Ngải Hồng là một người ích kỷ.
Cũng thật ngu ngốc.
Suy nghĩ của cô ta thật ngây thơ.
Trong ký ức của cô ta, cô nhi viện chính là ảo tưởng của cô ta.
Cô ta không cho phép bất cứ ai phá hủy ảo tưởng trong lòng mình.
Nhưng cô ta bắt buộc phải đối mặt với hiện thực.
Phan Lâm đi rồi.
Ngải Hồng vẫn ngây ngốc đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng đã sớm rời đi của Phan Lâm.
Không biết đã qua bao lâu, cô ta mệt mỏi ngã ngồi trên mặt đất, bắt đầu gào khóc.
Thanh âm vô cùng đau đớn, xuyên thấu tim gan.
Nhưng mà Phan Lâm mặc kệ.
Anh đã làm những gì anh nên làm.
Còn về chuyện cô nhi viện...
đó chỉ là Ngải Hồng đơn phương tình nguyện mà thôi.
Sẽ không có ai bởi vì chuyện này mà phải trôi dạt khắp nơi.
Nhưng nếu tiếp tục ở lại đó, cho dù Phan Lâm có giúp giải quyết chuyện của băng đảng Cá mập đen thì cũng sẽ có băng đảng Cá mập đen thứ hai, thứ ba theo dõi bọn họ.
Cho nên nơi đó cũng sẽ không còn yên vui nữa.
Hơn nữa, mặc dù băng đảng Cá mập đen là thế lực ngâm, bọn họ cũng phải hoạt động theo các quy tắc.
Chỉ có duy nhất chuyện vê em gái của A-dam...
Là không dễ dàng xử lý.
Phan Lâm do dự một hồi, nhưng anh vẫn quyết định gọi cho A-dam để nói ra toàn bộ sự thật.
Sau khi nghe tin, A-dam liền sụp đổ ngay tại chỗ.
“Tôi nhất định sẽ làm cho bọn chúng nợ máu phải trả bằng máu!”
A-dam điên cuồng thốt ra lời thề với chiếc điện thoại.
"A-dam, tôi sẽ lấy lại công bằng cho anh, nhưng mà việc quan trọng phải làm bây giờ là tìm lại tro cốt của em gái anh trước.
Bây giờ, tôi sẽ đi một chuyến, mang tro cốt của em gái anh về trước đã." Phan Lâm khàn giọng nói.
"Cám ơn anh, Chủ tịch Lâm!" A-dam nghẹn ngào rồi cúp máy.
Theo như những gì Ngải Hồng nói, Phan Lâm lại gọi vào số điện thoại của phó bang chủ Nghiêm Tăng.
Đương nhiên, phó bang chủ Nghiêm Tăng cũng chưa từng nghe qua loại chuyện này, nhưng mà vẫn phái người đi điều tra.
Mọi việc rất nhanh đã có kết quả.
Tro cốt của cô gái kia cũng đã được đưa tới.
Phan Lâm gọi điện cho quản lý Vương để anh ta đưa tro cốt đến cho A-dam.
Về chuyện này, Phan Lâm cũng sẽ chuẩn bị đàm phán với băng đảng Cá mập đen.
Mặc kệ như thế nào cũng phải cho A-dam một lời giải thích thỏa đáng, dù sao bây giờ đám người A-dam cũng là người của Dương Hoa.
"Chủ tịch Lâm, đây chỉ là một tai nạn.
Nếu không, anh cho tôi ba ngày, trong vòng ba ngày tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời.
Có được không?" Vẻ mặt của phó bang chủ Nghiêm Tằng vô cùng áy náy, mở miệng nói.
Nghe được những lời này, Phan Lâm cũng không thể bắt bẻ thêm được nữa, chỉ có thể đi đường vòng, lắng lặng chờ ở công ty chí nhánh của Dương Hoa.
Tâm trạng của A-dam rất không ổn định.
Nhưng dù sao anh ta cũng là người có lý trí, biết bản thân không thể mang người đánh giết vào băng đảng Cá mập đen, Phan Lâm
- ---------------------------