Thần Y Ở Rể

Chương 1867: Chương 1867: Đoàn làm phim xảy ra chuyện






"Lâm thần y, anh..

"Long Minh, chuyện này không có chỗ để chúng ta thương lượng hạ xuống, nhưng tôi có thể cho ông một cơ hội.

Hiệp hội sắp được tổ chức, tôi cũng không có liên hệ gì ở hiệp hội, cho nên tôi muốn ông làm giúp cho tôi vài việc.

Vậy thì tôi sẽ loại bỏ chất độc ra khỏi người con trai ông!" “Anh muốn tôi làm cái gì?”

Long Minh vẻ mặt hơi căng thẳng hỏi.

"Tôi còn chưa nghĩ tới.

Các người cứ về trước đi.

Trước khi tôi tìm đến ông giao việc, tôi sẽ thường xuyên cho con trai ông uống một viên thuốc, chúng ta liên hệ qua điện thoại" Phan Lâm nói.

"Nhưng con trai tôi không thể cầm cự thêm được mấy ngày”

"Chất độc vừa rồi thực ra là thuốc giải độc.

Chất độc trong cơ thể con trai ông đã được thay thế bớt, nó sẽ loại bỏ những chất độc trước đó.

Nên trong tối nay con trai ông sẽ sốt cao và tiêu chảy cả đêm.

Nhưng ngày mai anh ta vẫn sẽ tràn đây năng lượng, nhưng cứ ba ngày anh ta lại nôn ra máu một lần, nhưng những điều này hoàn toàn bình thường, vì vậy đừng lo lắng”

Long Minh nghe thấy lời anh nói, ông ta trâm mặc một hồi, đành phải nhượng bộ: "Không có chuyện gì! Lâm thần y, tôi chỉ có thể tin tưởng anh một lần! Tôi sẽ đợi cuộc gọi của anh”

"Được!" Phan Lâm gật đầu.

"Tạm biệt!" "Hàn Long, tiễn khách!" “Không cân, chúng tôi tự mình trở vê được”

Long Minh hơi cúi đầu, sau đó chửi bới Long Giang Phong: “Thật không biết xấu hổ, đi nhanh! Nói xong, ông ta nhanh chân lao vê phía cổng.

“Long Minh!”

Lúc này, Phan Lâm đột nhiên kêu lên.

“Lâm thân y, anh còn có chuyện gì sao?”

Long Minh ngưng trọng nhìn lại.

"Không có chuyện gì, tôi chỉ nói cho ông biết một chút, có một số việc sau khi quyết định thì phải kiên trì theo đuổi, không được phép thay đổi, nếu có thể kiên trì quyết định đến cuối cùng, tôi hứa với ông rằng ông sẽ không hối hận vì sự lựa chọn ngày hôm nay của ông!”

Phan Lâm nói thờ ơ.

Long Minh nghe thấy thanh âm này, sau đó trâm ngâm gật đầu: "Ra là vậy!" Sau đó ông ta dẫn theo Long Giang Phong ra khỏi Dương Hoa cao ốc.

"Chủ nhân, ngài nói xem Long Minh có báo cáo chuyện này với hiệp hội không? Dù sao chúng ta cũng là người đã cưỡng ép người của hiệp hội, hiệp hội mà biết chắc chắn sẽ can thiệp vào, nếu là như vậy, sợ đến lúc đó chúng ta sẽ đắc tội với bọn họ mà không chống chọi lại được”

Nguyên Tinh tiến lên, lo lắng nói.

“Đừng lo lắng, không có gì đâu, Long Minh này rất coi trọng con trai, nhất định sẽ không báo cáo với hiệp hội! Bất quá con trai của ông ta có thể sẽ không thành thật như vậy”

Phan Lâm nhẹ giọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.