“Các ngươi nghĩ rằng ta sẽ nói tung tích Giáo Hoàng đại nhân sao.Nằm mơ đi.”
Bọn tín đồ Giáo Hoàng đồng thanh trả lời.Đối với bọn họ là niềm tin trung thành với Ngọc Hoàng là thứ vĩnh viễn không thể nào bị chia cắt được.Lăng Thần không quan tâm đến bọn chúng nhìn sang Tuyết Đế các nàng lo lắng nói
“Hai người các ngươi vẫn còn khá yếu ớt.Đừng cử động mạnh ta sẽ truyền cho hai người sinh mệnh lực.”
“Ngươi không được làm như vậy.”
Tuyết Đế la toáng lên, sinh mệnh lực không phải là thứ mà các hồn thú có thể tưởng tượng được.Nếu như lúc truyền sinh mệnh mà có gặp bất cứ trở ngại nào, đối phương có khi sẽ chết.Hơn nữa ai mà chẳng có tuổi thọ riêng của mình.
Hắn mỉm cười nắm lấy tay hai người bắt đầu truyền sinh mệnh chi lực của bản thân.Tuyết Đế cảm động không thôi, lần đầu là cứu hai người khỏi đám người bí ẩn giờ lại chữa trị cho nàng và Băng Đế.
Trong lòng cảm động không thôi.Hắn đang tập trung chữa trị thì thanh âm hệ thống lúc này vang lên
“Chúc mừng ký chủ tăng độ hảo cảm với Tuyết Đế 85%
“Chúc mừng ký chủ tăng độ hảo cảm với Băng Đế 70%”
“Ra các nàng là Băng Đế và Tuyết Đế sao.Đẹp hơn so với tưởng tượng của ta nhiều đó.”
Lăng Thần cười cười thầm nghĩ.Lâm Như rất muốn thay chúa tể dâng tặng sinh mệnh cho ngài ấy nhưng đã bị ngài ra lệnh phải moi thông tin bọn Giáo Hoàng nên chỉ biết ấm ức chấp nhận theo.
......
“Xong rồi đó.Hai người thương thế đã ổn hơn so với trước rồi đó.”
Lăng Thần bình tĩnh buông tay hai người ra nói.Tuyết Đế đỏ mặt, trong lòng vui sướng khi lần đầu tiên được nắm lấy tay hoàng tử bạch mã của mình, còn Băng Đế quay sang thấy nàng đã khôi phục thương thế cúi xuống nói
“Cảm ơn đại nhân đã ra tay cứu giúp bọn ta.”
“Không cần đâu ta đến đây là để cứu hai người khỏi bọn chúng thôi.”
Hắn khuôn mặt nghiêm túc nói.Nếu không phải hệ thống cho cái nhiệm vụ cứu hai đại mỹ nữ này thì còn lâu mới làm theo nó.Tuyết Đế hạnh phúc gật đầu thầm nghĩ
“Hóa ra huynh ấy đến đây để bảo vệ ta sao.”
Lâm Như thái độ bất mãn trước hai người này, chúa tể của nàng vì hai người họ mà từ Thiên Đấu Đế Quốc tới đây.Cuối cùng hai nàng chỉ cảm ơn một tiếng không quỳ xuống cảm kích gì cả định âm thầm ra tay thì hắn quay sang nhìn nói
“Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng có manh động gì cả.Nếu không thì đừng trách.”
“May cho các ngươi Bamto.”
Nàng rất uất ức nhưng đành phải thu tay lại thầm nghĩ.Hắn cũng không có kỳ vọng bốn tên đồ đệ kia sẽ moi được tin tức từ bọn chúng, chậm rãi đi tới bên cạnh nhóm Giáo Hoàng lạnh lùng nhìn.Một hồi lâu hắn nhếch miệng cười nói
“Cảm ơn ngươi đã hợp tác.Giờ đi chết đi.”
Tuyết Đế:???
Băng Đế:???
Lâm Như:???
Bọn Giáo Hoàng:???
....
Một ngọn lửa màu đen bao quanh toàn bộ những tên này.Chúng kêu là thảm khốc, hận không thể chết ngay lập tức.Dù đang ở Bắc Cực Chi Địa nhưng ngọn lửa ấy vẫn bùng phát một cách dữ dội.
“Ngài ấy thật ngầu a.”
Lâm Như chắp tay lại, ánh mắt hâm mộ vô cùng nói.Tất cả mọi người nơi đây khiếp sợ không thôi, tưởng tượng một ngày có chọc đến vị đại nhân này thì không biết có còn sống không nữa.
“Đi thôi.Giáo Hoàng cùng với bọn chúng đang phía Nam.”
Lăng Thần chỉ tay về phương xa nói.Tuyết Đế chạy tới nắm lấy tay áo hắn nói
“Huynh......huynh có thể dẫn ta đi được không?”
“Tuyết Đế ngài đang làm gì vậy.Bọn họ đang chuẩn bị đi tới hang ổ bọn chúng nếu như ngài đi thì chắc chắn sẽ bị thương.”
Băng Đế ngăn cản ý tưởng điên rồ của nàng.Không chỉ Băng Đế, Lâm Như cùng với ba đệ tử dịch chuyển trước mặt Tuyết Đế, đưa tay chĩa về phía nàng khinh thường nói
“Tên yêu thú nhỏ bé kia ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không.”
“Không phải chuyện của ngươi.”
Tuyết Đế trừng mắt nhìn nói, một khí tức lạnh lẽo phát ra bao phủ toàn bộ nơi đây.Lâm Như không thể chịu được nữa rồi định lao vào giết chết nàng thì một sức mạnh vô hình phá tan khí tức kia.Dĩ nhiên Lăng Thần là người đã phát ra cái uy lực bí ẩn kia, dù chỉ là một phần nhỏ sức mạnh nhưng cũng đủ để hủy diệt cả một thứ nguyên rồi.Tuyết Đế hơi sợ hãi rụt rè nói
“Nếu.....nếu như huynh đã bận rồi thì.....ta không làm phiền huynh nữa.”
“Ta đến đây tìm chính là ngươi.Sao có thể để ngươi gặp nguy hiểm được chứ.”
Hắn xoay người ôm lấy thân thể tiểu thư này.Nàng mắc cỡ xấu hổ, hơi lúng túng không biết nên làm gì nữa.Nhưng nàng đâu biết được hắn vừa mới sử dụng kỹ năng Sa Ngã ký sinh vào trong cơ thể nàng.Chỉ cần ở bên cạnh hắn thì kỹ năng Sa Ngã này sẽ sinh trưởng bên trong đối tượng và người bị trúng kỹ năng này không thể phát hiện ra được.
Sở dĩ hệ thống không cho hắn biết thứ này chính là do thời gian phát triển quá lâu.Mất tầm 15-20 ngày hơn nữa người đó phải luôn đi theo bên cạnh hắn, không được đi quá xa.Đối phương càng thân thiết thì dấu ấn đó sẽ càng ngày ăn sâu vào trong thân thể.Ngay cả Lâm Như, hắn cũng đã ký sinh lên người nàng.
“Huynh......Ta vẫn chưa biết tên của huynh.”
Tuyết Đế đỏ bừng lên, ngọt ngào hỏi.Hắn mỉm cười đưa tay luồn qua eo nàng nói
“Ta là Lăng Thần.Và sẽ là người bảo hộ nàng suốt đời.”
“Ừm.....”
Nàng hạnh phúc gật nhẹ đầu nói.Băng Đế ngạc nhiên lần đầu tiên thấy nàng có biểu hiện lạ đến như vậy,.Lâm Như không nói gì nhắm mắt bỏ qua chuyện này.Hệ thống xuất hiện trước mặt hắn thông báo
“Thông báo ký chủ, Sa Ngã trên người Tuyết Đế đã phát huy được 10%
Thông báo ký chủ, Sa Ngã trên người Băng Đế đã phát huy được 15%
Thông báo ký chủ, Sa Ngã trên người Lâm Như đã phát huy được 50%
Chúc mừng lý chủ tăng độ hảo cảm của Tuyết Đế lên 92%
Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ
Thưởng: mở khóa chức năng đo dục vọng, vòng cổ nô lệ x???”
“Hệ thống ngươi bị lỗi à.Sao lại hiện dấu hỏi nhiều vậy.”
Lăng Thần hơi nghi hoặc nhìn nó hỏi.Chẳng lẽ hệ thống chơi đồ nhiều quá xong nó bị ngu luôn rồi sao, trong lòng không khỏi sợ hãi.Như vậy khác gì mất đi một cộng sự đắc lực của mình.Hệ thống mà biết được toàn bộ ý nghĩ trong đầu hắn có khi chửi lên bờ xuống ruộng rồi, không đợi quá lâu nó liền giải thích
“Dấu “???” là đại biểu cho con số vô hạn hệ thống.Ngài có thể sử dụng bao nhiêu lần thì tùy thích, do ngài đã xuất sắc giải nguy cho Tuyết Đế và Băng Đế.Hơn nữa còn làm cho Tuyết Đế trở nên thích ký chủ nên hệ thông thưởng thêm cho ngài.”
“Ngon chym vl.Được của ló đấy hệ thống.”
Hắn đưa ngón cái hướng về hệ thống cả kinh cùng sùng bái.Tuyết Đế và mọi người thấy cảnh tượng tự nói chuyện của hắn khá bất thường thầm nghĩ hắn có khi nào lên cơn không.