Thần Y Ở Rể

Chương 1458: Chương 1458: Thần tiên, sao bị phàm nhân




Chương 1458: Thần tiên, sao bị phàm nhân gây thương tích Toàn thân Gia Linh run lên, há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn gật đầu, khàn giọng nói: “Dạ…”

Sau khi nói xong, cô ta nhặt thanh kiếm rơi trêи đất lên, chậm rãi đi vê phía Phan Lâm.

Tâm tư của cô ta vốn rất thuần lương, không đụng vào việc giết chóc.

Nhưng từ lần trước không mang Lý Ái Vân trở về xong, trong cốc vì trừng phạt cô ta, chỉ cân là chuyện có liên quan tới giết người, đều ép cô ta đi làm.

Mới đầu cô ta vô cùng phản cảm, nhưng cuối cùng cô ta phát hiện mình… Cũng vô cảm rồi… Cô ta phát hiện mình không thay đổi được gì.

Chuyện duy nhất có thể làm, là nước chảy bèo trôi.

Cô ta biết, mình quá yếu ớt.

Gia Linh giơ kiếm đi tới, thu lại tất cả đau khổ và bất đắc dĩ trong mắt.

Nhưng mà cô ta còn chưa tới gần, bỗng nhiên Phan Lâm chậm rãi đứng dậy.

“Cái gì?”

Gia Linh kinh hãi kêu lên: “Xương cốt toàn thân anh đã bị chặt đứt một nửa… Vậy mà… Còn có thể đứng dậy?”

“Người nào nói với cô xương cốt toàn thân tôi đã bị chặt đứt chứ?”

Phan Lâm hỏi lại.

Vẻ mặt Gia Linh mờ mịt, đột nhiên cô ta như thấy được gì đó, kinh hãi liên tục lùi về sau, kiếm trong tay đều đã rơi xuống đất.

“Sao lại thế này?”

Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc trầm giọng quát hỏi.

Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bốn phía cũng nhao nhao đưa mắt nhìn, chỉ liếc mắt một cái, tất cả mọi người giật mình sắc mặt thay đổi, kinh hãi thét chói tai.

Chỉ thấy vết thương trêи người Phan Lâm, vậy mà có thể nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Xương cốt bị gãy lúc trước đã sớm khôi phục nguyên trạng, da thịt bị xé mở ra, toàn bộ bắt đầu liền lại.

Phía trước phía sau chỉ hơn mười giây, vết thương trêи người Phan Lâm vậy mà đều biến mất cả, ngay cả một vết sẹo cũng không nhìn thấy.

Nếu không phải quần áo trêи người anh vẫn rách nát như cũ, còn chưa khôi phục, mọi người thậm chí nghĩ là do con người quay ngược thời gian lại.

Da đầu vô số người run lên, run lấy bẩy! Nếu vừa rồi thủ đoạn của cốc chủ Hông Nhan Cốc là pháp thuật! Vậy… Thủ đoạn này của Phan Lâm được gọi là gì? “Mùi nước Thoát Thai Hoán Cốt thật nồng đậm… Thì ra là thế! Nước Thoát Thai Hoán Cốt, đã tăng biên độ cơ thể của cậu, khiến tốc độ tự lành của chúng nó đạt tới giá trị trước nay chưa từng có, có phải không?”

Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nhắm mắt ngửi một lát, lạnh nhạt nói.

“Bà nói đúng một nửa!”

“Hả? Nó còn vì cậu mang đến thứ gì?”

Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc hỏi.

“Không phải là bà đã biết rôi sao?”

Phan Lâm nhìn bà ta nói.

“Tôi đã biết rồi hả?”

Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc liên tục hoang mang: “Cậu có ý gì?”

“Nhìn hai tay của bà đi.”

Phan Lâm nói.

Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nhướng mày, lập tức biết được gì đó, vội vàng nâng hai tay lên.

Mới phát hiện đôi tay của bà ta đã thối rữal “Công dụng lớn nhất của nước Thoát Thai Hoán Cốt là cải thiện thể chất cơ thể người! Nếu người bình thường không thể thừa nhận loại cải thiện này, sẽ chết ở trong hô nước, mà thiên tài trải qua khảo nghiệm, thể chất đạt được cải thiện, khác hẳn với người thường, đó là một bước lên trời, không giống người bình thường! Hiện giờ tôi hấp thu nước ao này, nhưng điều đặc tính tới mức cao nhất, hai tay của bà không thể chịu nổi cải thiện của nước Thoát Thai Hoán Cốt, đã thối rữa rồi!”

Phan Lâm mở miệng nói.

“Cái gì?”

Vẻ mặt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc khó mà tin.

“Có lẽ lực lượng của tôi không bằng bà, tốc độ không bằng bà, nhưng bà không chịu được nổi một chưởng của tôi, nói một cách chính xác, là cơ thể bà không thể chịu được cải thiện chưởng lực của tôi mang tới! Lực công phá của tôi, đã cách xa lực lượng của bà!”

Hai tay của Phan Lâm để sau người, cất bước đi vê phía cốc chủ của Hông Nhan Cốc, trong đôi mắt đỏ lóe lên hung ác.

“Bây giờ có thể nói cho tôi biết, thần tiên như bà định đối phó tôi thể nào đây?”

Sau khi nói xong, Phan Lâm trực tiếp điên cuồng hét lên một tiếng, xông về phía cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.

Sắc mặt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc thay đổi, vội vàng nâng cánh tay ngăn cản.

Rầm râm râm… Hai bên một lần nữa cùng giao chiến.

Trêи tốc độ và lực lượng, cốc chủ của Hồng Nhan Cốc chiểm ưu thế tuyệt đối, hai người đấu hơn hai mươi chiêu, anh bị cốc chủ của Hồng Nhan Cốc đánh bay ra ngoài lần nữa.

Nhưng cốc chủ của Hồng Nhan Cốc vẫn không thể thừa thắng xông lên.

Bởi vì hai tay của bà ta, lúc này đã trở nên đen xì một mảng.

Huyết quản xương thịt đều bị hoại tử, đã mất đi tri giác… Bà ta liên tục lùi vê phía sau, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai tay mình, bả vai run rẩy, khó có thể tự điều khiển… Đại não của đám đệ tử Hồng Nhan Cốc ở xung quanh đều trống rỗng.

“Cốc chủ, chuyện này…”

Mọi người nuốt nước bọt, không biết nên nói gì cho phải.

Phan Lâm đứng dậy một lần nữa, lớn tiếng quát to: “Cốc chủ! Không phải bà là thần tiên sao? Vì sao hai tay của bà sẽ thối rữa chứ? Vì sao bà cũng sẽ bị thương? Không phải là bà nói chúng tôi đều là phàm nhân sao? Tôi xem bây giờ bà chết đi, có khác gì chúng tôi không? Dựa theo tôi thấy, bà chỉ là một người phàm mà thôi! Trêи đời này căn bản không tôn tại thần tiên gì đó! Bà cũng không phải là thân tiên! Bà chỉ là thân côn chỉ biết lừa gạt mọi người mà thôi!”

Những lời này rất trâm trọng, trực tiếp khiến tín ngưỡng trong lòng các đệ tử của Hồng Nhan Cốc sụp đổ.

Bọn họ trợn to mắt, ngơ ngác nhìn cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.

Trái tim cả đám đều đang run rẩy, nước mắt không ngừng chảy ra… “Cốc chủ… Thật sự là phàm nhân sao?”

“Không có khả năng! Cả đời cốc chủ truy tìm thiên đạo, bà ấy đã sớm siêu thoát thế tục rồi! Bà ấy đã hóa thành thần tiên! Bà ấy không phải là phàm nhân!”

“Nói rất đúng, bản lĩnh của cốc chủ chẳng lẽ mọi người chưa từng thấy sao? Bà ấy có thể biến đá thành vàng, cánh tay phá mây, có thể dời núi lấp biển, không phải là thần tiên thì là gì?”

“Mọi người đừng để bị vài ba câu của tên kia lừa gạt!”

Rất nhiều đệ tử không thể tiếp nhận, run rẩy la lên.

Lúc này, không biết người nào run rẩy nói một câu: “Nhưng mà… Nếu cốc chủ thật sự là thần tiên, sao bị phàm nhân gây thương tích?”

Giọng nói này vừa vang lên, bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ… —————————-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.