Thần Vương Vạn Giới

Chương 116: Chương 116: Lam Ngân Hoàng




A Ngân đang chơi đùa cùng với Lăng Ngân bỗng cảm thấy một khí tức vô cùng quen thuộc.Nhưng đối với nàng thực sự là một cơn ác mộng liền âm thầm đợi người đó tới một kích tất sát.Cánh cửa vừa mở ra nàng dùng Lam Ngân Hoàng trói thiếu niên lên trên trần nhà, Lăng Thần ngạc nhiên hỏi

“Ngân nhi, nàng tính làm gì ta vậy.”

“Phu quân, sao huynh lại ở đây.”

Nàng giật mình phát hiện ra đó chính là nam nhân mình liền buông lỏng cảnh giác.Hắn nhẹ nhàng đáp xuống đất chạy tới bên cạnh Lăng Ngân vui vẻ hỏi

“Lăng Ngân, ngươi đợi ta có lâu không.”

“Phụ thân, ta nhớ người quá.”

Lăng Ngân chạy ào tới ôm hắn khóc nói.Lần thời gian hấp thụ Đường Tam và Đường Hạo lâu hơn dự kiến của hắn nên Lăng Thần cảm thấy hơi có lỗi khi để con mình phải ngóng trông đợi mình.A Ngân mỉm cười nhìn gia đình cùng nhau đoàn tụ chợt cảm thấy trên người hắn giống như có khí tức của Lam Ngân Thảo liền hỏi

“Phu quân trên người huynh sao lại có khí tức Lam Ngân Thảo và Hạo Thiên Trùy vậy.”

“Nó sao.Là ta đã hấp thụ sức mạnh của Đường Tam và Đường Hạo đấy.”

Lăng Thần nghe vậy cũng giải thích cho nàng.Hắn kể lại toàn bộ quá trình sự việc diễn ra khi đối đầu với Đường Tam, A Ngân lúc đầu chấn kinh sau đó lạnh lùng nói

“Đáng đời hai tên đó.Nếu như lúc đầu tự sát thì mọi thứ đã khác rồi.”

“Ta thấy nàng càng ngày càng lạnh lùng đối với người khác rồi đó.”

Lăng Thần tiến tới thò tay vào ngực nàng mò mẫm nói.Nàng đỏ mặt nhỏ giọng nói

“Phu quân......ở đây......có Lăng Ngân.”

“Thì sao, vậy nàng tự hỏi chính mình có muốn ta dừng lại hay không.”

Hắn nhếch miệng cười gian tà hỏi.Với lại hắn đã dùng tạo ra ảo ảnh đối với Lăng Nguyệt, bây giờ nàng chỉ thấy hắn và A Ngân đang vui vẻ trò chuyện với nhau thôi.A Ngân chần chừ một hồi lâu không biết có nên đắm chìm trong dục vọng hay không thầm nghĩ

“Ta nên làm thế nào đây.Nhưng Lăng Ngân đang còn ở đây sao ta có thể chứ.”

“Nào Ngân nhi, hãy quyết định mau lên.”

Lăng Thần thì thào vào tai nàng.A Ngân làm sao mà có thể chịu đựng được cơn khoái lạc ngay lập tức nàng rên rỉ nói

“Cho thiếp......cho thiếp cảm thấy sướng hơn đi.”

Cứ thế cả hai làm một trận long trời lở đất mặc cho bên cạnh có Lăng Ngân đang ngồi chơi đùa với nhau.Đến tối khi Lăng Ngân ngủ thiếp đi trên giường, Lăng Thần ôm A Ngân ngồi trên cửa sổ vui vẻ hỏi

“Ngân nhi, nếu nàng cảm thấy mệt thì hãy nói cho ta biết đấy.”

“Thiếp không mệt, chỉ cần được ở bên cạnh huynh là thiếp hạnh phúc rồi.”

A Ngân hạnh phúc tựa vào vai nói.Nàng nhìn hắn tiếp tục nói

“Phu quân, huynh có muốn biến Lam Ngân Thảo của huynh thành Lam Ngân Hoàng không.”

“Nếu như ta là vua của Lam Ngân Thảo thì nàng sẽ là Lam Ngân hoàng hậu a.”

Hắn mỉm cười sờ cái đầu nàng nói.A Ngân ngọt ngào bốn phía ngưng tụ ra Lam Ngân Thảo quấn quanh thân thể hắn, nàng vui vẻ nói

“Vậy để thiếp giúp huynh.”

“Cảm ơn nàng Ngân nhi.”

Lăng Thần khẽ cười nói lập tức bước vào giai đoạn tiến hoá.Hắn cảm nhận được một sức sống mãnh liệt đang không ngừng tiến vào trong cơ thể.Một lúc sau, vô số hào quang màu xanh dương phát ra khắp cả bầu trời A Ngân ngạc nhiên khi thấy có dị tượng xuất hiện ở đây.Chỉ một lúc sau, một thiếu niên bước ra với mái tóc màu xanh Lam Ngân Thảo, ánh mắt cực kỳ ôn nhu hiền hoà.A Ngân mỉm cười nói

“Phu quân, chàng đã thành công rồi sao.”

“Ừ, ta cảm giác chính mình đã mạnh mẽ hơn rất nhiều so với trước kia rồi.Cảm ơn nàng Ngân nhi.”

Lăng Thần gật đầu nói trong lòng chấn kinh thầm nghĩ khi để Đường Tam thức tỉnh Lam Ngân Hoàng sẽ mạnh mẽ như thế nào.A Ngân lại gần hôn lên môi hắn ngọt ngào nói

“Huynh không được quên lời hứa đó đâu đấy.”

“Đương nhiên ta sao dám bỏ rơi nàng được.Ta yêu nàng lẳm đó Ngân nhi.”

Hắn cười tươi nói, cả hai bắt đầu hưởng thụ cơn khoái lạc.Sáng hôm sau, Cổ Nguyệt Na đi tìm A Ngân cùng với Lăng Thần thì phát hiện bên cạnh A Ngân xuất hiện một thiếu niên không phải Lăng Thần.Nàng giận dữ nói

“A Ngân muội, muội định phản bội phu quân chúng ta sao.”

“Ta không có Nguyệt Na tỷ.Huynh ấy chính là Lăng Thân phu quân chúng ta đấy.”

A Ngân sợ nàng hiểu lầm liền giải thích.Cổ Nguyệt Na đương nhiên không tin chuyện này, nàng dám phản bội Lăng Thần thì nàng sẽ phải chịu trừng phạt.Lăng Thần ngồi dậy bình tĩnh nói

“Na nhi ta chính là phu quân nàng đây.”

“Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao.”

Cổ Nguyệt Na khinh thường lạnh nhạt nói.Hắn lắc đầu triệu hồi Gậy Như Ý ra hỏi

“Vậy nàng nên biết thứ trong tay ta chính là cái gì không?”

“Ngươi thì có thứ gì chứ.”

Nàng nghi hoặc hỏi chợt sắc mặt khẽ biến sắc khi nhìn thấy cây gậy vô cùng quen thuộc, nàng giật mình không muốn tin đây là sự thật liền hỏi

“Ngươi.......Ngươi chính là Lăng Thần sao.”

“Đương nhiên, Gậy Như Ý của ta trọng lượng hơn 10 triệu cân ai có thể nhấc được nó bao giờ.”

Hắn cau mày giải thích.Cổ Nguyệt Na chạy tới ôm mặt hắn lo lắng hỏi

“Phu quân sao huynh lại thay đổi nhiều đến như vậy.Đến ta cũng không nhận ra luôn.”

A Ngân đứng một bên bắt đầu giải thích.Cổ Nguyệt hiểu ý của nàng cúi đầu xin lỗi nàng, Lăng Thần thấy đôi bên đã được gỡ bỏ hiểu làm liền mỉm cười nói

“Các ngươi hoà thuận là ta vui rồi.Riêng Na nhi phải chịu trừng phạt từ ta đấy.”

Lăng Thần hiền hoà mỉm cười nói.Cổ Nguyệt Na nghe vậy tim đập thình thịch như trúng tiếng sét ái tình khi cả hai vừa gặp nhau.Hắn vừa vào trong thì gặp ngay Bỉ Bỉ Đông các nàng, phản ứng giống hệt Cổ Nguyệt Na nhưng sau khi nghe xong giải thích mọi người mới trấn tĩnh lại và hắn mất tận một ngày để trình bày sự việc cho các nàng.Lăng Thần cũng quyết định sau khi xử lí mấy lão bà của hắn liền sẽ đi đến thế giới khác tiếp tục phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.