Thần Vương Vạn Giới

Chương 115: Chương 115: Tò mò




Lăng Thần cảm thấy thế giới này đã không còn gì để khám phá nữa, Thâm Hải Kình Ma Vương hắn cũng đã giết rồi, Ma Hoàng lão bà của Thâm Hải Kình Ma Vương cũng đã bị hắn thu phục trở thành thuộc hạ của hắn.Hắn đang phân vân không biết có nên giết Đường Tan và Sử Lai Khắc hay không nữa, bây giờ mà giết thì sẽ không hấp thụ được toàn bộ sức mạnh của chúng.Mà đợi thêm nữa thì lại tốn thời gian, hắn thở dài một hơi nói

“Thôi thì giết bọn chúng luôn cho rồi.Nếu rảnh thì nâng cao sức mạnh bọn chúng lên là được ấy mà.”

Nói xong, hắn nhẹ nhàng đắp chăn mền cho Ba Tắc Tây và Hồ Ngọc lặng lẽ rời đi.Đứng trước bên ngoài Võ Hồn Điện hắn lạnh lùng nói

“Cân Đẩu Vân, tìm Đường Tam và Sử Lai Khắc cho ta.”

Một đám mây màu đen lớn bao phủ khắp cả Đấu La Đại Lục, mọi người đều ngạc nhiên khi thấy có đám mây lớn như vậy.Lúc này ở Thiên Đấu Thành, đám Đường Tam đã trở về Hải Thần Đảo.Đường Hạo thấy nhi tử đã trở về hưng phấn nói

“Tam nhi, ngươi đã về rồi.”

“Vâng phụ thân.Ta đã trở về.”

Đường Tam gật đầu mỉm cười nói.Đới Mộc Bạch trầm mặc trong lòng nghĩ đến gia tộc mình Tinh La Đế Quốc từng người trong gia tộc có khoẻ hay không.Có bị Lăng Thần giết chết hay không,.... Đường Hạo thấy có gì đó không đúng lúc đi là bốn người vì sao bây giờ chỉ còn lại có ba người nghiêm túc hỏi

“Tam nhi, Mã Hồng Tuấn đâu.”

“Phụ thân, Mã Hồng Tuấn đã bị Lăng Thần giết chết rồi.”

Đường Tam gằn giọng nói, sát khí khẽ tuôn ra khắp cả thiên địa này.Đường Hạo chấn kinh hai tay nắm chắc vai hắn hỏi

“Vậy ngươi có bị làm sao không.”

“Ta khonong sao nhưng ta đã làm liên lụy đến người dân Hải Thần Đảo rồi.”

Hắn lắc đầu áy náy nói.Ngọc Tiểu Cương nghe tin Đường Tam trở về liền chạy ra ngoài hưng phấn nói

“Đường Tam, Đới Mộc Bạch các ngươi đã trở về rồi.”

Mọi người sum vầy bên nhau chợt một giọng nói vang lên

“Chúng ta lại gặp nhau rồi Đường Tam.”

Ngọc Tiểu Cương quay đầu về phía phát ra âm thanh thì cơ thể nổ tan tành thành mây khói.Đường Tam thừa biết được người vừa lên tiếng là ai, ánh mắt đỏ ngư máu nhìn thiếu niên đang mỉm cười kia giận dữ hét

“Lăng Thần ta muốn ngươi phải chết.”

“Ngươi rất thích hợp để cho ta hấp thụ ngươi đấy Đường Tam.”

Hắn nhếch miệng nói lập tức xuất hiện trước mặt Đường Tam.Đới Mộc Bạch phản xạ vô cùng nhanh liền dùng toàn bộ thực lực chống đỡ đòn công kích đối phương.Chỉ một lúc sau, Đới Mộc Bạch biến thành một viên đan dược nhỏ màu trắng, Lăng Thần không nghĩ tới tên này sẽ phản ứng kịp nhưng như thế thì đã sao.

Đường Tam thoát được một mạng thì có thể thoát được lần thứ hai sao.Đường Tam dùng Lam Ngân Thảo quấn quanh Đường Hạo vận dụng Quỷ Ảnh Mê Tung chạy đi.Hắn khinh thường lẩm bẩm nói

“Chỉ một con kiến nhỏ bé thì có thể qua được mắt Chủ Nhân Giới Nguyên sao.”

Nói xong hắn dùng Cân Đẩu Vân chơi trò trốn tìm với hai cha con Đường Hạo này.Nửa tiếng trôi qua, Đường Tam và Đường Hạo nấp trong một hang động ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Đường Hạo gấp rút nói

“Đường Tam đã cắt đuôi được hắn chưa.”

“Hình như là rồi thưa phụ thân.Ta vẫn chưa thấy hắn đuổi theo chúng ta.”

Đường Tam nghe vậy bình tĩnh nói.Đường Hạo thở phào nhẹ nhõm thầm nghĩ vì sao chính mình lại khổ sở đến như vậy A Ngân- người mình yêu thương nhất lại phản bội hắn đi theo thiếu niên đầy bí ẩn kia.Trong lúc Cân Đẩu Vân đang tìm kiếm hai người thì Lăng Thần đã hấp thụ xong Đới Mộc Bạch.

Mặc dù cường độ thân thể tăng lên một chút nhưng có còn hơn không.Hắn mong chờ được hấp thụ Hạo Thiên Trùy và Lâm Ngân Thảo của Đường Tam, chỉ cần có được nó.Hắn sẽ nhờ A Ngân giúp hắn tiến hóa Lam Ngân Thảo thành Lam Ngân Hoàng như vậy toàn bộ khí vận cùng với sức mạnh Đường Tam đều thuộc về một mình hắn.

Thực lực của Lăng Thần lúc này đã vượt xa cả trong tưởng tượng của hắn.Chỉ một lúc sau, đã tìm được nơi trú ẩn của Đường Hạo lầm bẩm nói

“Ta thấy các ngươi rồi.”

.......

Đường Tam đang chăm sóc Đường Hạo đang bị thương nặng thì bỗng một hình ảnh chiếu sáng trong cả hang động cùng với âm thanh lạnh như băng.

“Ta thấy các ngươi rồi.”

“Tam nhi mau rời đi.”

Đường Hạo hét lớn cảnh báo.Đường Tam định dùng Lam Ngân Thảo quấn quanh Đường Hạo thì một bàn tay cắt đứt tất cả.Lăng Thần chán ngấy cái việc phải đợi chờ cho tên này mạnh hơn rồi.

Ai mà biết được sau khi chế tạo ra tất cả Ám Khí Đường Môn thì Đường Tam sẽ làm gì.Một mình hắn thì có thể chống đỡ được nhưng những lão bà của hắn thì sao.Hắn vận dụng công pháp luyện hóa hai tên này thành đan dược.

“Đường Tam, việc của ngươi là giúp ta mạnh hơn là được rồi.”

Nói xong hắn tiến hành dung hợp hai viên đan dược.Năm ngày trôi qua, Lăng Thần đứng dậy hưng phấn nói

“Ra là thế.Không nghĩ tới Đường Môn ám khí lại tuyệt vời đến như vậy.”

Hắn tâm tình cực kỳ kích động.Sau khi hấp thụ xong Đường Tam thì tư chất lĩnh ngộ cùng với sức mạnh tăng lên đáng kể.Chưa nói đến hắn còn nhận được Bát Chu Mâu- vũ khí bí mật của Đường Tam.Bất quá Lam Ngân Thảo còn chưa tiến hóa, lúc này hệ thống xuất hiện thông báo tất cả nhiệm vụ mà hắn chưa làm trước đó.

“Hệ thống, khi nào ngươi mới có thể cho ta xuyên qua thế giới khác.”

Lăng Thần tràn đầy nghi hoặc hỏi.Cái hệ thống này càng lúc không đơn giản như hắn nghĩ, vốn dĩ chuyện tu luyện theo con đường này không một ai biết cả ngoại trừ hắn và Sáng Thế Thần.

“Bất cứ lúc nào ngài muốn thưa ngài.Nhưng lúc đó ngài phải che giấu sức mạnh của ngài một thời gian mới được.”

“Vì cái gì phải che giấu nó đi.Còn Đông nhi các nàng có hay không có thể tiến vào bên trong.”

Lăng Thần giả bộ hỏi chứ thực ra hắn biết câu trả lời rồi.Một khi người nắm giữ sức mạnh tu tiên bước vào thế giới khác thì sẽ bị đẩy ra ngoài còn Cổ Nguyệt Na thì khác, do các nàng tu luyện công pháp Thiên Giai nên khó có thể bị bắt.Quả nhiên không ngoài dự đoán hệ thống lại trả lời giống hết những gì trong đầu hắn nghĩ.

“Ta càng ngày tò mò về ngươi đấy hệ thống.”

Hắn thầm nghĩ trong đầu.Liệu trở thành chủ nhân của nó là việc tốt hay xấu đây, không nghĩ ngợi nhiều liền trở về Võ Hồn Điện tiếp tục tu luyện thêm một thời gian nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.