Thần Y Ở Rể

Chương 886: Chương 886: Nên kết thúc rồi




Vàng thật không sợ lửa lò.

Phan Lâm tin là thuốc của mình không có vấn đề gì.

Do đó, dù phải kiểm tra, đo lường một lần nữa, anh cũng không sợ hãi chút nào, tất cả cứ dựa theo quy trình công nghệ là được.

Nhưng bây giờ, chuyện khiến đầu người ta đau, chính là tình thế dư luận do Lâm Huy tạo ra này.

Mấy thứ như thuốc men, đó là có liên quan đến tính mạng.

Nếu quần chúng nảy sinh nghi ngờ với một loại thuốc, như vậy, với một công ty sản xuất thuốc mà nói, đó là vô cùng trí mạng.

Chỉ cần có người sinh ra một chút nghỉ ngờ với một thứ thuốc thôi, thì đến thời điểm nguy cấp, người ta sẽ không chọn thứ thuốc đó.

Mà thứ như thuốc này, lại rất khó giải thích, trong đó liên quan đến rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành, Dương Hoa không thể nào giải thích rõ ràng cho mọi người, mà mọi người cũng thấy mù mịt.

Nhưng Lâm Huy có thể nhằm vào lúc này đề tạo tình thế! Vì tuy là Dương Hoa không thể giải thích rõ ràng, Lâm Huy lại có thề tạo ra một ấn tượng sai lầm cho mọi người rằng thuốc của Dương Hoa có vấn để! Dù sao mấy người nằm trong bệnh viện cũng đã dùng thuốc của Dương Hoa rồi vào ICU.

Người nằm ở đó, còn giả vờ được sao? Thuỷ quân tạo thế.

Có khả năng nhất, sau khi tên của quy chế thi hành thật được tung lên mạng, rất nhiều người không cảm thấy rằng họ phải chịu trách nhiệm cho bất cứ ngôn từ nào trêи Internet.

Lâm Huy phất lên rồi, tập đoàn quốc tế Thịnh Hoa của Đỗ Chí Cường cũng sẽ không đứng một bên nhìn.

Màn đêm buông xuống, Thịnh Hoa liền tập hợp một nhóm người vây thằng ở cửa chính Dương Hoa, làm ầm ï đòi biểu tình.

“Thứ tập đoàn độc ác!”

“Súc sinh ăn tươi nuốt sống!”

“Chúng mày lừa tiền mồ hôi nước mắt – của dân chúng, chúng mày có lương tâm không?”

“Bác sĩ thiên tài Lâm, vậy mà cháu gái của tôi còn lấy anh làm thần tượng, kết quả anh lại bán thuốc giả? Anh hại nhà chúng tôi như vậy sao?”

“Ma quỷ! Các người đều là ma quỷ!”

Tiếng la hét không nhỏ, dẫn đến sự vây xem của không ít người dân.

Mọi người đều lấy điện thoại di động ra quay video hoặc chụp ảnh lại, lan truyền trêи mạng.

Dư luận trêи mạng lên đến một đỉnh cao mới lần thứ hai! Nhất là những người ở tỉnh khác.

“Sao lại tụ tập nhiều người như vậy?”

“Chẳng lẽ thuốc của Dương Hoa thật sự có vấn đề?”

“Nhưng ba tôi dùng vẫn luôn tốt mà!”

“Tôi dùng thuốc trị viêm mũi đó, cũng không có vấn đề gì.”

“Không lẽ nói thuốc bây giờ có vấn đề? Ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu?”

“Không thể nào? Bác sĩ thiên tài Lâm xem mạng người là trò đùa sao?”

“Ai còn nói chắc chắn nhỉ?”

“Con người đũng là sẽ thay đổi!”

“Đó là bác sĩ thiên tài Lâm sao? Đó sao?”

Rất nhiều cư dân mạng đang bàn tán.

Bàn một lát, tổng quan bèn có thay đổi, một ít lời bàn kỳ lạ cũng xuất hiện.

Dưới một phen xúi giục của thủy quân Lâm Huy, trêи mạng đã bắt đầu xuất hiện một đám nói xấu Dương Hoa.

Phía Weibo chính thức của Dương Hoa đã bị thủy quân phá, rất nhiều thông tin mắng nhiếc truyền ra, ép đến mức Hàn Long không thể không tiến hành khống chế bình luận.

Ngồi ở văn phòng, mặt Phan Lâm không hề thay đổi, yên lặng đợi sự phát triển của tình thế.

Hàn Long thì ra ra vào vào văn phòng, vội vã đến sứt đầu mẻ trán, không ngừng báo cáo tình hình mới nhất của vấn đề cho Phan Lâm.

Mấy lần như vậy, Hàn Long đã có hơi không được nữa.

Tuy nhiên, mười giờ tối, một cái tin càng khủng khϊế͙p͙ hơn bùng nồ ở Giang Thành.

Một công ty dược hạng nhỏ dưới trướng nhà họ Trương ở Giang Thành chính thức tuyên bố một loại thuốc mới ra ánh sáng.

Mà công hiệu của loại thuốc mới này, chính là thuốc đặc hiệu cho bệnh tiểu đường.

Một khi tin tức này truyền ra, lần thứ hai, nó giáng một đòn vào suy nghĩ của mọi người.

Tất cả những người chú ý chuyện này đều hoang mang, bao gồm không ít truyền thông ngoài nước.

Đây là thế nào? Không phải thuốc đặc trị bệnh tiểu đường là hàng duy nhất của chủ tịch Lâm sao? Vì sao công ty thuộc nhà họ Trương này lại sản xuất? Hơn nữa, ngày mà bọn họ tung thuốc ra thị trường… Vậy mà còn sớm hơn Dương Hoa một ngày? Mọi người khϊế͙p͙ sợ.

Tất cả đã khiến cho rất nhiều người đều không suy nghĩ được nữa.

Hàn Long đưa tin tức đến văn phòng của Phan Lâm, mặt đầy sợ hãi.

“Chủ tịch Lâm, chuyện này… Chuyện này tính sao bây giờ? Nhà họ Trương vậy mà đưa thuốc mới ra thị trường trước chúng ta một ngày? Rõ ràng là họ đã chuẩn bị tốt trước khi chuyện này xảy ra! Thị trường chứng khoán của chúng ta vừa bị đánh vào rất mạnh, nếu cứ tiếp tục như thể, Dương Hoa chúng ta sẽ đại loạn!”

Hàn Long lạnh run, lúc nói cũng ra lên.

“Con cáo già họ Trương kia quả nhiên đa mưu túc trí, tuy ông ta không đoán được rằng quan hệ của nhà họ Trương và Dương Hoa chúng ta sẽ loạn đến mức này, nhưng chắc chắn ông ta đã chuẩn bị từ trước, nếu không ông ta không thể có được phương thuốc rồi đưa thuốc mới ra thị trường với tốc độ như vậy! Sợ là ngay lập tức, nhà họ Trương sẽ dốc toàn lực chế tạo thuốc mới.”

“Chủ tịch Lâm, thuốc thử nghiệm này, hẳn là còn phải chờ một thời gian?”

“Tình thế trước mắt này, chỉ cần bọn họ bắt đầu thử nghiệm thuộc, đó chính là bất lợi cho chúng ta, dù cho họ không thể thử nghiệm thuốc thành công.”

“Vậy… Chủ tịch Lâm, bây giờ chúng ta… nên làm sao đây?”

Hàn Long vội vã hỏi.

Phan Lâm suy nghĩ, bình tĩnh trả lời: “Đã đến nước này rồi, cũng nên tạo cho chuyện này một kết thúc thôi.”

“Chủ tịch Lâm, ngài có tính toán gì sao?”

Hàn Long vội hỏi.

Phan Lâm im lặng một lát, khàn giọng nói: “Giúp tôi truyền tin này ra, mười giờ sáng ngày mai, tôi sẽ tiến hành chữa bệnh từ thiện trước cửa lớn của Dương Hoa! Đến lúc đó, tôi sẽ lấy thân phận bác sĩ thiên tài Lâm mời tất cả bác sĩ nồi tiếng trong và ngoài nước đến, tiến hành giám sát và kiểm tra lại hiện trường!”

“Chữa bệnh từ thiện?”

Hàn Long sửng sốt.

“Thật ra là Lâm Huy cũng được, hay nhà họ Trương cũng thế, bọn họ đều đã coi thường một chuyện!”

Phan Lâm đứng lên, bình tĩnh nói: “Đó là: Bác sĩ không thể bị vụ khống bởi những lời đồn thổi và nói xấu!”

Hàn Long đơ ra tại chỗ.

Một lát sau, ông ta mới chợt hiểu ra, vội vã cúi đầu: “Chủ tịch Lâm, tôi sẽ đi làm, chỉ là… Bác sĩ nồi danh trong và ngoài nước có thể có thời gian đến dự không?”

“Đêm nay ông chỉ đi đón thôi!”

“Đêm nay? Chẳng lẽ bọn họ…”

“Bọn họ sắp đến Giang Thành rồi, một ngày trước, tôi đã mời bọn họ!”

Phan Lâm bình tĩnh nói.

Hàn Long hãi hùng khϊế͙p͙ vía.

Thì ra ngay từ đầu, Phan Lâm đã chuẩn bị tốt! Anh ta muốn dùng khả năng chữa bệnh của mình để chứng minh, thuốc của anh ta, không có vấn đề gì cả!”

Mọi người không tin? Được thôi! Vậy họ có nên tin các bác sĩ có uy tín ở trong nước không? Họ có nên tin các bác sĩ có uy tín ở nước ngoài không? Cho dù mánh khóe của nhà họ Trương và Lâm Huy có thông thiên thế nào, cũng không thể mua được những vị bác sĩ nồi tiếng đó! Sự thật sẽ không lừa người! Ngày mai chính là trận chiến cuối cùng quyết định sống chết của Dương Hoai Hàn Long không dám chậm trễ, hành động giành giật từng giây, vội vã đi tung tin tức ra.

Tin tức này vừa tung ra, toàn bộ Internet bùng nồ một lần nữa.

Cả Giang Thành đều chấn động.

Vô số người đổ về phía Giang Thành suốt đêm.

Đó là do họ đều muốn nhìn thấy khả năng chữa bệnh phi thường của bác sĩ thiên tài! Một đêm này, chắc chắn là đêm không ngủ.

Dù đã là ba, bốn giờ sáng rồi, đường lớn vẫn “ngựa xe như nước”

, toàn bộ khách sạn ở gần trụ sở Dương Hoa đều chật ních, thậm chí đã có người tập trung tại cửa lớn Dương Hoa, cùng đợi sự xuất hiện của bác sĩ thiên tài Lâm… Mà Phan Lâm, cũng không hề qua đêm ở Dương Hoa.

Anh phủ thêm áo khoác, trực tiếp trở về tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan… —————————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.