Phan Lâm nhướng mày, nhanh chân đi vào.
Có không ít thành viên của hiệp hội võ đạo nhận ra Phan Lâm, nhao nhao nhìn về phía anh, mỗi người đều có vẻ mặt vô cùng cổ quái.
Phan Lâm không để ý đến mọi người, đi vào trong thang máy, trở về phòng của mình.
Nhưng vào đến phòng, mới phát hiện ra trong phòng không chỉ có Bạch Thiếu Quân, Chiêm Nhất Đao, còn có mấy tên khách không mời mà đến.
Trong đó có một người phụ nữ mặc phục trang xinh đẹp động lòng người. Vẻ mặt người phụ nữ này mang theo vẻ quyến rũ, nhẹ nhàng vỗ tay đi đến chỗ Phan Lâm.
“Ôi chao, vị này chính là bác sĩ Lâm danh tiếng lẫy lừng đó sao, quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy, bác sĩ Lâm quả nhiên giống như thiên thần, vô cùng anh tuấn, bác sĩ Lâm, rất vui được gặp anh”
Người phụ nữ khách sáo nói, vươn tay nhỏ ra.
Phan Lâm cũng không khách khí, bắt tay với cô ta, phát hiện chủ nhân của bàn tay này là người luyện võ, đánh giá qua vưu vật này một lượt mới lạnh nhạt nói. Quay lại web t a m l i n h đọc truyện nhé!
“Cô là?”.
“À, bác sĩ Lâm, tôi xin tự giới thiệu qua về mình, tôi tên là Liên Thanh Nhàn, là chủ nhiệm văn phòng hiệp hội võ đạo cả nước, lần này tôi đến đây là chịu sự ủy thác của hội trưởng Giang Nam Tùng của chúng tôi, cố ý mời cậu Lâm đến tham gia bữa tiệc giao lưu võ thuật của hiệp hội võ đạo được tổ chức mỗi năm một lần, còn mong bác sĩ Lâm đừng từ chối, tối nay đúng giờ đến bữa tiệc” Người phụ nữ tên Liên Thanh Nhàn này cười híp mắt nói.
“Bữa tiệc giao lưu võ thuật?” Phan Lâm nhướng mày.
“Bác sĩ Lâm tuyệt đối đừng nên lo lắng làm gì, chỉ là một bữa tiệc giao lưu đơn giản mà thôi, khách mời đều là học giả võ đạo nổi danh cả nước, mọi người cùng nhau tâm sự, ăn một bữa cơm, tuyệt đối không có mục đích nào khác, anh cứ yên tâm đi!” Liên Thanh Nhàn cười nói.
“Một lát nữa tôi muốn trở về Giang Thành, chỉ sợ không có thời gian rảnh tới tham gia bữa tiệc này” Sắc mặt Phan Lâm không chút thay đổi nói.
Giang Nam Tùng tổ chức bữa tiệc, còn cố ý để một người có thân phận như Liên Thanh Nhàn đến mời, đây không phải là hồng môn yến thì là gì? Phan Lâm đương nhiên không muốn tham gia.
Nhưng một giây sau, Liên Thanh Nhàn lại cười nhạt một tiếng.
“Cậu Lâm, anh vẫn nên đến tham gia thì tương đối thích hợp hơn, nếu như thế, có lẽ anh sẽ không hối hận”
“Cô có ý gì?” Phan Lâm cau mày hỏi.
“Chúng tôi nghe nói anh và Kiều Huyền Mi của nhà họ Kiều có quan hệ không đơn giản, bên ngoài có tin đồn, nói cô ta là nhân tình của anh đúng không?” Liên Thanh Nhàn nheo mắt hỏi.
“Đó là em gái tôi”.
“Nếu đã như thế, anh lại càng phải đi mới đúng. Hội trưởng Giang cố ý mời người nhà họ Kiều đến tham gia bữa tiệc giao lưu võ thuật này, nếu anh không đi, ngộ nhỡ người nhà họ Kiều bị ức hiếp thì phải làm sao bây giờ?” Liên Thanh Nhàn nhún vai nói.
Câu này vừa vang lên, sắc mặt Phan Lâm âm trầm. “Cô đang uy hiếp tôi đấy hả?”
Những người khác của nhà họ Kiều, Phan Lâm không muốn phản ứng, thế nhưng một nhà mẹ nuôi Kiều Thu Yến, Phan Lâm cũng không dám để bọn họ bị thương tổn gì..
Trước đó ở đỉnh núi Yên Long, dáng vẻ Kiều Huyền Mi lo lắng cho mình bị người bên ngoài nhìn thấy, bởi vậy người bên ngoài mới cho rằng Phan Lâm và nhà họ Kiều có quan hệ không đơn giản.
Lần này Giang Nam Tùng mời nhà họ Kiều, Kiều Hồ Khiểu và chi hai Kiều Khanh Tùng đương nhiên vui vẻ đồng ý.
Có thể lọt vào mắt xanh của hội trưởng hiệp hội võ đạo, đối với bọn họ mà nói, thật đúng là may mắn, sao bọn họ có thể không nắm chắc được chứ?
Thật tình không biết Giang Nam Tùng đã coi nhà họ Kiều làm con tin, ép Phan Lâm tham gia hồng môn yến này.
Giang Nam Tùng tính toán đúng là hay.
“Uy hiếp? Không không không, bác sĩ Lâm à, anh tuyệt đối đừng nên hiểu lầm như thế, tôi tuyệt đối không có ý uy hiếp anh, tôi chỉ nhắc nhở anh một câu, chỉ có thế thôi” Liên Thanh Nhàn vội vàng giải thích, nhưng trong lời nói lại không có ý này.
Giữa hai đầu lông mày Phan Lâm đều là sát khí. Anh không biết Giang Nam Tùng kia muốn giở trò quỷ gì.
Rõ ràng tính mạng của ông ta vẫn còn nằm trong tay anh, thế mà vẫn còn dám đối với anh như thế!
Người này chán sống à?
“Thôi được rồi!” Phan Lâm khẽ gật đầu, lạnh lùng nói.
“Hội trưởng Giang Nam Tùng của các người đã muốn làm mất mặt như thế, vậy thì tốt thôi, tối nay tôi sẽ tham gia bữa tiệc giao lưu này, làm phiền cô trở về chuyển lời cho hội trường Giang của các người, để xem lần sinh tử này, rốt cuộc ai là người định đoạt”.
| Liên Thanh Nhàn giật mình, có chút không hiểu lắm, nhưng vẫn buông thiệp mời xuống, mỉm cười rời đi.
“Cậu Lâm, đây là hồng môn yên, không được đi” Chiêm Nhất Đao vội vàng nói.
“Không sao đâu, tôi xem như đã nhìn ra, sau chuyện ở đỉnh núi Yên Long, đám thằng cha này vẫn không thành thật, tôi đi chân trụ bọn họ, khiến bọn họ tâm phục khẩu phục”
Phan Lâm khẽ quát. Rất nhanh đã đến chạng vạng tối.
Phan Lâm chuẩn bị qua, sau đó dẫn Chiêm Nhất Đao và Bạch Thiếu Quân đến cái gọi là bữa tiệc giao lưu võ thuật.
- ---------------------------