Sắc trời cũng đã tối sầm lại, tại văn phòng Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện, có hai thân ảnh đang ôm nhau mà ngủ.Trai thì đẹp đến bất ngờ, nữ thì lại quyến rũ vô cùng.
“Lăng Thần ca ca....”
Thiên Nhận Tuyết ghé sát vào lòng ngực Lăng Thần ngọt ngào nói.Hắn nghe vậy đưa tay vuốt ve mái tóc nàng hỏi
“Có chuyện gì sao Tuyết nhi.”
“Muội ước gì chúng ta có thể sống cùng nhau.Mặc kệ thế giới bên ngoài chỉ cần hai ta sinh sống với nhau, có hơn 10 mười đứa con gái cũng được.”
Nàng hạnh phúc tưởng tượng tương lai sẽ như thế nào khi cả hai sống với nhau.Hắn mỉm cười nói
“Tuyết nhi sao muội không bỏ qua cho Đông nhi.Cả hai có thể tiếp tục mối quan hệ mẫu tử với nhau mà.”
Đúng vậy nếu như hỏi ai là người biết rõ về nàng nhất thì chỉ có một mình hắn mà thôi.Suốt sáu năm trời, Thiên Nhận Tuyết là người không có tình yêu thương của cha và mẹ.
Cha thì cưỡng bức người khác, vì tham muốn thân thể vậy mà có mối quan hệ sai trái với chính đệ tử mình.Càng nghĩ càng chửi tên này là một tên súc sinh.Nhưng nàng thì không biết gì về quá khứ của Bỉ Bỉ Đông nên hiểu lầm là mối thù giết cha.
Thiên Nhận Tuyết cầu mày không biết vì cái gì mà nhắc đến Bỉ Bỉ Đông.Lăng Thần thở dài bắt đầu kể lại quá khứ về Đông nhi cho muội ấy nghe.
Không gian nơi đây yên tĩnh vô cùng, thời gian trôi qua từng giây từng phút.Lăng Thần ngẫm nghĩ lại cốt truyện trong Đấu La Đại Lục mà kể lại, Thiên Nhận Tuyết bây giờ mới hiểu được toàn bộ câu chuyện đằng sau nó. Nói gì thì nói thì đây vẫn là mối thù giết cha gằn giọng nói
“Muội sẽ không bao giờ giờ tha thứ cho cô ta.”
Hắn cũng thừa biết mọi chuyện sẽ như thế này lập tức khuyên nhủ
“Chuyện đã qua rồi thì cho nó qua đi. Nếu muội vẫn có chấp thì trong tương lai muội vẫn giống như Đông Nhi gắn tội giết Giáo Hoàng.Như Vậy chẳng khác gì Bỉ Bỉ Đông khi xưa cả.”
“Nhưng mà.....”
Nàng ngước mắt nhìn nói.Đúng vậy nếu nàng bước theo con đường đó thì đến cuối cùng vẫn giống với Bỉ Bỉ Đông, đây là sự thật không thể nào chối cãi được.Hắn thấy nàng cũng dần dần bình tĩnh lại tiếp tục nói
“Khi nào muội nắm giữ được Thiên Đấu Đế Quốc thì muội hãy thử nói chuyện với Đông Nhi xem.Nếu nàng ấy bướng bỉnh thì huynh sẽ trừng phạt nặng ấy.”
“Được rồi muội tin huynh.”
Thiên Nhận Tuyết mỉm cười gật đầu nói.Lăng Thần trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ hơn khi mối thù giữa hai bên đã được xóa bỏ, nói gì nhiều lập tức vào vấn đề chính của hắn
“Tuyết Nhi ta có thể nhờ việc này không?”
“Việc gì vậy Lăng Thần ca ca?”
Nàng biết lần này hắn đến đây chắc chắn sẽ có việc nhờ vả nên cũng không ngạc nhiên mấy. Hắn cũng nói hết toàn bộ kế hoạch dự định trong tương lai của mình và hướng mà hắn muốn nói đến chính là nhờ nàng giúp hắn xin ra khỏi Thiên Đấu hoàng gia học viện để đi lịch luyện.
Vì vẫn còn hai tháng nữa là đến ngày khiêu chiến với Sử Lai Khắc, nên muốn dành hai tháng này tìm ra căn cứ của bọn Giáo Hoàng Nox.Sau khi nghe xong Thiên Nhận Tuyết mỉm cười nói
“Được thôi, muội sẽ thử xin Tần Minh giúp huynh nghỉ vài bữa.Nhưng huynh có chắc sẽ tìm ra đám người đó không.”
“Chắc chắn.Ta sẽ đánh bại bọn chúng và hấp thụ sức mạnh của bọn chúng.”
Lăng Thần chiến ý bắt đầu nổi dậy hưng phấn nói.Hắn nhớ không lầm thì tên Chúa Quỷ kia là kẻ thích đấu với kẻ mạnh hơn, không quan tâm đến chính mạng sống của mình còn về tên Chiến Thần Odin sẽ là người bảo vệ hắn ta khỏi cái chết.
Hắn nhớ không lầm thì tên này đã bảo vệ Chúa Quỷ trước Park Mubong, bất chấp tất cả để có thể cứu Chúa Quỷ thậm chí hi sinh cả mạng sống nữa.Thật là tình bạn cao đẹp a bất quá.....
Giờ hắn mới ngẫm nghĩ lại nếu như xuyên qua Đấu La Đại Lục này thì chắc chắn sẽ có một vị chủ nhân giới nguyên đó.Một giới nguyên là một vị thần, cai quản toàn bộ sự việc trong thế giới chính mình.Khá bất ngờ là tất cả các giới nguyên đều chỉ một giới tính và đó chính là.........nữ giới.
Thiên Nhận Tuyết ôm đầu Lăng Thần trong lòng có chút nhớ nhung, lâu lâu thì hai người mới được ở gần nhau một chút.Vậy mà giờ hắn phải đi rồi, dù không cam tâm nhưng vẫn đáp ứng yêu cầu này của hắn ngọt ngào
“Vậy được rồi, nếu huynh muốn đi ra ngoài thì muội đáp ứng cho huynh.Bất quá tối nay huynh phải ngủ ở lại với ta đấy.”
Lăng Thần thấy thời gian cũng còn khá dài nên ôm lấy thân thể nàng cười nói
“Tối nay vậy nhờ nàng chăm sóc ta đi ngủ rồi.”
“Vâng Lăng Thần ca ca.”
Nàng nhắm mắt lại bình tĩnh nói, từ phía sau mọc ra 6 cái cánh màu đen bao phủ lấy thân thể hai người lại. Hắn ngạc nhiên thầm nghĩ
“Hóa ra biến đổi sức mạnh là như thế này sao.”
......
“Tạm biệt muội Tuyết nhi.Đợi sau khi ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn cả kiếp trước của mình.Để có thể bảo vệ tất cả các nàng khỏi những kẻ xấu và sống vui vẻ với nhau.”
Lăng Thần ôn nhu nói.Lập tức ngụy trang cho Thiên Nhận Tuyết với thân phận là Tuyết Thanh Hà liền rời đi.Vừa đi ra ngoài cổng Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện thì bốn tên đệ tử xuất hiện quỳ xuống nói
“Thưa chúa tể ngài định đi đâu sao.”
“Ừ các ngươi đi theo ta.”
Hắn lạnh lùng nói lập tức triệu hồi Cân Đẩu Vân đồng thời triệu hồi hệ thống xin cái địa chỉ Cực Bắc Chi Địa.Tất cả bọn chúng không ngờ đến việc hắn sẽ nhờ đến.Đứa bé mái tóc màu xanh dương, khoác bộ màu đen cứ liên tục nhìn hắn thầm nghĩ nói
“Bamto ngài ấy đẹp trai quá.Ta thật ganh tị với những tên phàm nhân kia quá.”
Lăng Thần cũng để ý đến biểu hiện nàng nhưng không rảnh quan tâm đến bọn chúng.Việc trước mắt là phải tăng cường sức mạnh vượt qua cả kiếp trước Hỗn Độn Chi Thần.Từ trên bầu trời xuất hiện một đám mây khổng lồ, gió thổi cuồng cuộng muốn thổi toàn bộ nơi đây vậy.
Nhiều người ở đây khiếp sợ tỉnh dậy đóng cửa chặt.Hắn bình tĩnh bước lên Cân Đẩu Vân nói
“Các ngươi tự mình đi theo ta.Ngoại trừ con thỏ kia leo lên Cân Đẩu Vân của ta đi.”
“Ngài.....Ngài ấy muốn đi cùng ta sao Bamto.”
Nàng giật mình đỏ mặt khi nghĩ đến việc ở bên cạnh hắn ngắm một cả thế giới, thật là lãng mạn.Lăng Thần không biết có nên cho cô nàng này lên Cân Đẩu Vân không nữa, nhìn nhỏ cứ bị sao sao ấy.Tất cả không ai nói gì cả chỉ âm thầm nghe theo sự an bài của hắn.
“Ngươi lên đi.”
Hắn nhảy lên đám mây lạnh nhạt nói.Nàng phấn khích đi theo phía sau, ba tên đệ tử kia thầm cảm thấy con thỏ này cực kì sung sướng.Hơn nữa Thần Toàn Năng lại thiên vị vô cùng.Cứ như vậy, tất cả đem ấm ức này đi suốt chặng đường dài.