Thần Y Độc Phi: Bệnh Kiều Vương Gia Thỉnh Tự Trọng

Chương 56: Chương 56: Nào có nam tử ngực lớn như vậy!




Một câu mạnh miệng này của nàng không chỉ nói cho Cố Phi Trì nghẹn họng, ngay cả ánh mắt của Cố Lan Tức cũng không nhịn được xoay hai vòng rồi lại dừng lại ở trên người nàng.

Vân Ngạo Tuyết hành động đoan chính ngồi đến cái lưng cũng thẳng tắp, sao lại phải sợ hắn, lập tức nhìn ngược trở về.

Vẫn là Cố Lan Tức rút tầm mắt về trước.

Hắn đích xác không nghĩ tới tính tình của Vân Ngạo Tuyết còn rất kiêu ngạo.

Vốn dĩ ngay từ đầu Cố Lan Tức không nhận ra là nàng, chỉ là cảm thấy có chút quen mặt.

Nhưng khi Cố Phi Trì vừa nói nàng họ Vân, trong đầu Cố Lan Tức liền tự giác nhận ra là ai.

Nàng chính là cái người cổ quái linh tinh không dựa theo lẽ thường mà làm đích nữ Vân gia Vân Ngạo Tuyết.

Nữ giả nam trang chuồn ra tới, thật đúng là chỉ có nàng có thể làm ra được chuyện này.

Không sai, Vân Ngạo Tuyết tự cho là ‘ dịch dung ’ siêu phàm, ở trước mặt hắn lại ấu trĩ giống như con nít chơi đồ hàng.

Nhưng mà không thể không nói nàng còn chuẩn bị rất đầy đủ.

Sở dĩ sẽ bại lộ ở trước mặt hắn nguyên nhân lớn nhất cũng là vì nha đầu này tuổi còn nhỏ nhưng thật ra tính tình không nhỏ, ngược lại rất lớn, bộ dán ưỡn ngực thị uy với hắn, làm dáng người nàng bị nhìn không còn sót lại cái gì.

Nói thêm nữa, làm gì có nam tử nào, ngực, lớn như vậy?

Đáng tiếc Vân Ngạo Tuyết đến nửa điểm phát hiện cũng không có, còn tưởng rằng ngụy trang của bản thân rất tốt, Cố Lan Tức không nói gì, nàng nghĩ lời nói của mình vừa rồi có hiệu quả.

Cố Lan Tức lớn lên không tồi, lại có một thân công danh, chỉ cần vừa đứng ở nơi này, kể cả không nói lời nào, chỉ với khí độ hơn người này là đã có thể hấp dẫn không ít giai nhân nữ tử vờn quanh.

Đáng tiếc mặc kệ người khác nhìn hắn như thế nào, bộ dáng trước sau của Cố Lan Tức vẫn lãnh ngạo vô song.

Vốn dĩ Vân Ngạo Tuyết cho rằng lời nói vừa rồi của mình sẽ làm Cố Lan Tức tức giận, nhưng mà khiến nàng nàng trăm triệu lần không nghĩ tới chính là,hắn không những không đi, ngược lại còn thuận thế ngồi xuống bên người nàng, thanh âm nhàn nhạt, “Dù sao rảnh rỗi cũng không có việc gì, nhìn một chút cũng không sao.”

Vân Ngạo Tuyết: “…”

Nhưng mà Cố Phi Trì rất cao hứng, tiểu nhị chăm sóc khách đứng ở một bên rất có mắt nhìn, thấy vậy liền dọn ra thêm một cái ghế tới đây để Cố Phi Trì cũng ngồi xuống.

Cũng chỉ chào hỏi trong chốc lát, Phượng Huyết Thảo trong nháy mắt đã hô giá lên tới một vạn lượng bạc, bị một thổ hào Tây Lương quốc dáng người tròn vo mua đi mất.

Thứ quan trọng nhất đã bán đi, thảo dược còn lại mặc dù được bê lên nhưng cũng không có mấy người chú ý, mọi người đều đi gần hết, còn mấy người ít ỏi nên thảo dược cần bán mọi người đều tự lên đài nhìn xem, dù sao cũng chơi đủ rồi, không sai lắm thì cũng đến giờ cần phải trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.