“Vậy ra đây chính là Cực Bắc Chi Địa sao.Không có ấn tượng gì hết vậy.”
Lăng Thần lạnh nhạt nói.Tưởng thế nào ai ngờ cũng toàn đám hồn thú cấp thấp thôi, không có gì gọi là mạnh mẽ cả.Ngoại trử cái nhiệt độ kinh khủng này.Con thỏ ngồi bên cạnh hắn nói
“Đúng vậy thưa chúa tể.Nơi ở của phàm nhân này không xứng với việc ngài đặt chân ở đó Bamto.”
“Mà ngươi tên gì nhỉ.Gọi ngươi là thỏ hoài ta lại nhớ đến hai con thỏ nhỏ của ta.”
Hắn bình tĩnh hỏi, mỗi lần gọi con bé này là con thỏ thì nhớ đến Tiểu Vũ và Hoán Vũ.Nàng trầm mặt trong lòng không nghĩ đến bên cạnh hắn lại có những con thỏ khác liền nói
“Thưa ngài, thần không có tên.”
“Vậy sao, để ta nghĩ nên đặt cho ngươi một cái tên.”
Hắn nhìn nàng bình tĩnh nói.Trong khi hai người đang nói chuyện thì đám đồ đệ đang ra sức chạy như một con chó vậy, vượt sông vượt suối còn lội đèo nữa.Cả đám tức giận khi nghĩ đến con thỏ kia lại ung dung cưỡi Cân Đẩu Vân còn bọn chúng phải chạy bộ.Suy nghĩ không biết nên đặt cho nàng cái tên gì đây.
“Nguyệt Thố.....không quá dở....còn tên Lâm Như thì sao nhỉ.”
Hắn suy nghĩ một hồi lâu mới nghĩ ra được cái tên Lâm Như, vừa hay vừa đẹp người.Phù hợp với nàng chỉ tiếc là tính cách hơi có vấn đề, nghĩ lại thì cũng mặc kệ.Có tên là được rồi liền bình tĩnh nói
“Lâm Như ngươi thấy sao.”
“Lâm....Lâm Như sao.”
Nàng lẩm bẩm trả lời tựa như rất yêu thích văn tự này.Thích thú hô to gọi nhỏ liên tục, hắn ngạc nhiên chỉ đặt một cái tên thôi mà, cần gì phải phản ứng ghê đến vậy nhỉ.
Một lúc sau, cả năm người thành công đột nhập vào bên trong Cực Bắc Chi Địa.Không nghĩ tới xung quanh đều là băng, không có một thực vật nào sịn sống ở đây cả.Lâm Như vui vẻ quỳ xuống nói
“Thưa chúa tể, chúng ta tới nơi làm gì vậy?”
Ngươi điên rồi sao thỏ.Ngươi thế mà lại dám chất vấn Thần Tối Cao sao
Cả đám kinh hãi không dám nghĩ hậu quả sẽ như thế nào, lỡ như ngài ấy tức giận thì sẽ đem toàn bộ bọn hắn giết hết.Lăng Thần không chú ý đến cách cư xử của những đệ tử này nên chậm rãi giải thích
“Ta nghe nói ở đây sẽ xuất hiện bọn Giáo Hoàng nên muốn ở đây tiêu diệt bọn chúng.Các ngươi chỉ cần đi theo ta thôi, không cần hỏi nhiều.”
“Vâng thưa chúa tể.”
Các tín đồ đồng thanh đáp.Duy nhất chỉ có mỗi Lâm Như là cười nham hiểm nhìn, nàng nhận ra được hắn rất mềm lòng, ít khi trừng phạt những kẻ vô tội âm thầm quyết định trong tương lai nhất định phải trở thành lão bà của hắn.Như vậy mới có thể thoả mãn nhu cầu của bản thân.
..........
“Các ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại ở đây?”
Một thiếu nữ mái tóc màu trắng xanh dài đến tận lưng, mặc một chiếc váy màu trắng khuôn mặt vạn phần xinh đẹp, ngực cũng rất là to.Phía trước nàng chính là một cô bé mái tóc màu bích ngọc, ngực hơi lép, không ai khác đây là Tuyết Đế và Băng Đế.Đang thụ thương đứng trước thiếu nữ tóc trắng kia, phía trước là mười tên mặc bộ đồ màu đen, sức mạnh đạt đến Cực Hạn Phong Hào Đấu La.Một trong số bọn chúng đứng ra giọng đầy kiêu hãnh nói
“Các ngươi mau đầu hàng đi, đỡ mất công ta phải ra tay diệt trừ các ngươi.”
“Ngươi câm mồm cho ta phàm nhân kia.Ta sẽ không để cho các ngươi động vào Tuyết Đế.”
Băng Đế giận dữ gào hét nói.Bọn chúng nghe xong cười rầm rộ lên khinh thường,.Tuyết Đế cảm thấy có chút tội lỗi.Vì cái gì đang yên đang lành xuất hiện nhóm người muốn bắt cả hai người hơn nữa thực lực vượt xa bọn họ.Nàng đưa tay nắm lấy cổ tay Băng Đế nói
“Băng nhi ngươi không cần tự làm khó mình đâu.Bọn chúng tới bắt ta thôi, ngươi mau chạy đi.”
“Tuyết Đế......”
Băng Đế nghẹn ngào nói nếu như nàng đi thì Tuyết Đế sẽ gặp nguy hiểm.Tên đầu sỏ kia lạnh lùng nói
“Tất cả đám hồn thú các ngươi chỉ là thú vui của các vị thần thôi ha ha.”
Tuyết Đế và Băng Đế giận dữ, nghiến răng căm phẫn câu nói này.Định phản kháng sống chết với bọn chúng.Tuyết Đế có chút không cam lòng thầm nghĩ
“Ta vẫn còn chưa kiếm được nam nhân của mình vậy mà lại thích sớm đến vậy.Nếu như huynh ấy là một vị bạch mã hoàng tử thì sẽ cứu ta khỏi đám kẻ xấu này.”
“Ồ vậy sao.Thế các ngươi đi chết đi.”
Lúc này một âm thanh lạnh lùng vang lên.Tên kia định quen mặt sang nhìn trong lòng không khỏi tức giận thì một bàn chân đạp vào mặt hắn.Lăng Thần gương mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm vào kẻ vừa mới nói.
“Không phải vừa rồi ngươi ngông cuồng lắm sao.”
Tên đầu sỏ bị hắn đạp xuống đất, vạn phần khiếp sợ run rẩy nói
“Ngươi......rốt cuộc ngươi là ai.”
“Ta là ai á.....Ta là ông nội nhà ngươi đó.”
Lăng Thần hung hăng đấm nhừ tử từng bọn Giáo Hoàng.Băng Đế và Tuyết Đế thở phào nhẹ nhõm khi bản thân đã an toàn rồi.Duy nhất chỉ có Tuyết Đế đỏ mặt thầm nghĩ
“Chẳng lẽ điều ước của ta thành hiện thực rồi sao.Hoàng tử trong mộng của ta là hắn ư.”
“Các ngươi nói chuyện làm ta hơi bực rồi đó.Hồn thú là thú vui của các vị thần sao.”
Hắn trầm mặt nói.Tiểu Vũ, Hoán Vũ và những người khác đều là lão bà của hắn, sao có thể để các nàng bị những kẻ khác xem thường chứ.Nghe những lời nói này Tuyết Đế và Băng Đế trong lòng ngạc nhiên cùng với ngọt ngào.
Từ đâu bay xuống một thiếu niên có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, bảo vệ tất cả các nàng khỏi những kẻ bí ẩn này. Hắn bước tới bên cạnh Băng Đế nhìn các vết thương trên người trong lòng không khỏi lo lắng
“Ngươi không sao chứ. Vết thương của ngươi nghiêm trọng lắm.”
“Ta......ta không sao.Tuyết Đế ngài có bị sao không.”
Băng Đế đỏ mặt quay sang nhìn Tuyết Đế hỏi.Chỉ thấy nàng đang xấu hổ ngượng ngùng nhìn hắn.Lăng Thần khẽ điều động Thiên Nhãn điều trị tất cả các vết thương hai người.Tuyết Đế đỏ mặt nói
“Huynh.....Có phải huynh là hoàng tử trong mộng của ta phải không.”
Lăng Thần:???
Băng Đế:???
......
Lăng Thần hơi ngạc nhiên về câu nói của nàng.Không biết vị tiểu thư này đang bị cái gì nữa, bất quá nhìn xuống cặp bưởi to chà bá kia liền mặt dày chạy tới bên cạnh vuốt nhẹ mái tóc nàng nói
“Đúng vậy ta chính là hoàng tử trong mộng của nàng đây.”
“Thưa chúa tể xin lỗi vì đã cắt ngang ngài.Nhưng ngài định giải quyết bọn chúng như thế nào.”
Lâm Như quỳ xuống trước mặt hỏi.Trong đầu hắn suy nghĩ có nên dùng toàn bộ sức mạnh để dò tung tích của bọn Chúa Quỷ không.Vì tính cách của tên này là muốn đấu với kẻ mạnh hơn, nhưng nếu hắn đoán không lầm thì chắc chắn có kẻ nào đó đang ở bên cạnh bọn chúng, hơn nữa thực lực phải mạnh hơn tất cả bọn chúng.
Mới có thể khiến cho Chúa Quỷ và tất cả những vị thần khác phải khuất phục.Suy nghĩ một hồi lâu lạnh lùng nói
“Các ngươi thử moi toàn bộ thông tin tên Giáo Hoàng từ bọn chúng đi.”