"Cô chủ nhà các người sao?" Trần Bình nhìn mấy tên đàn ông kia với vẻ mặt kỳ quái.
Một người trong số đó vẫy vẫy tay, cũng không lâu lắm, có hai người bưng ra một cái rương, sau đó nhanh chóng đặt xuống bên cạnh Lâm Trác Úy.
Bọn họ cũng không nói của ai đưa, sau khi đặt xuống thì nhanh chóng xoay người rời khỏi đó.
Đầu óc của Lâm Trác Úy bắt đầu ong ong.
Sau khi dọn dẹp gian hàng hì chặn một chiếc taxi lại yêu cầu người ta chuyển đồ về nhà.
Khi về tới nhà, anh nhanh chóng mở rương ra xem, được lắm! Bên trong chiếc rương đựng toàn là sách về thuốc.
Có gì mà "Quyển kinh của hoàng đế". "Quyển kinh nghiên cứu thảo mộc của Thần Nông", "Bàn luận về bệnh cảm", "Quyển kinh về các khó khăn", đủ các loại.
Những thứ này cũng không có giá trị gì!
Lúc Lâm Trác Úy ở đó thường xuyên xem bệnh giúp người khác.
Cho nên lúc mới bắt đầu vì bênh vực lão A mà thường xuyên đánh nhau với bọn họ.
Thế nhưng sau này vì chuyện của lão Trung Y mà không chỉ có tuần bộ khách sáo với anh mà ngay cả những bạn tù của anh cũng không dám trêu chọc anh.
Mỗi khi gặp Lâm Trác Úy đều cung kính gọi: "Bác sĩ Lâm!"
Ai mà không có lúc đau đầu, nóng sốt, cảm cúm chứ? Nếu người nào dám đắc tội với bác sĩ thì chính là không muốn sống nữa.
Bởi vì có quan hệ này mà Lâm Trác Úy nhận được sự tôn trọng của tuần bộ, thường xuyên đưa anh đi hỗ trợ khám bệnh.
Đây cũng được xem là đào tạo nhân tài cơ mà!
Lâm Trác Úy không thấy thú vị, anh lấy món đồ chơi này để làm gì?
Lúc anh đang chuẩn bị tống chúng vào phòng một thứ trông có vẻ tốt lại xuất hiện trong tầm mắt anh.
Đó chính là một quyển sách nhăn nhúm, đã ố vàng có dấu hiệu cũ nát.
Sách có tên là "Sau mươi phương pháp chữa bệnh".
Ơ?
Khi thấy thứ này, Lâm Trác Úy không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Đây là cái gì?
Quyển "Sáu mươi phương pháp chữa bệnh" đã thất truyền từ lâu rồi.
Không!
Nói chính xác hơn thì nó không xuất hiện ở thời điểm hiện tại.
Thế nhưng Lâm Trác Úy từng nghe nói có người đã khai quật được "Sáu mươi phương pháp chữa bệnh" này trong một ngôi mộ cổ ở núi Lão Quan.
Không phải là quyển sách này đó chứ?
Nghĩ tới đây Lâm Trác Úy cố nhịn sự vui vẻ trong lòng, sau khi ngồi xuống bàn thì mở đèn kiên nhẫn mở ra xem.
"Sáu mươi phương pháp chữa bệnh" là một quyển sách có nhiều phần, ghi chép lại các cách chữa bệnh từ những khoa khác nhau như ngoại khoa, phụ khoa, khoa chuyên về da, khoa chuyên về các đường nét trên gương mặt, khoa chấn thương chỉnh hình, hơn nữa bên trong còn có tên mấy bài thuốc, có đơn vị cụ thể, công dụng, phương pháp bào chế và cách dùng toa thuốc.
Căn cứ theo kiến thức chuyên nghiệp của Lâm Trác Úy thì đây đều là thật.
Đây không phải bản chính mà chỉ là bản được sao chép lại.
Ý gì chứ?
Nói các khác thì thời xưa sau khi người kia cho xuất bản quyển "Sáu mươi phương pháp chữa bệnh này" thì có người đã sao chép lại một quyển.
Lâm Trác Úy lấy quyển "Bệnh ruột thừa" trên kệ sách của mình xuống sau đó lại cầm lấy quyển "Sáu mươi phương pháp chữa bệnh".
Anh cảm thấy dở khóc dở cười, chẳng lẽ đây là ý trời sao?
Hoa Đà, Biển Thước, hai vị thần ý nổi tiếng nhất trong giới Trung Y, đồ vật bị thất truyền của họ đều rơi vào tay Lâm Trác Úy?
Điều càng khiến Lâm Trác Úy cảm thấy tò mò chính là...
Ai là người tặng cho anh những món đồ tốt như thế này?
Chẳng lẽ?
Cô chủ trong lời của mấy người kia chính là Lý Vân Tịch sao?
Nghĩ tới đây, Lâm Trác Úy tìm được tấm danh thiếp trước đây, nhanh chóng cầm điện thoại lên bấm số gọi.
Kết quả lúc điện thoại vừa được kết nối thì ở đầu dây bên kia Lý Vân Tịch đã cười phá lên: "Sao thế? Nhận được rồi sao, gọi cảm ơn tôi nhanh như thế sao?"
"..."
Lâm Trác Úy cảm thấy u sầu, trả lời cô ta: "Cô lấy được những cuốn sách này ở đâu thế?"
"Bỏ tiền ra mua đấy!" Lý Vân Tịch trả lời, thế nhưng suýt nữa đã khiến Lâm Trác Úy hộc máu.
Anh biết đúng là cô ta có thể mua được những quyển sách này, dù sao thì lúc ở trong kia anh đã xem qua đây là đồ của nhà xuất bản sách...
Thế nhưng Lý Vân Tịch đã mua quyển "Sáu mươi phương pháp chữa bệnh" này ở đâu?