú vị đó.”
Lăng Thần nhếch miệng lẩm bẩm nói.Ngọc Tiểu Cương biết chuyện tiến hóa võ hồn là một tin tức động trời nghĩ đến việc mình được La Tam Pháo tiến hóa lên chút thì có thể tu luyện chắp tay cười nói
“Ta nghe nói ngươi có thể giúp người khác tiến hóa võ hồn.Không biết có phải vậy không.”
Muốn ta giúp ngươi sao nằm mơ đi.
Hắn khinh thường cười một tiếng thầm nghĩ.Chỉ những ai xứng đáng thì hắn mới trợ giúp còn tên này thì không được, liền lạnh lùng nói
“Có thể nhưng ngươi hỏi làm gì.”
Ngọc Tiểu Cương ngạc nhiên hóa ra mọi chuyện là thật, Phất Lan Đức thấy tên tiểu đệ của mình còn ngẩn người ra thì đã thay hắn nói vài câu
“Là như vậy đại nhân, Tiểu Cương có một cái võ hồn La Tam Pháo nhưng suốt mấy năm nay đều không có tiến lên được Hồn Tôn nên mong ngài có thể giúp hắn một chút được không.”
Cổ Nguyệt Na tức giận chỉ vì đám nhân loại yếu ớt này mà dám nhờ nam nhân của mình giúp bọn chúng định phản kháng lại thì Lăng Thần thanh âm tràn đầy khinh thường nói
“Chỉ một tên phế vật cũng xứng để ta ra tay sao.”
Nghe vậy mọi người hơi mộng bức, Ngọc Tiểu Cương hơi xấu hổ khi bị nghe người khác nói vậy.Lúc này Đường Tam đã siết chặt nắm đấm của mình kìm nén cơn tức giận, một ngày làm thầy cả đời làm cha thấy lão sư của mình bị khinh thường.Lăng Thần nhếch miệng cần thêm một chút kịch tính mới có thể khiến cho Đường Tam căm thù thêm nữa liền nói
“Ta không hứng thú các ngươi muốn làm gì.Tốt nhất đừng có mà làm phiền ta nếu không hậu quả tự gánh chịu.”
“Lăng lão sư…..”
Phất Lan Đức thấy cơ hội giúp cho Tiểu Cương thất bại vội vàng cầu xin.Lăng Thần mặc kệ quay đầu nhìn sang Chu Trúc Thanh các nàng cười nói
“Chúng ta bắt đầu bài học về võ thuật đi.”